Anh từ từ đứng dậy, dùng hai bàn tay to nghiền nát bóng của hai người bọn họ, cả hai đều hét lên một tiếng rồi ngã gục xuống đất cùng một lúc.
Hung ảnh song sát oán hận nhìn chằm chằm Ngô Bình, đồng thanh nói: "Chúng ta sẽ lại tới!"
Vừa dứt lời, thân thể hai người đột nhiên co rút lại, sau đó vô số bóng đen từ trong lỗ mũi bay ra rồi tản xuống đất.
Khi Ngô Bình đến gần, cả hai người họ đã biến thành hai tấm da người.
Ngô Bình khẽ cau mày: "Còn có thủ đoạn tà ác như vậy!"
Anh không đánh thức các tiêu sư đang ngủ say. Đi đường vất vả lâu như vậy, nên anh để bọn họ tranh thủ đánh một giấc ngon lành.
Advertisement
Nửa sau của đêm rất yên tĩnh, đến khi trời tang tảng sáng, mưa tạnh và gió cũng yếu dần. Sáng sớm, một tia nắng chiếu xuống, xung quanh vang lên tiếng chim hót.
Các tiêu sư lần lượt tỉnh dậy, họ không biết chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua. Họ hỏi Ngô Bình rằng có lên đường ngay lập tức không.
Ngô Bình bảo họ nấu ăn trước, sau đó lên đường khi đã no nê.
Một giờ sau, đoàn hộ tống cuối cùng cũng khởi hành và đến thành phố tiếp theo là thành Linh Chi trước bữa trưa.
Có một hiệu thuốc nổi tiếng ở thành Linh Chi, nơi đây chuyên bán các loại linh dược. Ngay khi đoàn hộ tống của Ngô Bình vào thành phố, anh đã sai người hỏi về vị trí của cửa hàng thuốc.
Hiệu thuốc này được gọi là Tiên Chi Đường, vừa hay đối diện đó là một nhà hàng. Ngô Bình dừng xe trước nhà hàng, để các tiêu sư đi ăn còn mình thì đi đến Tiên Chi Đường.
Mặt tiền của Tiên Chi Đường rất lớn, bên trong bày các loại dược liệu đủ màu sắc. Kể từ khi đến thế giới này, anh chưa từng thấy một loại linh dược đích thực nào, nhưng hôm nay anh cuối cùng đã thực hiện được điều mình mong muốn.
Trong tiệm thuốc, một chiếc hộp ngọc được bày ở nơi dễ thấy nhất. Cho dù cách rất xa anh đã có thể ngửi thấy mùi thuốc trong hộp ngọc.
Chủ cửa hàng tựa hồ cũng biết anh tới vì linh dược nên cười nói: "Quý khách, đan dược trong hộp ngọc đắt tiền, nếu không thể mua thì cũng không cần nhìn nữa đâu”.
Ngô Bình cũng không tức giận, hỏi: "Chủ quán, đan dược này bán như thế nào?"
Chủ cửa hàng: "Một vạn tiền Linh”.
Một vạn tiền Linh tức là một triệu hai trăm nghìn lượng vàng, đây quả thực không phải cái giá rẻ!
Ngô Bình đưa kim phiếu ra và nói: "Để tôi kiểm tra chất lượng trước”.
Chủ cửa hàng mỉm cười, hai tay lấy hộp ngọc ra. Hộp ngọc mở ra, bên trong là một loại dược liệu có bảy cái lá và một bông hoa.
Ngô Bình cẩn thận ngửi thử, chỉ thoáng qua cũng có thể cảm nhận được loại thuốc này ẩn chứa ba đến năm loại dược lực phi thường. Tất nhiên, các loại dược lực khác thì cần phải nếm thử trước rồi mới phân tích được cụ thể.
“Tôi mua”, anh không chút do dự nói.