Thần Y Trở Lại

Chương 2929




 Nguyên thần của anh nhìn quanh quất rồi quay về cơ thể Ngô Bình.  

 

Trong lần Phệ Thần Biến này, vào thời khắc cuối cùng, thánh anh đã thăng cấp thành thái cổ chân hồn. Nghĩa là nguyên thần của Ngô Bình hiện giờ đã ở cấp bậc thái cổ chân hồn!  

 

Advertisement

Lúc này, nguyên thần của anh đã trở về vị trí. Anh cảm thấy nguyên thần ổn định rồi bắt đầu mở thêm gông xiềng!  

 

Trước đó anh đã mở được ba xiềng xích, có ba loại năng lực: lãnh vực tinh thần, vạn vật hữu linh, theo lành tránh họa.  

 

Advertisement

Bây giờ anh đã mở được gông xiềng thứ tư, có loại năng lực thứ tư - dấu ấn sinh mệnh!  

 

Sau khi con người bị giết, nguyên thần tiêu tan, cơ thể bị huỷ hoại, có nghĩa là đã chết hoàn toàn, cả thể xác và tinh thần đều biến mất!  

 

Dấu ấn sinh mệnh là cách ghi lại chính xác mọi thông tin trong cơ thể. Ngô Bình có thể giấu dấu ấn sinh mệnh của mình ở một nơi ẩn mật.  

 

Nếu có ngày anh bị giết chết, thể xác và tinh thần bị tiêu diệt, thì dấu ấn sinh mệnh của anh sẽ tự động thức tỉnh, sau đó đầu thai chuyển kiếp.  

 

Sau khi chuyển kiếp, anh sẽ lấy lại được ký ức ban đầu và có thể nhanh chóng hồi phục tu vi như trước. Vậy nên có được dấu ấn sinh mệnh đồng nghĩa với việc sở hữu năng lực bất tử!  

 

Anh đang cảm nhận thái cổ chân hồn thì con trai của Huyền Linh Tịch đã xông vào vì nghe thấy động tĩnh, vừa nhìn thấy tình trạng của anh liền mừng rỡ hỏi: “Bố thành công rồi ạ?”  

 

Ngô Bình hỏi đối phương: “Hiện giờ Thánh Anh Tông chúng ta có bao nhiêu tiền?”  

 

Người kia ngẩn ra, ngẫm nghĩ rồi đáp: “Về cơ bản tiền đều tiêu sạch rồi ạ, hiện tại có thể lấy ra được hơn tám trăm nghìn tiền báu thôi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Bây giờ bố phải dùng rất nhiều tiền, con đi chuẩn bị đi. Mà ngần này vẫn chưa đủ, con gom cả linh thạch, tiên thạch này kia lại cho bố nữa nhé. Bố đang cần dùng”.  

 

Đối phương không dám hỏi nhiều, vội chạy đi gom tiền và tất cả tài nguyên, cho vào một chiếc nhẫn chứa đồ rồi giao cho Ngô Bình.  

 

Vài giờ sau, Ngô Bình đã lấy được thứ mình muốn. Thánh Anh Tông quả nhiên chẳng có nhiều tiền, tổng cộng chỉ có hai, ba triệu tiền báu, còn không bằng tiền anh kiếm được khi bán một lò đan dược.  

 

Lấy được tiền rồi, Ngô Bình bèn liên lạc với Lưu Dịch Phong của Thiên Địa kiếm tông. Tuy cả hai ở khá xa nhau, bùa đưa tin vẫn liên lạc được với đối phương.  

 

“Ông Lưu à, bây giờ tôi đã chiếm một môn phái tên là Thánh Anh Tông, nằm ở nước Kim Ưng. Ông liên hệ với tông chủ, gửi nhóm người của Thục Sơn kiếm phái ban đầu đến chỗ tôi để họ tiếp quản Thánh Anh Tông nhé”.  

 

Vừa nghe tin Ngô Bình chiếm được một môn phái, Lưu Dịch Phong liền mừng rỡ nói: “Tốt quá rồi! Tông chủ đang nổi cáu, bảo rằng những nhà khác đều đánh chiếm được nhiều môn phái, chỉ có Thiên Địa kiếm tông chúng ta tiến triển chậm chạp. Ha ha, ông ấy vừa nói xong thì cậu đã báo tin tốt đến! Tôi thông báo với tông chủ ngay, lát nữa sẽ hồi âm cho cậu”.  

 

Chưa đầy năm phút, Lưu Dịch Phong đã có hồi âm, cười bảo: “Thưa cậu, tông chủ rất vui, đồng ý với thỉnh cầu của cậu, ngoài ra còn cử thêm một số trưởng lão để hỗ trợ cậu. Cụ thể hơn thì chờ chúng tôi đến bàn kỹ với cậu nhé”.  

 

Ngô Bình báo lại vị trí rồi tiếp tục chờ ở Thánh Anh Tông. Đương lúc rỗi rãi, anh bắt đầu ổn định bước đầu ngưng tụ thái cổ chân hồn.