Đệ tử bước ra thách đấu kia trừng mắt: “Sư huynh Niên, anh chắc chắn không phải đang chém gió chứ? Muốn đánh bại tôi trong ba chiêu, trừ phi anh là đệ tử năm sao!”
Người kia rất tự tin khẽ cười: “Sư đệ Hầu, anh thử xem thì biết”.
Hai người xuống sân, lập tức ra tay. Vị sư huynh Niên kia khẽ chuyển động, đột nhiên đã tiến đến sau lưng đối phương, sư đệ Niên vừa định nghiêng người thì bên hông bỗng nhói đau, sau đó đầu óc mơ hồ, đến khi anh ta tỉnh táo lại thì người đã bị đánh ngã xuống đất, tay của Niên sư huynh đang ấn vào bộ phận nguy hiểm.
Advertisement
Anh ta kinh ngạc, nói: “Sư huynh Niên, sao anh lại trở nên lợi hại như vậy?”
Sư huynh Niên đỡ anh ta dậy, cười nói: “Sư đệ Hầu, lúc nãy anh nên đi cùng tôi”.
Advertisement
Cảnh này khiến mọi người ngây ngốc, nửa canh giờ sao lại lợi hại như vậy? Sao anh ta làm được?
Ngô Bình nói: “Tiếp tục thách đấu”.
Rất nhanh sau đó, càng có nhiều người chạy ra thử, sau khi trải qua chừng ba mươi trận đấu, kết quả đều như nhau, những người bước ra thách đầu đều bị đánh bại trong vòng năm chiêu. Phải biết rằng, người bọn họ thách đấu đều là những người quen thuộc, mọi người đều biết rõ lẫn nhau ra sao. Nhưng bây giờ, những sư huynh sư đệ từng quen thuộc này giống như đã biến thành người khác, thực lực tăng vọt!
Lúc này, tất cả mọi người đều hiểu, một trăm người này trong thời gian ngắn đã có sự thay đổi thoát thai hoán cốt!
Ngô Bình rất hài lòng với phản ứng của mọi người, anh cười nói: “Thứ tôi truyền dạy cho bọn họ chính là nội dung trong những cuốn sổ tay tu luyện này. Kể từ bây giờ, mọi người phải làm theo yêu cầu trong sổ tay, tập trung tu luyện. Không bao lâu nữa, mọi người cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hệt như một trăm người này”.
Mọi người vui mừng, chỉ hận không thể quay về khổ tu ngay.
Nói đến đây, anh lại hỏi các trưởng lão: “Các ông còn có gì muốn nói không?”
Lãnh đạo Hạ nói: “Cách thức giáo dục của tông chủ khiến chúng thuộc hạ khâm phục! Kể từ nay, chúng tôi sẽ dốc toàn lực trợ giúp tông chủ!”
Ngô Bình gật đầu: “Giải tán đi. Bốn vị lãnh đạo, theo ta quay về đại điện bàn chuyện”.
Gọi bốn vị lãnh đạo đến đại điện, Ngô Bình hỏi mục tiêu chủ yếu của chuyến này: “Bổn tông chủ muốn biết, Doanh Tông có phải là có truyền thừa của Nữ Oa không”.
Mấy người nhìn nhau, Kỳ Thiên nói: “Tông chủ, truyền thừa Nữ Oa đương nhiên có, chỉ là…”
Ngô Bình: “Cứ nói đi, không sao”.
Kỳ Thiên: “Vâng. Tông chủ, truyền thừa của Nữ Oa, một phần ở trong Tây Hải Tông, một phần ở Đông Hải Tông, còn có một ít ở chỗ Doanh Tông chúng ta. Chỉ là truyền thừa này không phải chuyện đùa, trước giờ chưa từng có vị tông chủ nào có thể lĩnh ngộ. Thậm chí, trong lịch sử có không ít nhân vật tuyệt đỉnh đến bản tông, ý định lĩnh ngộ ý nghĩa mà Nữ Oa truyền lại, nhưng cuối cùng đều thất bại, có một vài người còn mất cả mạng!”
Ngô Bình: “Nói vậy, Kỳ Thiên ông đây cũng chưa từng thử sao?”