Đào Như Tuyết gật đầu: “Vậy được”.
Ngô Bình ở trong cung nghỉ ngơi, dần dần hồi phục thể lực.
Thanh Minh nói: “Thực lực của anh vẫn chưa đủ mạnh, nếu không thì đã có thể trực tiếp luyện hoá thiên ma, hấp thụ lực hỗn loạn của chúng rồi”.
Advertisement
Ngô Bình đáp: “Đám thiên ma này có lai lịch thế nào, sao lại mạnh như vậy!”
Thanh Minh bảo: “Cứ đến đại tai hoạ thì bọn chúng sẽ xuất hiện. Chúng được sinh ra từ lệ khí của tất cả sinh linh, tất nhiên là mạnh rồi”.
Ngô Bình cảm thán: “Xem ra phải nhanh chóng tu luyện, như thế mới có thể ứng phó với loạn thế sau này”.
Advertisement
Anh tiếp tục luyện hoá khối vẫn thạch khổng lồ kia, hấp thụ lực hỗn loạn bên trong nó. Phần đầu tiên là luyện hoá lực hỗn loạn, khi lực hỗn loạn của anh đủ mạnh thì có thể bắt tay vào phần thứ hai - trật tự hỗn loạn.
Trật tự hỗn loạn có nghĩa là tìm được trật tự trong hỗn loạn. Cái gọi là “hỗn loạn” không phải tuyệt đối, trong hỗn loạn ẩn chứa trật tự, chỉ cần tìm được trật tự này thì có thể kiểm soát hỗn loạn.
Bước này cực kỳ khó, Ngô Bình cũng không dám chắc mình sẽ thành công.
Sau khi anh hấp thụ toàn bộ lực hỗn loạn trong vẫn thạch khổng lồ, lực hỗn loạn trong cơ thể anh trở nên mạnh khủng khiếp. Bây giờ anh chỉ cần chưởng một cái đã có thể khiến trật tự của không gian này trở nên rối loạn, đất trời sụp đổ.
Song có được lực hỗn loạn đủ mạnh rồi thì tiếp theo phải đi tìm trật tự trong hỗn loạn.
Ngày nào anh cũng ở nhà bế quan tu luyện với ý định đột phá, chớp mắt đã nửa tháng trôi qua.
Hôm nay, anh đột nhiên mở bừng mắt, cảm thấy có chiến sự ở phía Đông Nam của Thiên Võ, bèn đi đến biên giới ngay.
Lúc này, anh nhìn thấy Tư Không Vũ đang dẫn quân đối đầu với đại quân triệu người của thần triều Đại Uy. Có thể nhận thấy đại quân triệu người của thần triều Đại Uy đều là bán thần!
Thần triều Đại Uy ra đời trên cơ sở nước Long, bây giờ gần như đã nuốt chửng nước Long, Hoàng đế của họ là một Thần Vương!
Trước đây thần triều Đại Uy đã nhiều lần tấn công đế quốc Thiên Võ nhưng đều bị đánh bại. Lần này, việc đại quân của họ áp sát biên giới nằm ngoài dự tính của Ngô Bình.
Anh đi đến trước mặt Tư Không Vũ. Tư Không Vũ biết thân phận của Ngô Bình, nhỏ giọng hỏi: “Bệ hạ, quân địch khí thế ngùn ngụt, e rằng chúng ta sẽ tổn thất nặng nề trong trận chiến lần này”.
Ngô Bình đáp: “Ông chỉ cần cầm quân, tôi sẽ hỗ trợ ông”.
Nghe được câu này của Ngô Bình, Tư Không Vũ liền vững dạ hơn.
Phía thần triều Đại Uy, một thần tướng đang ngồi trên lưng một con thần thú, thần thú là một con hổ thần cao mười mấy mét, toàn thân có màu máu, mắt phát ra ánh sáng tím u ám.