Thần Y Trở Lại

Chương 2591




 Khoảng năm phút sau, tốc độ di chuyển của tranh đã nhanh hơn. Lúc này, trí tuệ võ đạo và kinh nghiệm võ học mà đại đế Chân Võ truyền cho Ngô Bình đã phát huy tác dụng, anh có thể hiểu ý nghĩa của các bức vẽ này một cách nhanh chóng.  

 

Đương nhiên khả năng nhìn thấu vạn vật của anh cũng góp công rất lớn, nó có thể lý giải chính xác ý nghĩa của tranh và chữ để anh nhìn thấu bản chất.  

 

Mười phút sau, tốc độ di chuyển của tranh đã tăng gấp năm lần so với ban đầu, thời gian các con chữ hiện thị trên tấm vải cũng ít hơn.  

Advertisement

 

Nửa tiếng sau, tốc độ đã tăng lên gấp hơn chục lần, người bình thường muốn nhìn rõ từng chữ là cực kỳ khó.  

 

Advertisement

Sau đó, có một tiếng ding vang lên, Ngô Bình lại phá kỷ lục của người đứng đầu trước đó với 37 phút.  

 

Một tiếng sau, đến tu sĩ có nhãn lực cực tốt cũng khó mà nhìn rõ nội dung trên tấm vải, cùng lắm họ chỉ có thể nhìn thấy các chấm sáng mà thôi.  

 

Ngô Bình vẫn trụ được tiếp, nhưng anh đã bắt đầu thấm mệt, mắt mỏi, còn đầu thì đau. May là đúng lúc anh sắp không chịu được nữa thì bức tranh chợt dừng lại. Lúc này, tất cả chữ và tranh đều hiện thị ra toàn bộ.  

 

Ngô Bình dụi mắt rồi ấn mi tâm, anh đã biết mình những gì mình vừa nhìn thấy là cương lĩnh võ học do 20 cường giả võ đạo mạnh nhất của tổ chức Tiên Quốc cùng biên soạn.  

 

Cương lĩnh này có tổng cộng 150 triệu chữ tiên và 3519 bức tranh.  

 

Phải công nhận là cương lĩnh này có hỗ trợ rất lớn cho anh, các lĩnh vực mà anh vỗn không quen thuộc và hiểu rõ đã giúp anh có hiểu biết sâu rộng về trí tuệ võ học hơn. Cùng với đó, tư tưởng võ đạo của đại đế Chân Võ cũng có bổ sung thêm cho cương lĩnh này.  

 

Cậu thiếu niên: “Chúc mừng, anh lại phá vỡ kỷ lục và hoàng thành phần đọc và lý giải cương lĩnh võ học rồi”.  

 

Ngô Bình ngồi phệt xuống đất rồi nói: “Tôi nghỉ một lát được không?”  

 

Cậu thiếu niên: “Được chứ”.  

 

Ngô Bình uống một viên Thần Linh Đan và thêm vài viên Sinh Mệnh Đan, sau đó ngồi điều chỉnh hơi thở.  

 

Mọi người ở bên ngoài lại được một phen kinh hãi.  

 

“Chuyện gì thế nhỉ? Rõ ràng vào tháp kiểm tra nhanh lắm mà? Nghe đòn chỉ vài phút là ra thôi, giờ đã hơn một tiếng rồi, sao Long chủ vẫn chưa ra nhỉ?”  

 

“Ừm, tôi nghe nói dù kết quả kiểm tra là võ tông thì cũng chỉ mất chưa đến mười phút”.  

 

Người đàn ông mặc áo bào đen trên núi bật cười: “Lâu thế cơ à! Thú vị đấy!”  

 

Người phụ nữ mặc đồ trắng: “Lâu thế thì chỉ có hai khả năng thôi, một là bị thương ở trong đấy rồi, nhưng khả năng này không lớn. Hai là thành tích của cậu ta quá xuất sắc nên thời gian mới bị kéo dài”.  

 

Đột nhiên có một người đeo kính gọng đen, dáng người to béo, mặc áo lông dê đi tới, ông ấy nâng kính rồi cười nói: “Xem ra Bắc Viện sắp chào đón một kỳ tài võ thuật rồi”.