Ngô Bình đá chân Đông Hoàng: “Mày tàn nhẫn quá đi, cậu nhóc đáng yêu như vậy mà còn muốn ăn?”
Đông Hoàng liếc nhìn anh, như thể đang nói anh thì hiểu cái gì.
Ngô Bình vội kéo Đông Hoàng ra, nói: “Đông Hoàng, người linh chi ngựa linh chi này là ta để lại dùng để dẫn thuốc, mày không thể làm hại bọn chúng”.
Advertisement
Máu huyết của người linh chi, ngựa linh chi được gọi là linh dịch đại địa, là bảo dược vô thượng, chỉ cần dùng một giọt là có thể luyện chế ra được đan dược tuyệt thế.
Đương nhiên, máu này không thể lấy được thường xuyên, trong một trăm ngày, người linh chi và ngựa linh chi mới có thể lấy được một lần.
Advertisement
Đông Hoàng vung vuốt ra dấu, Ngô Bình biết nó đang nói về chuyện luyện đan, bèn nói: “Mày vội cái gì, ta có thời gian thì sẽ luyện đan”.
Trước khi lên máy bay, Thần Chiếu đến.
Hóa thân đột phá mà lúc trước anh để lại ở đảo Vân Mộng tại Vân Kinh, cuối cùng vào sáng sớm hôm nay, đã thành công luyện thành hóa thân hai trùng lửa độc.
Sức sống của trùng lửa độc rất mạnh, tính sát thương đáng sợ, say khi luyện hóa được bọn chúng thì lực linh hồn của Thần Chiếu cũng tăng lên gấp mười lần!
Thần Chiếu vui vẻ hăm hở cười nói: “Chủ nhân, tôi thành công rồi!”
Nói xong, hai con trùng bay lên, nhanh như chớp, trùng chỉ nhỏ chừng móng tay, tỏa ra ánh sáng tím nhàn nhạt.
Ngô Bình tò mò về uy lực của trùng lửa độc này, bèn nói: “Lão Thần, chúng ta thử uy lực của hóa thân đi”.
Hai người đến một khu đất hoang trống trải, Thần Chiếu thầm niệm trong lòng, trùng bay nhanh như chớp về phía tảng đá. Ông ấy nhìn thấy, con trùng va vào tảng đá, tảng đá bỗng nhiên biến thành nham thạch màu đen!
Con trùng lại bay sang hồ nước, vừa chạm mặt nước, nước trong hồ đều bố chơi. Không lâu sau, trên không trung bỗng xuất hiện cầu vồng.
Hai mắt Ngô Bình phát sáng, nói; “Lão Thần, xem ra uy lực của loại trùng này không tệ. Hóa thân này cách ông bao xa?”
Thần Chiếu: “Chủ nhân, chỉ cần ở cùng một không gian, không rời khỏi địa cầu thì suy nghĩ của chúng tôi đều đồng bộ”.
Ngô Bình: “Được. Hai hóa thân này, tôi giữ một con bên mình. Ông giữ một con bên mình, thời gian này trông coi nhà cửa cẩn thận”.
Thần Chiếu: “Vâng”.
Ngô Bình: “Ông có hóa thân rồi, bước tiếp theo chính là biến linh. Hiện tại, tôi lại giúp ông định vị hai linh khiếu, sau này ông cứ khai thông sau”.
Sau đó, Ngô Bình lại đưa một lọ thuốc cho Thần Chiếu, thuốc trong lọ, có hiệu quả luyện hình, cũng giúp ông ấy biến linh thành công.
Dặn dò Thần Chiếu xong, anh và Ngô Chấn Đông lên máy bay đến nước Á Mã.
Chuyến này, một là để bố và ông nội nhận nhau, hai là giải quyết rắc rối Thiên Qủy Giáo kia.
Thật ra Ngô Chấn Đông rất căng thẳng vì dù gì thì ông ấy cũng đã thất lạc bố mẹ từ lúc còn rất nhỏ, tính đến giờ đã mấy chục năm rồi.