Nói rồi, Ngô Bình đưa một chiếc thẻ cho Ngô Chấn Đông rồi nói: “Bố, trong thẻ này có 10 triệu, bố cầm lấy để tiêu vặt ạ. Nếu thiếu thì bố cứ bảo Tiểu Mi đưa thêm, ông cho em ấy một cái thẻ không hạn mức, muốn rút bao nhiêu tiền cũng được”.
Ngô Bình đẩy hết sự giàu sang của nhà mình là nhờ ông nội, để tránh phải giải thích nhiều.
Ngô Chấn Đông cảm thán nói: “Cứ như mơ ấy, trước đây bố còn phát rầu vì chuyện mua nhà, giờ thì tốt rồi, có hẳn 10 triệu để tiêu vặt”.
Advertisement
Ngô Bình: “Bố ơi, con sẽ nhờ người chuẩn bị cho bố một thân phận mới, bố sẽ lấy tên Lý Niệm Tổ ạ”.
Ngô Chấn Đông gật đầu: “Ừ, bố cũng phải nhận lại tổ tiên chứ”.
Advertisement
Sau khi giúp bố mình sống lại, Ngô Bình rất phấn chấn. Tối đến, anh bảo Lina chuẩn bị tiệc, để đãi bố mình.
Cả nhà ngồi quây quần bên mâm cơm ấm cúng, ai cũng rất vui, ông ngoại Ngô Bình uống say rồi vừa khóc vừa cười. Ngô Mi cũng uống rượu, há má đỏ bừng, mắt hoa lên nên về phòng nghỉ trước.
Sau đó Trương Lệ cũng gục, Ngô Bình và Ngô Chấn Đông đi tới phòng tâp của Đường Lâu.
Ngô Chấn Đông hỏi: “Tiểu Bình, mình đến đây làm gì?”
Ngô Bình: “Trong thời gian bố hôn mê, con vẫn giúp bố tập thể dục. Giờ con muốn thử xem thể lực của bố thế nào”.
Ngô Chấn Đông cười nói: “Thử kiểu gì?”
Ngô Bình giơ bàn tay phải lên rồi nói: “Bố dùng hết sức đấm vào lòng bàn tay con đi”.
Ngô Chấn Đông gật đầu, sau đó lùi lại một bước rồi đấm thật mạng vào tay Ngô Bình. Sau đó, người Ngô Bình đã phải chấn động, với thực lực hiện giờ mà người anh vẫn rung lên.
Đó là do Ngô Chấn Đông chưa biết võ thuật, nếu ông ấy luyện võ thì đảm bảo uy lực còn mạnh hơn nhiều.
Ngô Bình sáng mắt lên, Linh Minh Thánh Thể mạnh thật! Một chưởng đánh bừa thôi mà cũng khiếp đảm đến vậy!
Anh lại thử sức bật, tốc độ chạy của Ngô Chấn Đông, kết quả khiến anh vô cùng bất ngờ. Ngô Chấn Đông chỉ bật nhẹ cũng nhảy cao năm, sáu mét! Ông ấy chạy một trăm mét chỉ mất có 3 giây.
Ngô Chấn Đông cũng bất ngờ với thực lực của mình rồi hỏi: “Tiểu Bình, bố bị làm sao thế nhỉ?”
Ngô Bình: “Bố đừng lo, con đã cho bố uống thuốc biến đổi gen nên sức khoẻ và tốc độ của bố nhanh hơn người bình thường thôi”.
Ngô Chấn Đông: “Thuốc biến đổi gen ư?”
Ngô Bình: “Vâng, nó làm gen của con người mạnh hơn”.
Hai bố con thử nghiệm vài khả năng xong thì Ngô Bình nói: “Bố ơi, giờ con sẽ dạy cho bố một bài tập thể dục, bố học nhé?”
Ngô Chấn Đông cười nói: “Ừ, bố mới tỉnh lại nên cần tập luyện nhiều hơn”.
Vì thế, Ngô Bình đã truyền cho Ngô Chấn Đông một phương thức hít thở để ông ấy luyện tập. Điều khiến Ngô Bình ngạc nhiên là Ngô Chấn Đông chỉ cần nghe một lần và tập ba lần là đã có thể làm tốt ngay.
Thấy bố mình tu luyện thần tốc như vậy, Ngô Bình không khỏi cảm thán, tư chất của bố anh quá khủng, khéo còn hơn cả anh.