Thần Y Thánh Thủ

Chương 931: Thiên tài địa bảo đứng đầu




-Dậy rồi?

Trương Dương cuối cùng bưng mâm đồ ăn ra, Mễ Tuyết lười biếng xuống lầu.

Đêm qua quá điên cuồng, tuy rằng Mễ Tuyết đột phá, nhưng cả đêm mệt nhọc khiến cô hơi mệt mỏi, buổi sáng ngủ dậy muộn một chút, Trương Dương biết rõ tình hình của cô, cố ý chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn, chờ cô xuống nhấm nháp.

-Thơm như vậy, đây là anh tự mình làm à?

Mễ Tuyết đi nhanh mấy bước, đến bàn ăn kia ngửi một cái, lập tức khẽ kêu thành tiếng, vẻ mặt còn mang theo nụ cười.

-Đương nhiên, mau ăn điểm tâm đi, lát anh cùng em đi đến quán rượu.

Trương Dương khẽ mỉm cười, bỏ chén đĩa xuống, lại đưa ghế cho Mễ Tuyết, sau mới chỉnh đốn những thứ trên người.

Mễ Tuyết vui tươi gật đầu, ngồi ở trước bàn ăn bắt đầu ăn ngấu nghiến, không quên nói tay nghề của Trương Dương thật sự không tệ, chỉ nhìn tướng ăn của Mễ Tuyết cùng vẻ mặt hạnh phúc kia của cô có thể hiểu rõ.

Mễ Tuyết hôm nay phải đi một chuyến đến quán rượu, chủ yếu là xử lý một chút thủ tục chuyển giao.

Mễ Tuyết đã tốt nghiệp, chẳng mấy chốc phải đến làm việc ở mạng lưới khách sạn cấp năm sao của nhà mình, quán rượu Dương Tuyết ở Trường Kinh này đương nhiên không có thời gian tiếp tục quản lý.

Từ lâu Mễ Tuyết đã nghĩ qua, có công việc mới rồi, giao hoàn toàn quán rượu cho Tiểu Ngốc và Nam Nam, dù sao các cô cũng sắp tốt nghiệp, có quán rượu này, dù sau này không có công việc, các cô cũng có chỗ đứng ở Trường Kinh.

Hai ngày trước, Mễ Tuyết đã nói chuyện với Tiểu Ngốc và Nam Nam, đã định ra cuộc hẹn vào hôm nay, các cô sử dụng tiền kiếm được gần đây, đầu tiên sẽ trả lại một phần tiền cổ phần của trước đây, sau đó lại sử dụng hình thức vay mua cổ phần của Mễ Tuyết.

Đối với Tiểu Ngốc và Nam Nam mà nói, Mễ Tuyết và Trương Dương đã giúp các cô quá nhiều, các cô sẽ không nhận không phần cổ phần của Mễ Tuyết, dựa theo kế hoạch ban đầu của Mễ Tuyết chính là trực tiếp đưa cho bọn họ đấy.

-Trương Dương, ta đang ở phòng sách, con tới một chút. Có chuyện quan trọng.

Đang nhìn Mễ Tuyết dùng cơm, bên tai Trương Dương đột nhiên truyền một giọng nói già nua, đây là truyền âm nhập mật trực tiếp, Mễ Tuyết không hề phát hiện.

Chân mày của Trương Dương hơi giật, sau khi nói chuyện với Mễ Tuyết xong liền trực tiếp đi thẳng lên lầu.

Người trực tiếp kêu Trương Dương không phải là người ngoài, là giọng nói của Trương Bình Lỗ, ông cụ bình thường không ở nhà, số lần trở về cũng không nhiều, hiện tại đột nhiên trở về. Còn nói rõ có chuyện quan trọng, vậy nhất định là có sự tình không nhỏ.

Khi lên lầu, Trương Dương còn đang suy đoán, rốt cuộc là chuyện gì, thời gian gần đây cũng được xem là thời buổi rối ren.

-Trương Dương. ngồi xuống đi.

