Cất túi tiền đi, anh lạnh lùng nói: "Cút đi!"
Bốn người bọn họ không dám ho he câu gì, liền quay đầu chạy ra khỏi thung lũng, trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi.
Đường Tử Di nói với giọng lo lắng: "Xem ra thế lực phía sau họ không đơn giản, anh cho rằng bọn họ có trả thù chúng ta không?"
Advertisement
Ngô Bình nói: "Anh không sợ trả thù. Đi thôi, chúng ta vào trong xem một chút."
Bước vào thung lũng, họ thấy các sạp hàng ở hai bên thung lũng gần các vách đá.
Advertisement
Gian hàng đầu tiên bên trái có trải một tấm nhựa trên mặt đất. Hàng chục cây sâm rừng và hàng chục cây nấm linh chi được đặt ngẫu nhiên trên tấm nhựa.
Ngô Bình là một thầy thuốc nên ngay lập tức có hứng thú khi nhìn thấy dược liệu, anh bước đến quầy hàng và cầm một cây nhân sâm ngàn năm tuổi lên.
Nhân sâm ngàn năm tuổi này rất khó tìm, mua ở ngoài cũng khó. Anh hỏi: "Ông chủ, ông bán nhân sâm như thế nào?"
Ông chủ là một người đàn ông trung niên để ria mép, mặc áo choàng trắng, ông ta nói: "Đây là cây nhân sâm thủ tướng cấp một, nếu muốn mua thì mười ba đồng tiền bùa".
Mười ba đồng tiền bùa trị giá hai đến ba tỷ, không phải là một số tiền nhỏ.
Ngô Bình nghĩ một lúc, hỏi: "Có thể rẻ hơn được không?"
“Không mặc cả", ông chủ lạnh nhạt nói, tỏ vẻ như anh có mua hay không cũng chẳng sao.
Ngô Bình suy nghĩ một chút, liền hỏi: "Có sâm vua không?"
Thay vì mua nhiều nhân sâm thủ tướng, tốt hơn hết nên mua một cây sâm vua. Tác dụng của sâm vua mạnh hơn gấp nhiều lần so với nhân sâm thủ tướng.
Ông chủ liếc anh một cái nói: "Sâm vua ít nhất giá một trăm đồng tiền bùa, cậu có nhiều tiền như vậy sao?"
Ngô Cẩn Ngôn cười nói: "Tôi không có nhiều tiền bùa, có thể trả bằng tiền mặt được không?"
Ông chủ suy nghĩ một hồi rồi nói: "Tính ra tiền mặt ít nhất cũng phải 15 tỷ!"
“Được”, Ngô Bình lập tức nói.
Anh có khá nhiều tiền trên người, nhưng tiền bùa không nhiều, nếu có thể tiêu tiền, anh sẽ không dùng tiền bùa.
Thấy anh thật lòng muốn, ông chủ lấy trong hộp bên cạnh ra một chiếc hộp bằng ngọc, bọc lụa đỏ. Ông cởi lụa đỏ, mở hộp ngọc ra, trong đó có một cây nhân sâm màu trắng như ngọc, hơi ánh màu tím.
Vừa mở hộp ra, ngay cả Đường Tử Di cũng ngửi được mùi thơm của nhân sâm, mùi giống như mùi dược liệu, ngửi thấy rất dễ chịu.
Ngô Bình híp mắt, với nhãn lực của mình anh nhận ra ngay, đây là sâm vua cấp hai!
Sâm vua có cấp một, cấp hai, thậm chí là cấp ba, cấp bốn. Trong phiến ngọc có ghi rằng đã có người tìm ra sâm vua cấp năm.