Không lâu sau, đã có rất nhiều người nhảy ra nói: “Tôi!”
Người khác nói: “Tôi, anh Lý ra giá đi!”
Ngô Bình: “Đây là đan dược nhị phẩm nên 5000 tiền báu nhé”.
Advertisement
Người đó nói ngay: “Tôi lấy luôn”.
Ngô Bình lập tức thêm người đó vào danh sách bạn thân, sau đó chuyển đan dược qua. Một lát sau, anh đã nhận được 5000 tiền báu.
Advertisement
Như vậy thì anh đã có hơn 20 nghìn tiền báu, đủ để Hỗn Thiên Nghi nâng cấp Hỗn Nguyên Thiên Công lên thành công pháp cấp sử thi rồi.
Nhận được tiền báu xong là Hỗn Thiên Nghi hoạt động ngay, mãi đến khi trời sáng thì nó mời dừng lại.
Một Hỗn Nguyên Thiên Công mới cấp sử thi, lực sát thương đạt đến 130 nghìn điểm đã ra lò.
Tuy công pháp mới này mạnh hơn, nhưng khi tu luyện lại dễ hơn công pháp cũ, vì công pháp cũ bị sai, trong khi công pháp này đã được sửa đổi lại.
Không còn sớm nữa nên Ngô Bình đi gọi Đào Như Tuyết rồi cả ba cùng nhau ăn sáng, sau đó đi chơi, Ngô Bình làm tài xế cho hai cô gái.
Sau khi đi chơi một ngày, mm đã hoàn toàn yên tâm về Đào Như Tuyết và Ngô Bình, đồng thời cũng thả lỏng hơn. Buổi chiều, Đào Như Tuyết nhân cơ hội đó mời mm đến Biên Nam chơi, cô ấy vui vẻ đồng ý ngay.
Tiễn hai cô gái lên máy bay xong, Ngô Bình thở phào một hơi, coi như xong nhiệm vụ rồi!
Hôm nay, anh đã hẹn gặp Lữ Tổ nên phải về nhà ngay.
Sau khi về nhà, Ngô Bình thấy bố mình đang ngồi nói chuyện với một đạo sĩ trung niên. Đạo sĩ này có cốt cách thần tiên, mặt như ngọc, môi đỏ mắt phượng, sau lưng đeo một thanh trường kiếm, thoạt nhìn có khí chất bất phàm.
Ngô Bình biết đây chính là Lữ Tổ Lữ Thuần Dương nên lập tức hành lễ: “Tham kiến tiền bối”.
Lữ Tổ nhìn anh rồi cười nói: “Ừ, tôi chờ cậu lâu rồi đấy”.
Lý Niệm Tổ cười nói: “Tiểu Bình, bố đã bái sư rồi, con mau chào sư tổ đi”.
Ngô Bình tròn mắt nói: “Bố nhận tiền bối làm sư phụ rồi ạ?”
Lý Niệm Tổ: “Ừ, sư phụ bảo bố có cốt cách tốt nên muốn truyền tiên pháp vô thượng cho bố”.
Lữ Tổ cười nói: “Chàng trai, không ngờ bố cậu lại là Linh Minh Thánh Thể đấy, hơn nữa còn có huyết mạch thần vương. Tôi thấy ưng nên muốn nhận ông ấy làm đệ tử”.
Ngô Bình đành chắp tay chào: “Chào sư tổ ạ”.
Lữ Thuần Dương nói: “Nơi này được đấy, phong thuỷ do cậu sắp đặt đấy à?”
Ngô Bình thầm thấy đắc ý đáp: “Thưa sư tổ, người thấy sao ạ?”
Lữ Thuần Dương nhận xét: “Chẳng ra gì cả!”
Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Sư tổ, gì đến mức ấy ạ? Thế Thất Tinh Long Vương do một bậc thầy phong thuỷ tạo ra đấy ạ”.