Sau khi đặt cô gái lên giường, Ngô Bình quan sát một lúc rồi bắt đầu trị thương cho đối phương. Y thuật của anh vô cùng cao siêu. Không lâu sau đó, vết thương của cô gái ấy đã gần như lành lại, nhưng người thì vẫn đang hôn mê.
Chữa trị xong, anh tiếp tục tu luyện Thái Nhất Hoàng Cực Kinh trong sân, tiến lên tầng thứ mười lăm. Ở tầng này, anh phải mở thêm năm động thiên lớn ngoài định mức cơ thể, đó là Kim Thần Động Thiên, Mộc Thần Động Thiên, Thuỷ Thần Động Thiên, Hoả Thần Động Thiên, Thổ Thần Động Thiên. Năm động thiên này ký thác trên động thiên nguyên bản của anh, Ngũ hành tuần hoàn, không ngừng sinh trưởng.
Chẳng bao lâu sau, động thần đầu tiên đã mở ra, là Kim Thần Động Thiên. Anh tu luyện kiếm hoàn, hiểu rõ về các thuộc tính của kim, nên tiến triển nhanh nhất. Khi Kim Thần Động Thiên mở ra, trong linh thổ Ngũ Hành, sức mạnh kim linh vô tận không ngừng bị nó hấp thu, càng lúc càng nhanh. Cuối cùng, một vòng xoáy năng lượng đã hình thành xung quanh anh.
Advertisement
Cảnh tượng này khiến đám Lão Hoàng đều sững sờ: “Trời ơi! Linh khí Ngũ hành ở đây đều là năng lượng cao cấp giải phóng ra từ trong cơ thể chủ nhân, anh ấy mới có thể hấp thu nhiều đến thế!”
Thanh Ngưu nói: “Tôi bảo mà, anh ấy không hề đơn giản”.
Advertisement
Chẳng mấy chốc, Kim Thần Động Thiên đã ổn định, nó lờ mờ xuất hiện một hình người cao to bệ vệ màu vàng kim, chính là Kim Thần mà anh sắp tạo thành! Có Kim Thần rồi, anh sẽ dễ dàng khống chế linh khí kim, lý giải ý nghĩa Kim.
Kim Thần vừa hình thành, Ngô Bình liền mở mắt ra, vì anh cảm nhận được cô gái trong phòng đã tỉnh lại.
Thời gian quay về vài canh giờ trước, cô gái kia từ từ tỉnh dậy. Vừa mở mắt ra, cô gái đột nhiên ngồi bật dậy, phát hiện vết thương cực kỳ nghiêm trọng của mình đã lành lại. Nên biết rằng trước đó thần hồn của cô gái đã sắp tan vỡ, bị chất độc lạ gây ô nhiễm, đã không còn hy vọng sống nữa. Nhưng điều khiến cô gái bất ngờ hơn là nội thương từ những năm đầu tu luyện cũng đã được chữa khỏi!
“Ai đã trị khỏi cho tôi vậy?”
“Cô gái à, cô tốt số lắm đấy, chủ nhân của chúng tôi từ bi nên đã cứu mạng cô”.
Đúng lúc này, một con gà trống to bằng con người bỗng xuất hiện ở cửa, giương đôi mắt vàng kim nhìn thẳng vào cô gái.
Cô gái kia giật mình, kêu lên: “Ngươi là… Yêu đế ư?”
Con gà trống to lớn ấy là ông nội của Gà Mười Ba. Nó quay đầu bỏ đi, không trả lời câu hỏi cấp thấp và vô vị ấy.
Lúc này, một con nhện lớn từ sợi tơ trên nóc nhà rơi xuống. Con nhện này toả ra khí tức rất khủng khiếp, tu vi ít nhất phải ở cấp bậc Đại La!
Nhện tò mò quan sát cô gái, đoạn thu tơ lại rồi quay về tổ trên nóc nhà.
Sau đó một con chó vàng tiến vào, giọng nghiêm nghị: “Cô gái, vết thương lành rồi à?”
Nhìn thấy con chó vàng, cô gái ấy lại càng hoảng hốt, bởi khí tức của nó còn đáng sợ hơn con gà trống! Đây rốt cuộc là đâu, tại sao con gà, con chó cũng có tu vi kinh khủng nhường này?
Cô gái lắp bắp nói: “Lành rồi”.
Con chó vàng bảo: “Chủ nhân chúng tôi đã cứu cô đấy, có phải cô nên báo đáp hay không?”
Cô gái nọ nghĩ bụng, ngay cả chó trong nhà còn lợi hại đến vậy, chủ nhân căn nhà này nhất định là một người cực kỳ khủng khiếp. Thế là cô gái vội gật đầu: “Đúng vậy, tôi nên báo đáp ân nhân đã cứu mạng tôi”.