Lệ Hồng: “Tin tức viện trưởng Ngô trở thành viện trưởng và đạo sư bảy sao, chúng tôi sẽ giữ kín một thời gian. Trước lúc cuộc thi đấu kết thúc, thân phận của anh sẽ là đạo sư bốn sao của bổn viện”.
Ngô Bình cũng không để ý mấy chuyện này, nói: “Không sao”.
Cuộc họp kết thúc, Lệ Hồng đuổi theo, cười nói: “Thầy Ngô, tối nay có thời gian không?”
Ngô Bình: “Viện trưởng Lệ có chuyện?”
Advertisement
Lệ Hồng: “Tối nay là sinh nhật hai mươi ba tuổi của tôi, tôi có mời một vài nguyên lão và đạo sư của học viện, hy vọng anh cũng có thể tham gia”.
Ngô Bình rất bất ngờ: “Cô chỉ mới hai mươi ba tuổi?”
Lệ Hồng cười nói: “Thế nào, chẳng lẽ trông tôi già lắm sao?”
Advertisement
Ngô Bình lắc đầu: “Một người mới hai mươi ba tuổi không những tu vi cao mà còn là viện trưởng của học viện Vạn Đạo, đương nhiên tôi phải kinh ngạc rồi”.
Lệ Hồng nói: “Mười bốn tuổi tôi đã là viện trưởng học viện Vạn Đạo rồi”.
Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ: “Tại sao?”
Lệ Hồng khẽ thở dài: “Học viện Vạn Đạo có một quy tắc, viện trưởng cũ có thể chỉ định viện trưởng kế nhiệm. Vốn dĩ tôi chỉ là một cô gái bình thường, đột nhiên lại bị chỉ định làm viện trưởng”.
Ngô Bình cười nói: “Chắc hẳn ông ấy sẽ không vô duyên vô cớ để cô tiếp nhận chức vụ viện trưởng đâu, nhất định có nguyên do trong đó”.
Lệ Hồng: “Tôi vốn cũng không hiểu, mãi đến khi trước khi chết ông ấy mới nói cho tôi sự thật”.
Ngô Bình rất hứng thú hói: “Ông ấy nói gì?”
Lệ Hồng: “Viện trưởng cũ nói, vận mệnh của tôi rất đặc biệt, có thể khiến học viện Vạn Đạo phát triển hơn”.
Ngô Bình: “Xem ra viện trưởng cũ có khả năng xem quẻ”.
Lệ Hồng: “Đối với chuyện này tôi vẫn rất hoài nghi, nhưng lại không nghĩ ra được nguyên do khác”.
Ngô Bình đứng lại: “Tôi cũng hiểu một vài chuyện gieo quẻ, có thể giúp cô xem thử”.
Mắt Lệ Hồng sáng lên: “Được!”
Ngô Bình hỏi cô ngày sinh bát tự, sau đó lấy một sợi tóc của cô, rồi bắt đầu niệm thần chú. Một lúc sau, trước mặt anh xuất hiện một hình ảnh, hình ảnh chia làm sáu phần, nội dung vô cùng phức tạp huyền diệu, Lệ Hồng căn bản nhìn không hiểu.
Ngô Bình đưa mắt nhìn hình ảnh, nói: “Viện trưởng cũ nhìn người không sai, sự xuất hiện của cô mang lại may mắn cho học viện Vạn Đạo”.
Lệ Hồng hỏi: “Tại sao?”
Ngô Bình nhìn cô ấy, nói: “Vì chồng của cô là một nhân vật rất lợi hại”.
Lệ Hồng khẽ cười: “Tôi cũng qua lại với vài người, nhưng bọn họ cũng không có triển vọng gì cả, hơn nữa cũng đã chia tay với tôi sớm rồi”.
Ngô Bình khẽ cười: “Cô sẽ gặp được thôi”.
Chia tay với Lệ Hồng, Ngô Bình thở dài một hơi, lầm bầm nói: “Sao cô ấy là người phụ nữ của mình?”