Ngô Bình: “Bệ hạ quyết định như vậy thì chắc đã có kế sách rồi”.
Nguỵ Nguyên cười nói: “Bệ hạ đã lấy được một trăm nghìn phù binh kim giáp từ chỗ của Đại thiên tôn! Đến lúc đó, các phù binh ra trận, nước Đại Tây có mạnh nữa thì cũng phải ngoan ngoãn đầu hàng thôi”.
Ngô Bình phán đoán: “Vì thế, họ mới tìm cách triệt hạ quân ta, khả năng cao là để ám sát Hoàng đế”.
Advertisement
Nguỵ Nguyên gật đầu: “Chắc chắn là vậy, cậu Ngô, thời gian tới phiền cậu luyện binh cho các anh em, hi vọng tháng sau cậu sẽ cùng chúng tôi hộ giá để bảo vệ Hoàng thượng”.
Ngô Bình: “Bệ hạ có tu vi cao lắm, muốn hại được người thì phải cần đến cao thủ”.
Advertisement
Nguỵ Nguyên: “Đúng thế, cho nên chúng ta phải chuẩn thật tốt. Cậu Ngô, nếu cậu là thích khách thì sẽ dùng cách gì để ám sát Kim Tiên bán bộ?”
Ngô Bình: “Ám sát Kim Tiên bán bộ thì tốt nhất là mời Đại La Đạo Quân, nhưng chắc chắn nước Đại Tây không có cao thủ cảnh giới này đúng không?”
Nguỵ Nguyên: “Không có”.
Ngô Bình: “Thế thì phải dùng cách thứ hai, đó là sát trận! Kẻ yếu cũng có thể dùng sát trận để ám sát Kim Tiên nên Kim Tiên bán bộ không thể thoát được”.
Nguỵ Nguyên: “Nếu dùng đến sát trận thì nhất định họ phải nhờ đến đại sư trận pháp, ngày mai tôi sẽ bẩm báo với Hoàng thượng, để người chuẩn bị trước”.
Ngô Bình: “Còn cách thứ ba nữa”.
Nguỵ Nguyên vội hỏi: “Cách gì thế?”
Ngô Bình: “Dùng độc, trời sinh vạn vật đều có tính tương sinh tương khắc. Tuy Đại La Kim Tiên mạnh, nhưng cũng có những chất độc có thể hạ gục được họ. Song các chất độc ấy đều thuộc loại khan hiếm và cũng không có nhiều”.
Nguỵ Nguyên: “Cái này thì không phải lo, Hoàng đế có Tị Độc Thần Châu, chất độc có mạnh đến mấy cũng không làm hại được người”.
Ngô Bình: “Vẫn còn một cách nữa là thần chú”.
Nguỵ Nguyên cau mày: “Thần chú ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Chú thuật có một điểm đặc biệt là nhiều người có thể cùng thi triển một lúc, thần chú của 10 nghìn người thì không làm gì được Hoàng đế, nhưng nếu là 10 triệu hay 100 triệu người thì sao? Đến Chân Tiên còn phải chịu hàng đấy, Đại La bán bộ cũng bị thương nặng hay thậm chí là quy tiên luôn nữa là”.
Nguỵ Nguyên kinh ngạc: “Thế thì phải chú trọng đề phòng họ dùng đến thần chú”.
Hai người trò chuyện thêm một lúc, Nguỵ Nguyên nóng lòng nên đi gặp Hoàng thượng luôn.
Ông ấy đi rồi, Ngô Bình lại về gặp Lý Mai để bàn chuyện cửa hàng. Ban ngày cô ấy bạn rộn lượn khắp các cửa hàng nên giờ đã nắm được hết tình hình rồi.
Tên của các cửa hàng được cô ấy viết kín ba tờ giấy, có hơn 200 cửa hàng với tình trạng khác nhau.
Ngô Bình: “Lý Mai, em cứ quyết hết đi, anh chi tiền thôi”.
Lý Mai: “Em nghĩ kỹ rồi, chúng ta sẽ mua 80 cửa hàng trong số này, tổng là 300 tỷ tiền báu”.
300 tỷ tiền báu tương đương với 300 triệu Thần Long.