Trương Dương vừa tiến đến đã phát hiện cậu Trương Vận An đáng lẽ đang ở Long gia giúp ông ngoại Trương Đạo Phong chủ trì đại cục không ngờ đã trở lại.

Trương Bình Lỗ đang ngồi ở ghế sô pha, cau mày, không biết đang suy nghĩ gì, là Trương Vận An bảo Trương Dương ngồi xuống.

Đợi Trương Dương ngồi xuống, Trương Bình Lỗ mới ngẩng đầu, trên mặt còn mang theo sự nghiêm túc chưa bao giờ thấy qua. Nhìn Trương Dương nói từng chữ:

-Ông vừa mới nhận được tin tức, Côn Lôn Sơn xuất hiện vạn niên bàn đào.

-Vạn niên bàn đào?

Trương Dương mạnh mẽ sửng sốt, không kìm nổi, hét to một tiếng.

-Ông cụ, thực có bàn đào đấy ư, lại còn là sinh trưởng vạn năm, bàn đào chín?

Sau một lúc bình tĩnh, Trương Dương nhẹ giọng hỏi một câu, hơi thở của hắn lúc này có chút dồn dập. Đó có thể thấy được tâm tình của Trương Dương cũng có chấn động lớn.

Bàn đào, trong sách quý của Trương gia từng có ghi lại, là một loại thiên tài địa bảo mà tổ tiên của Trương gia chỉ nghe nói, nhưng chưa từng gặp qua.

Đây không phải là bàn đào của Tôn hầu tử ăn trộm, nhưng bởi vì công hiệu hùng mạnh của nó, tác dụng của nó đối với người luyện công mà nói không kém hơn thiên thượng bàn đào, trong ghi chép của Trương gia, đối với loại bảo bối này từng có khát khao rất lớn, nhưng vẫn chưa nhìn thấy được.

Bàn đào cũng không phải thật sự là quả đào, là một loại quả hình bầu dục, có chứa ánh huỳnh quang đỏ tươi của thiên tài địa bảo, một gốc cây bàn đào chỉ kết một quả, ngàn năm mới chín.

Ngàn năm mới có quả chín, chỉ từ niên hạn này mới có thể thấy được mức độ quý giá của nó.

Bàn đào chín thuộc loại thiên tài địa bảo đứng đầu, linh dược phối trí cũng thuộc loại đứng đầu, nghe nói thời kỳ kỳ thượng cổ Hiên Viên, Hoàng đế Hiên Viên chiếm được một gốc cây bàn đào vạn năm, và lợi dụng bàn đào thăng tiến ngũ tầng, sáng lập văn mình Trung Quốc, khai sáng thế gia Hiên Viên, khiến thế gia Hiên Viên vẫn tiếp diễn đến bây giờ.

Long gia tuy nói chỉ có hơn hai nghìn năm lịch sử, nhưng bọn họ đúng là huyết mạch của thế gia Hiên Viên, chỉ có điều năm đó là chi nhánh, bây giờ là chủ mạch mà thôi.

Ông cụ gật đầu, chậm rãi nói:

-Là thật, đây mới thực là vạn niên bàn đào, nghe nói người của thế gia Hiên Viên đã sớm biết sự tồn tại của gốc bàn đào, nhưng vẫn chưa chín, ở vào trạng thái bí mật tuyệt đối, sau khi Long gia trở thành chủ mạch của Hiên Viên, tiếp nhận tin tức này, một mực giữ bí mật cho tới hôm nay.

Ông cụ lúc nói chuyện, vẻ mặt vẫn rất nghiêm túc.

Vạn niên bàn đào nghe nói là bảo bối có lực hấp dẫn rất lớn đối với ngũ tầng, lại càng không dùng cần nói những người tu luyện tứ tầng như bọn họ, cho dù là Đại viên mãn, e rằng cũng ngăn cản không nổi sự hấp dẫn của bảo bối như vậy.

-Ông cụ, tin này cụ lấy từ đâu?

