Mộc Thiên Tuyết cười nói: "Trương công tử nhất định có thể áp chế Kim Giáp vệ".
Ngô Bình: "Đi chuẩn bị trước đi, ba ngày sau đi Tây Kinh".
Sau đó, anh gọi Trương Quân đến một nơi vắng vẻ, Trương Quân nhìn chân thân của mình, trong lòng rất vui vẻ, cậu nói: "Tiên chủng nói, bản tôn của tôi rất lợi hại, hiện tại xem ra lời đó là thật, anh còn mạnh hơn tôi".
Advertisement
Ngô Bình: "Trương Quân, mặc dù cậu là hóa thân của tôi, nhưng tôi sẽ cho cậu ý thức tự chủ, nếu cậu có thể đi xa trên con đường này, tôi sẽ cho cậu nhiều quyền hạn hơn".
Trương Quân: "Những thứ này không quan trọng, có một bản thể mạnh mẽ là chuyện tốt đối với tôi".
Advertisement
Ngô Bình: "Cậu đã mở linh đài, nhưng cậu còn lâu mới có thể trở thành một vị tiên thực sự. Bây giờ, tôi sẽ sử dụng trạng thái hiện tại của mình để giúp cậu nâng cao thực lực, trở thành một vị tiên thực sự".
Cách làm của Ngô Bình dựa trên các nguyên tắc của Thái Thanh Đạo Kinh, mượn sự trợ giúp sức mạnh của thần yêu để hướng dẫn hóa thân đột phá.
Anh lấy ra xương cốt mà thần yêu để lại, hai tay xoa xoa, xương cốt hóa thành một làn sóng năng lượng tràn vào trong cơ thể. Trước đó anh đã hấp thu mật mã sinh mệnh, hiện tại mọi chuyện rất dễ dàng, rất nhanh đã hấp thu năng lượng này, không ngừng cường hóa bản thân.
Đồng thời, anh chia sẻ cảm nhận của mình với hóa thân, đồng thời chia một lượng nhỏ sức mạnh cho cơ thể hóa thân, cả hai cùng nhau tu luyện.
Ước chừng một ngày rưỡi sau, thể chất Trương Quân đã có sự thay đổi kinh thiên động địa, hiện tại cậu đã là người thật, có con đường khác hẳn Tiên tộc, cường hóa bản thân.
Trương Quân mở mắt ra và nói: "Thật mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn tôi trước đó hàng chục lần!"
Ngô Bình: "Cậu phải có vũ lực mạnh mẽ, như thế mới có thể làm thống lĩnh của Kim Giáp vệ. Tiếp theo, tôi sẽ dạy cậu tất cả công pháp trong Thiên Cực Kiếm Kinh và điện đường Cực Võ".
Một ngày sau, sức mạnh của Trương Quân lại tăng lên. Sau khi mở mắt, cậu cười nói: "Với thực lực của tôi bây giờ, giết Đạo Tổ rất dễ dàng".
Ngô Bình: "Hãy khiêm tốn. Cậu hãy làm tốt vị trí thống lĩnh, có thời gian thì đi báo thù".
Trương Quân vẫn chưa báo thù của Ngô Bình kiếp trước, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian.
Trương Quân: "Được".
Họ trở lại tiểu viện, Mộc Thiên Tuyết và Tả Long Khâu đang uống trà và ăn điểm tâm, bên cạnh là một người phụ nữ xinh đẹp, có vẻ là vợ của Tả Long Khâu.
Người phụ nữ còn trẻ, khoảng ngoài hai mươi, nhìn thấy cô ấy, Ngô Bình nói: "Tả tiên sinh, đây có phải là Tả phu nhân không?"
Tả Long Khâu mỉm cười và nói: "Đây là vợ tôi, Lục Lung".