Cảnh giới này không quá khó nên Ngô Bình chỉ mất ba ngày là đột phá, còn cảnh giới Đoạt Thiên phía sau thì anh có cố thế nào cũng không thành công.
Đoạt Thiên là chiếm đoạt vận may của tự nhiên, đảo ngược trật tự vốn có, mượn sức mạnh của trời đất để điều khiển thiên ý, vì thế cực kỳ khó hoàn thành.
Trong Ngô Bình đang vắt óc suy nghĩ thì chợt có một truyền thừa của ngọc hoàng xuất hiện trong đầu anh.
Advertisement
Truyền thừa của ngọc hoàng đã có ghi chép rất rõ về cảnh giới này, người cho rằng Đoạt Thiên không thể cậy mạnh mà phải thực hiện gián tiếp để điều khiển được ý chí của thiên đạo.
Vì thế, Ngô Bình đã tham khảo những kiến nghị này rồi thử dùng Liên Hồng Đái Biển để điều khiển thiên đạo. Lần này, quả nhiên anh đã nhìn thấy tia hi vọng, nhưng rất mỏng manh, thao tác vẫn gặp nhiều khó khăn.
Advertisement
“Xem ra cách của ngọc hoàng cũng không ổn, lẽ nào mình buộc phải đạt đến bước biến đổi cuối cùng, hoàn thành Đoạt Thiên Kinh tầng thứ mười thì mới có thể đột phá được cảnh giới này ư?”
Anh đang suy nghĩ cách đột phá thì có một luồng sức mạnh khủng bố chợt tích tụ trên đỉnh đầu, sau đó có hơn chục ảo ảnh ở phía xa xa lúc ẩn lúc hiện, một ảo ảnh nói: “Tên này cũng giỏi đấy, vừa hay chúng ta có thể nhân đây để giết nó”.
Một ảo ảnh khác nói: “Cậu ta dám Đoạt Thiên cơ à, ha ha, không biết tất cả những người Đoạt Thiên cuối cùng đều hồn bay phách tán hay sao, với thực lực của cậu ta thì chúng ta khó mà ra tay ở Khuyên giới được. Nhân tiện cậu ta đang chọc giận thiên đạo, chúng ta đổ thêm dầu vào lửa cho cậu ta xong đời luôn!”
“Đoạt Thiên chỉ là vọng tưởng của Nhân tộc, tên ngu xuẩn này lại tin là thật, ha ha”.
Những hành động trong những ngày qua của Ngô Bình đã làm kinh động đến nhiều cường giả, trong đó có hung thú, yêu thú, Thần tộc, đương nhiên cũng có Nhân tộc, họ đều muốn anh chết, không thì anh sẽ trở thành mối đe dọa của họ.
Tai kiếp vừa xuất hiện, Ngô Bình đã cảm nhận được điều không ổn ngay. Anh nhanh chóng thi triển thuật Khi Thiên và hóa thành tia sáng rời đi. Ngay sau đó, anh đã dùng phù văn trong tay để chạy đến Thiên Ngoại Thiên.
“Ớ, người đâu rồi?”, thấy Ngô Bình đột nhiên biến mất, đám người đang móng thấy anh chết đều nhao cả lên.
“Chết, để cậu ta chạy thoát rồi!”
“Hừ, cậu ta đã bị thiên đạo nhắm tới rồi, trừ khi chính thức đột phá được cảnh giới, không thì một khi thi triển thực lực sẽ bị thiên đạo truy sát ngay”.
Lúc này, đúng là Ngô Bình đang ở trạng thái không tốt. Anh dùng tạm thuật Khi Thiên nên để che giấu tình trạng của bản thân. Hơn nữa, bây giờ anh không thể dùng công pháp trước đó, không thì sẽ bị thiên đạo nhắm tới và xử lý ngay.
“Hỏng rồi, bây giờ mình có tu vi thấp quá, tất cả sức mạnh trước đấy đều không dùng được”, Ngô Bình nghiêm mặt, sau đó có cảm giác như bị sập bẫy, lẽ nào Đoạt Thiên Kinh chuyên dùng để bẫy các thiên kiêu như anh ư?
Lúc này, anh lại xuất hiện ở Thiên Ngoại Thiên, tại một thị trấn cách thành Ngọc Hoàng không xa.
Ngô Bình của lúc này cao chưa đến một mét bảy, tuổi chỉ khoảng mười bảy mười tám, vẫn là một thiếu niên. Nhưng anh cũng đành chịu, để lừa trời, anh đành biến thành bộ dạng thế này, vì chỉ có thế thì mới lừa được thiên đạo.