Đòn siêu cấp là chỉ lúc xuất chiêu, kết hợp thiên thời địa lợi, từ đó hình thành nên một chiêu thức có uy lực gấp bội.
Thường thì đòn siêu cấp là thứ không thể cưỡng cầu, nó thuộc kiểu trời cho ai nấy hưởng.
La Thiên Tướng nói: “Ta cũng đã cảm nhận được, chỉ là đòn siêu cấp chỉ có thể dựa vào vận may và thời cơ, ta không thể nào chủ động nắm bắt”.
Advertisement
Ngô Bình: “Sớm muộn gì thì sư tôn cũng có thể kiểm soát được”.
La Thiên Tướng: “Ta không so được với con, con nắm giữ được chín tầng Hóa Kình trong luân hồi đại kiếp, điều này có ích rất nhiều cho việc tu hành sau này của con”.
Advertisement
Ngũ Long Thiên Quân: “Trận chiến hôm nay cũng xem như đã làm rạng danh Thiên Địa kiếm tông. Thiên Tướng, lúc nào con bứt phá?”
La Thiên Tướng: “Sau khi đại hội đấu kiếm kết thúc, đệ tử sẽ bế quan, tiến thẳng lên chân tiên tam cảnh”.
Ngũ Long Thiên Quân gật đầu: “Tốt quá rồi, con đạt đến Chân Tiên tam cảnh thì cũng cách bán bộ Đại La không xa nữa rồi. Có hai sư đồ con ở đây thì Thiên Địa kiếm tông sợ gì không thể vực dậy?”
Ngô Bình: “Sư tôn lên bán bộ đại la thì ắt cũng có thể lên được kiếm đế”.
La Thiên Tướng: “Nhưng chỉ có mình ta thì không đủ sức. Tiểu Bình, hi vọng con có thể mau chóng trưởng thành”.
Lúc này, một tiên đồng tiến đến, nói: “La tông chủ, chủ nhân nhà ta có lời mời”.
La Thiên Tướng hơi bất ngờ: “Kiếm Đạo Quân muốn gặp ta?”
“Vâng”.
La Thiên Tướng trầm ngâm một lúc rồi nói: “Được, xin hãy dẫn đường”.
Lúc La Thiên Tướng đi thì đã thầm truyền âm cho Ngô Bình: “Tiểu Bình, nếu nửa canh giờ nữa mà ta vẫn chưa về thì con phải lập tức rời khỏi đây”.
Ngô Bình giật mình: “Sư tôn, sao người lại nói thế?”
La Thiên Tướng: “Sau khi ta đi, con hãy đến Huyền Hoàng môn tìm Thượng Quan Tề Sinh, chăm lo tu luyện. Tu vi của Kiếm Đạo Quân cực kỳ cao, nhất định ông ta muốn biết được bí mật của Thiên Cực Kiếm Kinh từ chỗ con”.
Ngô Bình hoang mang: “Kiếm Đạo Quân muốn đối phó với sư tôn sao?”
La Thiên Tướng: “Tốt nhất là đối phương không có suy nghĩ đó, nếu như có thì chắc chắn ta sẽ bị Kiếm Đạo Quân nhốt lại”.
Ngô Bình: “Sư tôn, bây giờ chúng ta rời khỏi đây”.
“Muộn rồi”. La Thiên Tướng thở dài: “Nếu không may đúng như dự đoán của ta thì con cũng đừng tham gia đại hội đấu kiếm nữa, nếu không sẽ bị hại chết”.
Ngô Bình trầm ngâm, anh hiểu đây là thế giới kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu, trước đây Thiên Địa kiếm tông chỉ có công pháp Thiên Địa kiếm quyết vương phẩm, hơn nữa, thực lực rất mạnh nên các thế lực cùng cấp không dám nhòm ngó. Nhưng bây giờ thì khác, Thiên Địa kiếm tông có công pháp nhất đẳng đế phẩm, đương nhiên sẽ khiến các thế lực mạnh hơn nhòm ngó đến, chữ tài đi với chữ tai là chỉ chuyện này đây.
La Thiên Tướng biết rõ đánh nhau với Chu Vân Thiên sẽ rất nguy hiểm, nhưng ông ta vẫn ra tay. Vì nếu ông ta không ra tay thì nhất định Ngũ Long Thiên Quân sẽ ra tay, sau đó sẽ chết dưới kiếm của Thương Huyền Kiếm Đế. Mà một khi Ngũ Long Thiên Quân chết thì cuối cùng, người làm đệ tử như ông ta cũng vẫn phải ra tay, nếu không Thiên Địa kiếm tông sẽ chẳng còn mặt mũi. Vì vậy ông ta không còn cách nào khác, biết rõ hậu quả nghiêm trọng nhưng vẫn ra tay quyết đoán.