Ngô Bình hỏi: “Ẩn tộc có tu vi ra sao, có cao thủ cảnh giới Động Tàng không?”
Kỷ Nhược Phi đáp: “Tất nhiên là có, thậm chí là cảnh giới cao hơn”.
Ngô Bình cảnh giác, xem ra lúc trước anh đã đánh giá thấp thế giới này rồi.
Advertisement
Hôm nay đảo Huyền Vũ và đảo Thanh Long có hơn hai nghìn nam nữ binh sĩ ghép đôi thành công, về việc tiếp theo họ sẽ làm gì, Ngô Bình và Kỷ Nhược Phi sẽ không can dự nữa.
Cả hai uống rượu, tán gẫu đến rạng sáng mới quay về nghỉ ngơi.
Advertisement
Trời còn chưa sáng hẳn, Ngô Bình và Kỷ Nhược Phi đột nhiên choàng tỉnh. Ngẩng đầu lên, họ nhìn thấy trên trời lại xuất hiện một vết nứt.
Hôm nay chắc chắn lại là một trận chiến khốc liệt rồi!
Có kinh nghiệm lần trước, tỉ lệ Ngô Bình chém chết tà ma đã cao hơn. Sau khi cuộc chiến bắt đầu, anh đã đi trước một bước, giết chết chủ tướng, rồi kết thúc trận chiến trong vòng một giờ, giết được hơn sáu mươi nghìn tà ma!
Cứ như vậy, Ngô Bình ở lại đảo để hỗ trợ phòng thủ. Trong vòng bảy ngày, anh đã đẩy lùi năm cuộc tấn công của tà ma, trong đó có ba lần xâm lược, số lượng tà ma vượt quá hai trăm nghìn.
Sau năm lần, tà ma tạm ngừng xâm lăng, giống như Kỷ Nhược Phi nói vậy, đám tà ma này sợ rồi. Năm lần chiến đầu, hai bên đã cùng chém chết hai trăm mấy nghìn tà ma, trong đó Ngô Bình đã lấy được một trăm mười lăm nghìn đầu người.
Trong thời gian đó, Kỷ Nhược Phi cũng hai lần hỗ trợ cho đảo Thanh Long, đẩy lùi hai lần xâm phạm của tà ma. Sau đó, tà ma dường như đã dừng lại, không xâm chiếm hai đảo nữa.
Ngày thứ mười, Ngô Bình dẫn quân trở lại đảo Thanh Long. Vừa quay lại, anh đã thấy Kim Huyền Bạch mặc chiến bào ngồi trong lều trại lớn.
Anh vừa kinh ngạc vừa ngạc: “Thần tướng, chú về khi nào vậy?”
Kim Huyền Bạch cười đáp: “Mới về thôi. Nửa tháng nay cậu đã làm rất tốt. Cũng nhờ cậu, tôi có thể về đây sớm nửa năm”.
Ngô Bình chớp mắt hỏi: “Thần tướng, chuyện đó có liên quan gì đến cháu ạ?”
Kim Huyền Bạch trả lời: “Sau này tôi sẽ giải thích với cậu”.
Ông ấy không nói, Ngô Bình cũng không hỏi nhiều, bèn nói: “Thần tướng, cháu đã ở đây nửa tháng, muốn xin nghỉ phép dài ngày”.
Kim Huyền Bạch cười bảo: “Được. Sau này cậu có thể đến đây và rời đi bất cứ lúc nào”.
Sau khi Ngô Bình tạm biệt các chiến sĩ thì đến đảo Huyền Vũ để từ giã Kỷ Nhược Phi. Nhưng khi đến đảo Huyền Vũ, anh mới biết Kỷ Nhược Phi đã rời đảo cách đây hai giờ sau khi nhận được tin từ người nhà.
Kỷ Nhược Phi vắng mặt, Ngô Bình bèn lập tức về nhà. Từ đảo Huyền Vũ về Thiên Kinh, anh sẽ bay qua vùng trời của Bán đảo.
Đến Bán đảo, anh đột nhiên dừng lại, nghĩ đến một chuyện.
Anh từng nghe người ta nói rằng vào ban đêm, ở chiến trường của Bán đảo sẽ có rất nhiều bóng ma xuất hiện. Anh lấy máy định vị ra, chẳng mấy chốc đã tìm được khu vực chung, bèn đáp xuống.
Sau khi đáp xuống, anh phát hiện có một cánh đồng lúa mì ở đây. Có một gia đình đang gặt lúa.
Sự xuất hiện bất ngờ của anh khiến gia đình họ giật nảy mình. Một ông lão hỏi anh bằng tiếng Bán đảo: “Cậu là ai?”