Trương Dương ngẩng đầu, nhỏ giọng hỏi câu.

Nếu tin này là thật, vậy đây chính lá bí mật mà thế gia Hiên Viên bảo quản mấy ngàn năm, nếu không có tình huống đặc biệt thì không thể lưu truyền ra ngoài, Long gia hiện tại cho dù ở thung lũng, cũng không thể chủ động tiết lộ tin tức như vậy.

Phải biết rằng, dựa theo ghi chép, vạn niên bàn đào tuyệt đối là bảo vật rất nghịch thiên.

Căn cứ tin đồn của thượng cổ, vạn niên bàn đào tổng cộng có ba tác dụng trọng yếu nhất, tác dụng thứ nhất chính là cường hoá thân thể, điểm ấy trong sách quý của Trương gia có ghi lại rõ ràng.

Vạn niên bàn đào, có thể cường hóa thân thể vô hạn, làm thân thể mạnh lên tới cực hạn có thể có được.

Những lời này nghe rất đơn giản, tuy nhiên sau khi tỉ mỉ hiểu tường tận, càng hiểu được sự khủng bố trong đó.

Thân thể của nhân loại khi chưa đột phá ngũ tầng sẽ phải chịu các loại trói buộc, ngũ tầng có thể sử dụng năng lượng đúc lại thân thể, nhưng tứ tầng không được, cho dù là Đại viên mãn cũng không thể, đây cũng là nguyên nhân Đại viên mãn tại sao bị trói buộc thân thể, không thể phát huy toàn bộ thực lực.

Tuy nhiên có vạn niên bàn đào thì hoàn toàn sẽ khác, Đại viên mãn nếu dùng vạn niên bàn đào, thân thể của bọn họ không chịu khống chế cực hạn, có thể phát huy thực lực của bọn họ 100%, chỉ điểm này, cũng đủ khiến tất cả Đại viên mãn điên cuồng.

Không có Đại viên mãn bằng lòng chịu sự trói buộc, nếu dùng bàn đào, năng lực của mình có thể phát huy một cách toàn diện, nhưng người khác lại bị hạn chế, vậy chẳng khác gì là gián tiếp tăng lên thực lực của chính mình, lập tức có thể trở thành người nổi bật trong Đại viên mãn.

Còn một điều rất quan trọng, vạn niên bàn đào không có hạn chế cấp bậc, cho dù là người dùng là nội công nhất tầng cũng có thể có thân thể biến hoá như vậy, nói như vậy nếu một người nội công nhất tầng sơ kỳ ăn một viên bàn đào, cũng có thể khiến anh ta có lực phòng ngự biến hoá mà người tứ tầng trở xuống đều không thể phá phòng thủ.

Đây chỉ là một tác dụng.

Công hiệu hùng mạnh thứ hai của vạn niên bàn đào, đó là nâng cao lực tinh thần, trực tiếp nâng cao tinh khí thần của người tu luyện.

Lực tinh thần, nghe có chút mờ ảo, tuy nhiên đây cũng là cơ bản và mấu chốt của các loại lĩnh ngộ, thông thường mà nói, chính là một nhân tố quan trọng có thể ảnh hưởng tư chất nhất.

Nâng cao lực tinh thần không thể hoàn toàn thay đổi thể chất của một người, tuy nhiên sau khi phối hợp với thân thể cường hoá, thể chất ắt có thay đổi rõ rệt, cho dù không sánh bằng người có ngũ đại thể chất, nhưng cũng không kém nhiều lắm.

Tác dụng này, đủ để cho vô số người tu luyện điên cuồng.

Quan trọng nhất, vẫn là điểm thứ ba, vạn niên bàn đào ẩn chứa năng lượng thiên địa hùng mạnh nhất, có thể khiến cho người không hiểu về tự nhiên chi đạo sinh ra năng lực khống chế năng lượng thiên địa, cũng có thể nói làm cho bọn họ tạm thời có năng lực giống Đại viên mãn.

