Thần Y Trở Lại

Chương 3227




“Đúng vậy, đây căn bản là cố ý làm khó, không muốn cậu Trương giành vị trí hạng nhất”.  

 

Ngay cả Hiên Viên Tịch Cổ cũng thấy Mạc Liên Phong quá mất mặt, ông ấy hắng giọng nói: “Liên Phong, ba nghìn năm nay, không ai có thể chữa trị cho Nguyên Ma, đưa anh ta đến thí nghiệm, không được thích hợp lắm”.  

 

Mạc Liên Phong đã quyết định không cần mặt mũi nữa, bởi vì vị trí đầu tiên không thể để Ngô Bình có được!  

Advertisement

 

Ông ta nghiêm túc nói: “Chưởng môn, là Trương Tiểu Bình này đồng ý, tôi cũng không ép anh ta”.  

 

Ngô Bình nhìn người trong lồng, cảm thấy tà ma trong thân thể anh ta đã dung hợp thành một thể với người này rồi, hơn nữa hai người cũng chung sống hòa bình. Chuyện này khiến anh rất tò mò, tình huống này là sao chứ?  

Advertisement

 

Anh lạnh nhạt nói: “Được, để tôi thử xem!”  

 

Thấy Ngô Bình không phản đối, mọi người đều hiếu kỳ nhìn qua, chẳng lẽ anh thật sự có thể chữa trị được Nguyên Ma?  

 

Ngô Bình đến trước lồng sắt, nói: “Tôi không hiểu rõ về bệnh nhân này”.  

 

Thượng Quan Tề Sinh đi đến, nói: “Ba nghìn năm trước, người này từng là đệ nhất thiên kiêu Tiên Giới. Từng xếp thứ chín trên bảng Chân Nhân trong sách Thiên Kiêu, xếp thứ mười bảng Chân Quân, thứ bảy bảng Tiên Quân, thứ sáu bảng Hư Tiên! Sau này thì độ kiếp thành Thánh!”  

 

Ngô Bình kinh ngạc: “Mạnh vậy sao?”  

 

Thượng Quan Tề Sinh gật đầu: “Đáng tiếc, sau khi anh ta trở thành Hư Tiên, chẳng biết tại sao đột nhiên lại nhập ma, về sau mới phát hiện, là bị một ma linh cổ xưa mạnh mẽ chiếm hữu. Khi đó, mấy vị Kim Tiên ra tay giúp đỡ, cũng không làm được gì ma linh cổ xưa này”.  

 

Kể xong ông ta lại nói tiếp: “Cậu có thể chữa được không?”  

 

Ngô Bình quan sát một lúc: “Có thể chữa, chỉ là hơi rắc rối chút”.  

 

Mọi người kinh ngạc, người này nói là có thể chữa được!  

 

Mạc Thái cười lạnh: “Anh ta là Nguyên Ma đấy! Không có thể chữa được cả, anh cũng không thể!”  

 

Ngô Bình không quan tâm đến hắn ta, lại lấy ra châm Thiên Nguyên, châm vào đầu Nguyên Ma ba kim châm Thiên Nguyên. Gương mặt người này bị râu tóc che lấp, vậy mà lại chậm rãi ngẩng đầu, hai tay tách ra, để lộ gương mặt anh tuấn trả tuổi.  

 

Đôi mắt anh ta, một bên đen như mực, một bên sáng như sao.  

 

“Anh là ai? Sao lại đánh thức tôi?”. Anh ta hỏi, âm thanh rất thu hút, vừa dịu dàng lại vừa bình tĩnh.  

 

Ngô Bình: “Tiền bối, anh đang khống chế ma linh viễn cổ bằng việc ngủ mê sao?”  

 

Người này gật đầu: “Đúng vậy, ta ngủ mê, nó cũng phải ngủ mê, chỉ đành xem cuối cùng ai vượt qua ai thôi”.  

 

Ngô Bình: “Tôi có thể giúp tiền bối trấn áp ma linh cổ xưa này, thậm chí giúp anh luyện hóa nó”.