Lưu Điển hạ giọng nói: "Mấy việc kiểu này thật ra vung ít tiền là xong. Nếu Lý tông chủ dư giả thì cứ đút cho anh ta một ít, để anh ta châm chước cho".
Ngô Bình thấy được, hỏi: "Cho bao nhiêu là được?"
Lưu Điển vê cằm, suy nghĩ vài giây rồi đáp: "Mười triệu tiền báu là được, nhiều thì lãng phí, ít thì người ta chê".
Advertisement
Lý Thanh Đế nói: "Tông chủ, hay bỏ chút tiền cho xong chuyện".
Ngô Bình nói: "Ừ, được, thế phiền anh Lưu nói giúp một tiếng".
Advertisement
Lưu Điển nói: "Được, để tôi đi nói ngay".
Lưu Điển đi xong, Lý Thanh Đế thở dài: "Xem ra đã bị Lưu Điển này chém rồi".
Ngô Bình cũng nhìn ra được, Lưu Điển này rõ ràng đang diễn với trưởng lão trẻ tuổi kia, mục đích chính là để moi tiền của anh.
"Mười triệu thôi mà, đưa cũng được. Chỉ là sau này bớt qua lại với Lưu Điển này đi".
Lý Thanh Đế: "Rõ!"
Một lát sau, Lưu Điển trở lại, cười nói: "Xong rồi, chúng ta đi làm thủ tục, sau đó đưa tiền cho anh ta".
Trở lại quầy, trưởng lão trẻ tuổi kia làm thủ tục nhập môn cho Ngô Bình rất nhanh. Sau đó, Ngô Bình nhận một tấm ngọc bài, tới một đại điện khác.
Lưu Điển nói: "Phía sau còn hai ải nữa, đây là ải đầu tiên, kiểm tra huyết mạch. Nếu Lý tông chủ không có huyết mạch của Lão Quân thì không thể nào trở thành đệ tử chân truyền được."
Ngô Bình: "Thế thì kiểm tra đi."
Lưu Điển vội nhắc nhở anh: "Lý tông chủ, có phải huyết mạch của Lão Quân không, không ai nói rõ được, dù sao người họ Lý trong thiên hạ không chỉ có mình nhánh của Lão Quân. Theo kinh nghiệm của tôi, mười người tới kiểm tra thì có đến chín người không có quan hệ gì với Lão Quân".
Lâm Thanh Dao: "Ý của anh là chỗ này cũng phải dùng tiền?"
Lưu Điển mỉm cười: "Tôi đang định nói là tôi quen biết với trưởng lão trong đây, chỉ cần bỏ ra năm mươi triệu tiền báu thì chắc chắn qua!"
Ngô Bình thản nhiên nói: "Không cần đâu, tôi là hậu nhân của Lão Quân chính thống!"
Lưu Điển ngưng cười, anh ta tiếp tục khuyên: "Lý tông chủ, tôi chỉ sợ nhỡ đâu không may thôi mà. Tôi thấy nên làm việc thận trọng chút vẫn hơn".
Lý Thanh Đế: "Điểm này thì anh Lưu yên tâm, tông chủ nhà tôi đúng là thuộc nhánh của Lão Quân".
Lưu Điển chỉ đành nói: "Vậy được", lúc anh ta quay đầu, sắc mặt toát ra vẻ giễu cợt.
Ngô Bình vào đại điện thì một trưởng lão có bộ râu dài nhìn ngọc bài của anh, sau đó ông ta vứt một cái bát ra, lạnh lùng nói: "Đổ vào đây một phần tư lít máu đi."
Ngô Bình nhíu mày, máu của anh là Thánh Huyết, lấy ra một phần tư lít thật sự quá phí, anh bèn nói: "Chỉ là kiểm tra huyết mạch, không cần tới một phần tư lít đâu nhỉ?"
Trưởng lão râu dài nhíu mày: "Không muốn kiểm tra thì cậu có thể ra về!"