Đây chỉ là người tu luyện bình thường, nếu là Đại viên mãn dùng, có thể nâng cao độ không chế của bọn họ đối với năng lượng thiên địa, gián tiếp tăng cường năng lực cảm ngộ của bọn họ đối với tự nhiên chi đạo, hơn nữa sự tồn tại của hai công hiệu trước đó, ắt khiến Đại viên mãn gia tăng tỷ lệ đột phá ngũ tầng.

Nếu như nói Đại viên mãn bình thường tỷ lệ thăng cấp ngũ tầng là 1%, vạn năm bàn đào có thể gia tăng tỷ lệ đến 30% thậm chí nhiều hơn.

Điểm này, đối với Đại viên mãn mà nói mới chính là lực hấp dẫn chết người.

Tuy nói chỉ tăng tới 30% trở lên, nhưng tỷ lệ gia tăng tăng nhiều hơn so với lúc đầu, năm đó Hoàng đế Hiên Viên lợi dụng vạn niên bàn đào đã may mắn thăng tiến, hiện tại ai chẳng muốn trở thành là Hoàng đế Hiên Viên thứ hai.

Cho dù không thể thăng cấp, cũng có thể tăng thêm năng lực cực mạnh, cũng có thể nói, vạn niên bàn đào là đồ vật cần thiết của tất cả Đại viên mãn.

Đương nhiên, đối với những người tu luyện khác mà nói, nó càng có lực hấp dẫn rất lớn, chỉ là sức cạnh tranh của bọn họ không sánh bằng Đại viên mãn mà thôi.

-Đây là chính miệng Vận An nói cho ông biết đấy, tin tức của Đạo Phong đã nhận được sự chứng thực của Long gia, nó đặc biệt phái Trương Vận An từ Long gia trở về chính là sợ xuất hiện chỗ sơ suất bên trong. Theo như lời của Đạo Phong, các đời của Long gia chỉ có Đại viên mãn bảo quản bí mật này, chỉ khi Đại viên mãn xuất hiện bất trắc, ông ta mới có thể đem bí mật bên mình, là tộc trưởng và ba vị trưởng lão thu dọn hậu trường của Long lão quỷ cuối cùng mới biết đến bí mật này, nhưng khi đó bọn họ đã im bặt, bất cứ kẻ nào cũng không được tương truyền ra bên ngoài, chỉ tiếc tin tức này vẫn là bị lộ ra ngoài, rất nhiều thế gia danh môn cũng đã biết chuyện này, Long gia mới nói thật với Đạo Phong.

Ông cụ nói chậm rãi, Trương Dương và Trương Vận An thoáng nhìn nhau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

-Con hiểu rồi, là tam trưởng lão của Long gia.

Trương Dương nhỏ giọng nói câu, Long gia đại loạn, tam trưởng lão không ngờ đã trở thành phản đồ, ông ta là người biết bí mật này, ông ta hiện tại lại không ở Long gia, là người có khả năng tiết lộ bí mật nhất.

-Đúng vậy, chính là ông ta.

Ông cụ nhẹ giọng đồng ý nói, căn cứ theo tin tức mà Trương Đạo phong truyền đến, bí mật này đích thật là do tam trưởng lão của Long gia tiết lộ ra ngoài, bọn họ bất đắc dĩ mới nói cho Trương Đạo Phong.

Nếu không phải là như thế, bọn họ không thể đem bí mật nói ra như vậy.

Trước kia quả vạn niên bàn đào này chín chính là hy vọng để Long gia xuất hiện Đại viên mãn mới, bọn họ không muốn rời khỏi cũng có nguyên nhân này, vị trí của gốc bàn đào kia cách bình nguyên Long gia cũng không xa, bất kể ai chiếm cứ nơi đó, đều nguy hiểm cho bàn đào, đợi bàn đào vừa chín, liền trở thành quả của người khác.

Cũng chỉ có Trương gia, người rất thưa thớt, không thể phát hiện, đây mới là nguyên nhân mà bọn họ hào phóng cho người của Trương gia lưu lại ở bình nguyên Long gia.