Thần Y Trở Lại

Chương 1780




 Ngô Bình liếc nhìn quả hồ lô màu tím trên bàn rồi đáp: “Đúng là nó có thể đựng đan dược, nhưng tên của nó là đan hồ!”  

 

Đan hồ? Lý Long Thần gãi đầu: “Sư thúc, thì nó vẫn là cái để đựng đan dược thôi mà?”  

 

Ngô Bình mắng: “Ông thì hiểu cái quái gì! Đan Hồ là bảo bối được nuôi trồng bằng bao nhiêu dược liệu quý đấy, nuôi được một quả sẽ tốn rất nhiều sức lực và của cải, ông không tưởng tượng được đâu”.  

Advertisement

 

Dứt lời, anh rót rượu trong quả hồ lô ra ngoài rồi dùng nước sạch tráng lại vài lần, cuối cùng đổ nước suối vào trong, sau đó đậy nắp lại rồi cho sang một bên.  

 

Ngô Bình tiếc nuối nói: “Mã Hành Không đúng là có mắt như mù, tự nhiên đựng rượu vào đây làm mất hết cả dược tính của nó”.  

Advertisement

 

Lý Long Thần nghi hoặc hỏi: “Sư thúc, cho rượu hay nước vào thì có gì khác nhau?”  

 

Ngô Bình: “Khác nhiều chứ”.  

 

Anh lắc quả hồ lô rồi chờ thêm một lúc, sau đó mở nắp rồi đổ nước ở bên trong ra.  

 

Lý Long Thần tò mò nhìn nước được đổ ra rồi nói: “Sư thúc, hình như có gì khác đâu, vẫn là nước mà”.  

 

Ngô Bình tung một chưởng lên không trung, ngay sau đó mặt nước đã gợn sóng, một làn khói bay lên ngưng tụ thành hình ảnh như một viên đan dược, thậm chí Lý Long Thần còn ngửi thấy mùi thơm của đan dược luôn.  

 

Ông ấy ngạc nhiên nói: “Sư thúc, đây là gì vậy ạ?”  

 

Ngô Bình: “Ông có biết thuốc Chậm Thích không?”  

 

Lý Long Thần gật đầu: “Có ạ, đó là loại thuốc giúp cơ thể hấp thu sức mạnh từ từ”.  

 

Ngô Bình: “Tác dụng của quả hồ lô này cũng tương tự, nó có thể làm tăng dược tính của đan dược, sau đó phóng ra một cách chậm rãi. Khi một người uống đan dược bình thường thì phải hấp thu hết công dụng trong một thời gian ngắn. Nhưng quả hồ lô thì khác, người uống đan dược có thể dùng nó để ngâm nước uống mỗi ngày, sau đó từ từ hấp thu dược lực”.  

 

Lý Long Thần sáng mắt lên: “Ra là thế!”  

 

Ngô Bình: Nhưng tiếc là quả hồ lô này đã chứa rượu bên trong nên làm mất đi dược tính. Mã Hành Không bị bệnh cũng vì uống rượu ngâm ở bên trong, sau đó hấp thu nhiều dược lực quá mà ra”.  

 

Lý Long Thần hỏi: “Sư thúc, nó là loại thuốc gì ạ?”  

 

Ngô Bình: “Tác dụng của nó ngang với Hoả Thần Đan”.  

 

Anh giải thích thêm: “Hoả Thần Đan dành cho cao thủ cảnh giới Địa Tiên tầng thứ tám trở lên uống, ông thử nghĩ xem sao mà Mã Hành Không chịu cho nổi?”  

 

Lý Long Thần gật đầu: “Sư thúc, nếu chỉ ngâm nước uống thì dược tính sẽ duy trì được bao lâu ạ?”  

 

Ngô Bình: “Cái này thì tôi không rõ, ngắm thì nửa năm, dài thì ba năm. Vì quả này từng đừn rượu rồi nên dược lực bên trong đã bị Mã Hành Không hấp thu gần hết rồi”.