Ngô Bình xua tay: “Ông lui xuống trước đi”.
Mông Trạch cúi đầu rồi lui xuống.
Trong cung điện, tất cả đều rất cung kính Ngô Bình. Họ kính nể anh từ tận đáy lòng. Chuyện này làm Ngô Bình cảm thấy không quen lắm. Anh đến phòng làm việc, chuẩn bị tu luyện một lát.
Advertisement
Lúc này điện thoại cứ rung liên tục nên anh mở ra xem thử. Anh được kéo vào một nhóm cựu sinh viên. Trong nhóm có bạn cùng khoá, có cả người trên anh vài khoá. Rất đông, phải bảy, tám trăm người. Có vài cựu sinh viên năng nổ lắm, đang tán dóc trong nhóm.
Anh định ném điện thoại đi thì bỗng nhìn thấy nhóm người này đang bàn luận về hoa khôi các khoá trước đây của trường. Năm ấy, trường đại học mà Ngô Bình theo học không có mấy tiếng tăm trong nước, nhưng hàng năm đều xuất hiện vài nữ sinh xinh đẹp vô cùng. Ví dụ như Đào Như Tuyết ở khoá của anh là nhân vật thuộc cấp độ nữ thần.
Advertisement
“Hoa khôi số một chắc là Đào Như Tuyết”, có người nói vậy.
“Tiếc là Đào Như Tuyết chuyển trường sớm quá. Tôi có ấn tượng sâu đậm nhất về Giang Nguyệt Hân, năm xưa có biết bao nam sinh mất ngủ vì Giang Nguyệt Hân đấy”.
“Giang Nguyệt Hân và Đào Như Tuyết đều đẹp. Nhưng người đẹp tài hoa nhất còn có Lâm Nhu. Tôi không bao giờ quên được vũ đạo và bài hát mà cô ấy đã trình diễn trong buổi liên hoan”.
Nghe họ nhắc, Ngô Bình cũng có chút ấn tượng. Giang Nguyệt Hân là nữ thần trên anh một khoá, nhan sắc không thua kém Đào Như Tuyết. Cô ấy, Đào Như Tuyết, Lâm Nhu và hoa khôi của Học viện Âm nhạc Vân Kinh được gọi là tứ đại mỹ nữ của làng đại học. Năm xưa có vô số người theo đuổi họ.
Lúc này, bỗng có người nói: “Các vị, đàn anh kính mến của chúng ta, sếp Mã - Mã Thiên Lý, mời mọi người đến họp mặt ôn chuyện, chỉ có một trăm chỗ thôi, ai đến trước có trước”.
Có người nói tiếp: “Các bạn nắm bắt cơ hội nhé. Ba người đẹp Giang Nguyệt Hân, Đào Như Tuyết, Lâm Nhu đều tham gia buổi họp mặt này đấy. Không nên bỏ qua đâu!”
Ngô Bình ngẩn ra. Đào Như Tuyết cũng tham gia ư? Anh vội vã nhắn tin cho Đào Như Tuyết. Chẳng mấy chốc, Đào Như Tuyết đã gọi lại.
“Như Tuyết, em sắp đến Á Mã à?”
Đào Như Tuyết đáp: “Phải. Em rất hứng thú với ‘Uyocoin’ do Mã Thiên Lý tạo ra, muốn trò chuyện với anh ta một chút.
Ngô Bình cũng từng nghe nói đến Uyocoin. Đây là một loại tiền ảo, có giá thị trường lên đến hơn ba trăm tỷ.
Ngô Bình nói: “Anh đang ở Á Mã”.
Đào Như Tuyết rất vui: “Anh đang ở Á Mã ư? Tốt quá, em định tìm anh đây”.
Rồi cô ấy bảo: “Buổi họp mặt này thú vị lắm đấy, hay là anh tham gia đi”.
Ngô Bình hỏi: “Ồ, buổi họp mặt này thú vị lắm à?”
Đào Như Tuyết nói: “Anh biết có bao nhiêu người tham dự buổi họp mặt lần này sở hữu tài sản hơn mười tỷ không?”
Ngô Bình hứng thú: “Có mấy người?”