"Trương Quân!", Thần Giới Tử kinh ngạc: "Không phải cậu đi rồi sao?"
Trương Quân: "Chỉ một quán rượu cũng đòi ngăn cản tôi? Tôi chẳng những lên đây trước mà còn nghe được mấy lời của các người vừa rồi. Mấy người nham hiểm đó, muốn tôi đắc tội với mọi người? Đây là vì mục đích gì?"
Đại sư huynh sửng sốt nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường: "Trương sư đệ, chúng tôi làm vậy là đang rèn luyện tính cách cho cậu thôi”.
Advertisement
Trương Quân chớp mắt: "Rèn luyện tính cách? Anh là cái thá gì, tính tôi cần anh rèn sao?"
Mặt Đại sư huynh tối đen: "Đây là cách cậu nói chuyện với Đại sư huynh".
Advertisement
"Đại sư huynh? Anh cũng xứng?", Trương Quân cười lạnh: "Tôi nghe nói, Thái Nhất giáo coi thực lực là trên hết, ai mạnh hơn sẽ trở thành Đại sư huynh. Nói như anh, vậy thực lực của toàn bộ đệ tử Bảo sách đều mạnh nhất sao?"
Lôi Bôn hừ lạnh, nói: "Trương Quân, cậu đừng có mà không biết tốt xấu! Tu vi của Đại sư huynh đã là bán bộ Đại La, tương lai chắc chắn trở thành Đạo Quân. Đắc tội Đại sư huynh cũng không tốt gì cho cậu”.
Trương Quân hờ hững nói: "Chỉ là bán bộ Đại La không đáng để tôi đặt vào mắt. Trong vòng một tháng, tôi sẽ khiêu chiến với vị Đại sư huynh này của”.
Nói xong, cậu không nhiều lời nữa, trực tiếp biến mất.
Sắc mặt Đại sư huynh trở nên khó coi, người này tức giận nói: "Lẽ nào lại vậy?"
Vệ Thương nói: "Đại sư huynh, tên nhóc này quá kiêu ngạo, đến lúc đó phải giáo huấn hắn ra trò”.
Đại sư huynh cười khẩy: "Chỉ là một Địa Tiên mà thật sự nghĩ bản thân thiên hạ vô địch! Nếu hắn dám tới khiêu chiến, tôi nhất định sẽ lấy mạng hắn”.
Vị Đại sư huynh này tên là Âm Huyễn Lại, cũng là một thiên tài tu hành, được nhiều người xem là truyền kỳ trong giới, là người mà các cao tầng Thái Nhất giáo đặt kì vọng. Cho nên con đường thuận lợi, tuổi trẻ đã bước tới bán bộ Đại La, trở thành thiên kiêu đương thời, muôn người chú ý.
Âm Huyễn Lại có thể ở một mình một đỉnh núi, nội tâm vô cùng kiêu ngạo. Sự xuất hiện của Trương Quân khiến hắn cảm nhận được áp lực lớn chưa từng có. Nghe nói lúc Trương Quân tham gia khảo nghiệm đã được chưởng giáo triệu kiến, còn an bài xuống đỉnh Thiên Kiêu. Trước kia, hắn tham gia khảo nghiệm thì còn chưa được gặp chưởng giáo, chỉ nhận được vài câu khích lệ, càng không nói đến chuyện an bài đến một nơi như đỉnh Thiên Kiêu. Chỉ bằng điểm này, hắn đã biết tư chất của Trương Quân rất có thể là hơn mình.
Hắn không cho phép một ai cướp đi danh hiệu Đệ Nhất Thiên Kiêu này nên trong lòng sớm sinh ra địch ý với Trương Quân. Thế nên đặt bẫy phá hoại ấn tượng của Trương Quân trong lòng tất cả sư huynh đệ.
Đám người nhao nhao nịnh bợ: "Đại sư huynh nói đúng, loại người kiêu ngạo như vậy không nên giữ lại”.
Trương Quân rời khỏi Lầu Ngọc Hương, thuận tiện đi lòng vòng trong thành Thái Nhất. Mãi đến tối mới trở lại Đỉnh Thiên Kiêu.
Sau khi trở về, cậu tiếp tục bế quan khổ tu, quyết định đột phá cảnh giới Đoạn Thiên, sau đó mở linh đài, trở thành thiên tiên.