Chương 122
Quách Nguyên Khôn nói: “Việc của thầy Ngô thì cũng là việc của chúng tôi, chúng tôi sẽ đi theo cậu để chờ!”
Ngô Bình cạn lời, không hiểu những người này đang nghĩ gì nữa, song anh vẫn nói: “Không cần đâu, hôm khác tôi sẽ đến thật mà”.
Bấy giờ, Quách Nguyên Khôn mới chịu thôi, nhưng ông ta vẫn kiên quyết tiễn Ngô Bình ra tận cổng trường.
Sau đó, Ngô Bình chờ khoảng gần nửa tiếng thì đã thấy Ngô Mi đi ra.
Anh tò mò hỏi: “Vẫn còn thời gian mà, sao em ra sớm thế?”
Ngô Mi cười đáp: “Em làm xong bài từ lâu rồi, tại thấy chán quá nên em nộp bài sớm”.
Thầy Triệu thấy thế thì gọi Ngô Mi tới ngay, sau đó tải đáp án trên mạng xuống so sánh.
Sau khi nghe từng đáp án mà Ngô Mi nói, thầy Triệu ngày càng hớn hở, nghe xong đáp án cuối cùng, anh ta cười nói: “Nếu không có gì nhầm lẫn thì chắc chắn em sẽ được điểm tuyệt đối!”
Ngô Bình: “Điểm tuyệt đối thì sẽ được giải nhất hả thầy?”
Thầy Triệu cười nói: “Đây mới là vòng một thôi, buổi chiều còn vòng thứ hai nữa. Điểm tuyệt đối của vòng một là 120, còn vòng hai là 180 nên điểm tuyệt đối của cả hai vòng là 300. Thường thì các thí sinh chỉ cần đạt 250 điểm trên hai vòng là đã có thứ hạng kha khá rồi”.
Ngô Bình nói: “Vậy chúng ta mau tìm chỗ nào nghỉ ngơi thôi”.
Sau đó, Ngô Bình đã đặt phòng trong một khách sạn năm sao gần đó để Ngô Mi được nghỉ ngơi thật tốt. Buổi trưa, ba người cũng giải quyết bữa trưa tại khách sạn luôn. Ăn uống xong, Ngô Bình lại mát xa đầu cho em gái mình để đả thông kinh mạch và tăng khả năng tập trung.
Vòng thi thứ hai bắt đầu từ hai giờ ba mươi đến năm giờ hai mươi chiều, sau khi được nghỉ ngơi đầy đủ, Ngô Mi đã tràn đầy sinh lực tham gia vòng hai.
Vòng thi thứ hai đã khó hơn hẳn nên Ngô Mi không nộp bài sớm được nữa, mà làm bài cho đến khi hết giờ.
Thầy Triệu vội hỏi cô bé: “Ngô Mi, sao rồi? Em làm được hết chứ?”
Ngô Mi gật đầu: “Vâng ạ”.
Thầy Triệu đã tải đáp án về từ lâu rồi bắt đầu đối chiếu. Lần này, Ngô Mi không làm đúng được hết nữa, nhưng cũng không sai nhiều nên đoán chừng sẽ được 175 điểm.
Sau khi nhẩm tính kết quả cả hai vòng thi, thầy Triệu hít vào một hơi lạnh rồi nói: “Phải trên 290 điểm, với thành tích này thì kiểu gì em cũng được giải nhất”.
Ngô Bình vui vẻ nói: “Nếu được giải nhất thì sẽ được tham gia giải quốc gia đúng không thầy?”
Thầy Triệu cười nói: “Thật ra với thành tích hiện giờ của Ngô Mi thừa sức được tuyển thẳng vào Thanh Hoa hay Bắc Đại rồi. Nhưng tôi khuyên anh nên để cô bé tham gia giải quốc gia, sau đó đến quốc tế. Nếu cô bé đạt giải quốc tế thì sẽ có quyền được chọn những trường đại học hàng đầu của nước ngoài”.
Ngô Bình gật đầu: “Được, để xem ý con bé thế nào đã”.