Thần Y Trở Lại

Chương 4911




 Ngô Bình: “Hơn nữa, học viện Vạn Đạo còn có truyền thừa võ đạo chính thống nhất”.  

 

Nghe thấy thế, một thầy giáo râu xồm hỏi: “Sao lại là truyền thừa võ đạo chính thống?”  

 

Ngô Bình mỉm cười rồi điểm tay một cái, trật tự võ đại chí tôn trên hư không khẽ rung lên, sau đó cả vũ trụ đều có một luồng khí tức võ đạo đang chấn động.  

 

Thầy giáo kia sáng mắt lên nói: “Trời! Trật tự võ đạo đó là thầy viết ư?”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Đúng thế”.  

 

Thầy giáo kia hít sâu một hơi rồi nói: “Xin hãy chọn tôi, tôi là người đứng đầu võ ddaoh ở học phủ Truyền Kỳ”.  

 

Lãnh Hoang nhíu mày, sau đó bất ngờ tung một chưởng về phía thầy giáo kia.  

Advertisement

 

Ngô Bình đã nhìn thấy trước nên cũng vung tay phản đòn.  

 

Lãnh Hoang nhìn anh rồi nói: “Thì ra người đó chính là anh, anh là Lý Huyền Bình - Đại đế của Thiên Võ!”  

 

Ngô Bình cười nói: “Đúng, Ngô Bình là bí danh của tôi, chứ tên thật là Lý Huyền Bình”.  

 

Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều sững sờ, bảo sao người này lại mạnh thế, ra là Đại đế của Thiên Võ - người dám đối đầu với Đại đế Thiên Đỉnh.  

 

Lãnh Hoang: “Đây là cá cược giữ học viện Vạn Đạo và học phủ Truyền Kỳ, không liên quan đến anh, kết quả này bị huỷ”.  

 

Ngô Bình: “Anh nói huỷ là huỷ ư? Tôi là giáo viên bảy sao thật”.  

 

Lệ Hồng: “Đúng thế, thầy Ngô là giáo viên mạnh nhất của học viện Vạn Đạo, đương nhiên anh ấy có thể thay mặt học viện tham gia cuộc thi này”.  

 

Lãnh Hoang híp mắt lại nói: “Tôi bảo huỷ là huỷ”.  

 

Ngô Bình cười khẩy: “Lãnh Hoang, đừng có không biết điều. Lúc trước, tôi ngưng tụ đại đạo chí tôn thứ 45, anh chèn ép tôi cho bằng được. Bây giờ thì sao, bị tôi vượt trước hai bậc nên cay cú chứ gì?”  

 

Lãnh Hoang hừ nói: “Tôi sẽ ngưng tụ đại đạo tiếp để chèn ép anh”.  

 

Ngô Bình: “Khoác lác vừa thôi, nếu anh có bản lĩnh ấy thì đã làm luôn lúc đó rồi”.  

 

Lãnh Hoang: “Kết quả hôm nay bị huỷ”, dứt lời, anh ta định bỏ đi.  

 

Ngô Bình nói lớn lên: “Giáo viên của học phủ Truyền Kỳ nghe đây, ai gia nhập học viện Vạn Đạo thì sẽ được tăng bổng lộc lên gấp mười lần. Ngoài ra, tôi đảm bảo tất cả mọi người đều sẽ có thể chất Đại Thánh! Tiếp nữa, mọi người còn được mua đan dược tốt với giá rẻ”.  

 

Những điều kiện này quá hấp dẫn, các giáo viên của học phủ Truyền Kỳ đều giao động.  

 

Lãnh Hoang nổi giận nói: “Dám dụ dỗ nhân tài trước mặt tôi, anh to gan đấy!”  

 

Ngô Bình nhướn mày: “Sao, không phục à? Có muốn đánh một trận không?”  

 

Lãnh Hoang nắm chặt tay thành quyền, nhưng cuối cùng vẫn nhịn, vì anh ta biết rõ mình không phải đối thủ của Ngô Bình.