Đường Băng Vân ngẫm nghĩ rồi nói: “Thân phận này của anh chắc chưa công bố với bên ngoài đúng không?”
Ngô Bình: “Ừ, ông bảo muốn bảo vệ anh”.
Đường Băng Vân cũng biết một chút về nhà họ Lý: “Gia sản của ông anh chủ yếu ở Đông Nam và Cảng Thành, Đường Môn luôn muốn cắm rễ ở Đông Nam Á và Cảnh Thành, hai bên có thể hợp tác”.
Advertisement
Ngô Bình: “Đây cũng là điều mà tôi đang nghĩ. Anh đã nói chuyện với ông rồi, ông có rất nhiều khu nông nghiệp, khoáng sản và ngân hàng cùng công trưởng ở các nước thuộc Đông Nam Á, nhưng người dân ở đó không thích người Viêm Long mình đâu. Ví dụ như vụ cướp mấy năm trước, ông anh đã tổn thất nặng nề, bao nhiêu cây trồng và ngân hàng đều bị cướp sạch”.
Advertisement
“Anh đang nghĩ nếu kết hợp thêm với sức mạnh của Đường Môn thì hai bên sẽ cùng có lợi”.
Đường Băng Vân gật đầu: “Ý này hay, đến lúc đó, tôi sẽ bảo ông em giao việc ở Đông Nam Á cho em quản lý, như thế hai ông cháu anh hợp tác cũng dễ hơn”.
Ngô Bình: “Nhưng vấn đề là Đường Môn đang rất loạn, anh muốn biết khi nào sẽ ổn định lại”.
Nhắc đến chuyện này, Đường Băng Vân chỉ biết thở dài: “Nói thật thì em cũng không rõ”.
Hai người ngồi uống đến hơn ba giờ sáng rồi mới về phòng nghỉ.
Đây là phòng sang trọng nhất trong khách sạn của Đường Lâu, diện tích lên đến hơn 1000 mét vuông, Ngô Bình và Đường Băng Vân đều ở đây, nhưng mỗi người một phòng ngủ.
Đường Băng Vân về phòng mình, còn Ngô Bình lấy cái túi xanh rồi mở ra, bên trong có ba tờ giấy dầu.
Anh mở ra xem thì thấy nó to như tờ A2, bên trên chi chít chữ, toàn là cổ văn.
Anh chăm chú nghiên cứu, khi mới đọc được một nửa, Ngô Bình đã sáng mắt lên rồi lẩm bẩm: “Phương thuốc ư?”
Anh đọc tiếp, khi đọc xong thì biết nó đúng là một phương thuốc, nội dung rất chi tiết, hướng dẫn luyện chế một đan dược mang tên Nhân Vương Đan. Theo giới thiệu bên trong thì loại đan dược này có thể giúp người uống tiến bộ, từ đó có thực lực mạnh hơn.
Nhưng đây là đan dược tam phẩm, phải uống theo thứ tự mới có tác dụng, nó là đan dược đầu tiên trong tờ giấy.
Ngô Bình đọc tiếp hai tờ giấy khác, quả nhiên cũng là cách luyện chế đan dược, phải có cả ba tờ này thì mới có thể luyện chế thành công Nhân Vương Đan.
“Ra là Nhân Vương Đan!”, Ngô Bình nhớ trong phiến ngọc cũng có nói về loại đan dược này, nhưng không chi tiết về cách luyện chế, chỉ nói uống vào sẽ giúp tu sĩ tiến bộ nhanh chóng.
Con người vốn tiến hoá rất chậm, chi có sau khi tu hành tới một cảnh giới nhất định thì mới tiến bộ nhanh chóng. Thường thì tu vi đạt tới cảnh giới Địa Tiên là có thể bứt phá giới hạn được rồi. Còn Nhân Vương Đan này có thể giúp người uống tiến bộ ngay, thực lực tăng lên nhanh chóng, vậy nên rất có giá trị.
“Mình cũng có thể luyện chế được, nhưng dược liệu để luyện chế toàn đồ khan hiếm”, đang vui thì đứt dây đàn, có 13 loại dược liệu để luyện chế Nhân Vương Đan, nhưng loại nào cũng rất hiếm có, muốn thu thập đủ gần như là điều không thể.
“Thôi, đành chờ thời cơ đến vậy”, Ngô Bình lắc đầu rồi cất cái túi đi, sau đó tiếp tục tu luyện cách hít thở.
Một đêm bình lặng trôi qua, sáng hôm sau, Phong Tiên đã đến. Ông ta được Ngô Bình mời vào phòng mình, sau đó vô cùng lễ phép hành lễ với anh: “Thầy Ngô, đệ tử đến rồi ạ”.