Thần Y Thánh Thủ

Chương 929: Chúng tôi nguyện ý bái anh làm thầy




- Trương Dương, vậy thực lực của con bây giờ…

Vẻ mặt của Trương Bình Lỗ kích động nhìn Trương Dương, còn chưa hỏi xong, Trương Dương khẽ mỉm cười, vội hồi đáp:

- Nội công hậu kỳ tứ tầng, Đại viên mãn chân chính.

Trương Dương vừa nói xong lời này, chính hắn cũng nhịn không được hưng phấn, thân thể khẽ run lên, hắn cũng không quên, những lời nói của người kia vừa rồi nói với hắn.

Người kia, từ thực lực bản lĩnh của ông ta lúc nãy có thể thấy, ông ta tuyệt đối đã đạt đến ngũ tầng, là một cao thủ ngũ tầng, với ánh mắt cao thủ ngũ tầng của ông ta, nhất định là nhìn thấu ảnh hưởng của việc hắn dùng thủ đoạn tiến công của cao thủ ngũ tầng, mới quả quyết chính hắn sau này không thể đột phá ngũ tầng.

Nhưng người kia căn bản không biết, trong cơ thể của Trương Dương còn có hệ thống Thánh thủ, có sự tồn tại của hệ thống thánh thủ, bất kể Trương Dương sử dụng thủ đoạn công kích ngũ tầng tạo ra ảnh hưởng dạng gì, chỉ cần điểm số tiềm lực cũng đủ cho hắn có hy vọng đột phá ngũ tầng.

Trương Bình Lỗ tuy rằng đã đoán được chân tướng, nhưng ông vẫn muốn nghe chính miệng của Trương Dương nói ra, như vậy ông mới cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Loại cảm giác này, so với ông cụ lúc trước trở thành Đại viên mãn còn hưng phấn, sung sướng hơn.

- Tốt, tốt, tốt.

Liên tiếp nói ra nhiều chữ tốt ông cụ dường như cũng không biết mình còn có cái gì có thể nói được, liền nở nụ cười vô cùng rạng rỡ.

- Chít chít chít.

- Xèo xèo xèo.

Vô Ảnh cùng Tia Chớp cũng phát hiện ra sự đột phá của Trương Dương, lập tức tới kêu lên sung sướng chúc mừng Trương Dương, ngay cả Truy Phong cũng đi tới, dùng đầu cọ xát thân thiết vào người của Trương Dương, tỏ vẻ chúc mừng.

- Trương tiên sinh, chúc mừng anh.

- Trương tiên sinh, chúc mừng anh.

Diêm Diệp Phi và Lý Quyên nghe thấy Trương Dương nói hắn đã thành công đột phá đến nội công hậu kỳ tứ tầng, lại còn là đỉnh cao của hậu kỳ tứ tầng, cũng cao hứng với Trương Dương, nhưng cao hứng qua đi, hai người bọn họ rốt cuộc không cười được.

Cứ cho là trước đây bị năng lượng dao động của Phá Thiên kiếm pháp làm chấn động bất tỉnh, Diêm Diệp Phi và Lý Quyên vẫn biết là Trương Dương coi thường nguy hiểm của mình, nhất định lao xuống vách núi cứu bọn họ lên, bằng không mà nói bọn họ tuyệt đối không còn sống để đứng ở chỗ này.

Nếu như không có bọn họ, Trương Dương nhất định không phải vì bọn họ mà bận tâm, cũng đã sớm đánh bại gã Nhật Bản kia, cứu Nghiêm gia lão nhân, bởi vậy, Diêm Diệp Phi và Lý Quyên đã cúi đầu tự trách chính mình.

Là bọn họ quá nhẹ dạ cả tin vào đối phương rồi, mới đem mình dâng đến cửa. Trở thành con tin của người ta, mang đến nhiều phiền toái không cần thiết cho Trương Dương.

Diêm Diệp Phi và Lý Quyên thở dài, hai người liếc mắt nhìn nhau, hiện tại, bọn họ hoàn toàn quyết tâm bái Trương Dương làm sư phụ, trong lòng đã gia nhập vào Y Thánh Vũ Tông, thậm chí từ trong đáy lòng của bọn họ cũng có lựa chọn, đợi khi quay về Trường Kinh liền thu dọn hành lý, rời xa khỏi Trương Dương, cuộc đời này cũng không trông ngóng điều gì khác chỉ hi vọng tiếp tục tu hành.

- Diêm Diệp Phi, Lý Quyên hai người các ngươi còn muốn bái tôi làm sư phụ, gia nhập Y Thánh Vũ Tông của tôi không?

Trương Dương nhìn Diêm Diệp Phi và Lý quyên đột nhiên mở miệng hỏi.

Hai người Diêm Diệp Phi và Lý Quyên nghe thấy câu hỏi của Trương Dương, mạnh mẽ ngẩng đầu. Vẻ mặt khiếp sợ, há to miệng, muốn nói gì nhưng không nói được.

Ngay trước đó một giây, hai người bọn họ đều vứt bỏ ý niệm bái Trương Dương làm sư phụ, trong lòng tuyệt tu luyện, nhưng tại thời khắc này, lời nói của Trương Dương lại đốt lên một ngọn lửa hy vọng cho bọn họ, trong nháy mắt lửa cháy lan ra đồng cỏ.

Sự tương phản trước sau này khiến hai người Diêm Diệp Phi và Lý Quyên gần như hạnh phúc đến muốn bất tỉnh đi, bọn họ bất kể như thế nào cũng không ngờ rằng, Trương Dương lại đưa ra vấn đề vào lúc này.

Ý tứ của hắn quá rõ ràng.

Trương Bình Lỗ nhìn Trương Dương, lúc trước lần đầu tiên khi hỏi hai người Diêm Diệp Phi và Lý Quyên có nguyện ý bái sư, gia nhập Y Thánh Vũ Tông hay không, ông cũng ở đó, khi đó Diêm Diệp Phi và Lý Quyên có lẽ còn do dự, còn có tư tâm, cho nên cuối cùng Trương Dương không nhận bọn họ làm đồ đệ, nhưng hiện tại, Trương Dương lại một lần nữa nhắc tới chuyện này, cũng khiến ông khá bất ngờ.

Tuy nhiên Trương Bình Lỗ tuyệt đối ủng hộ suy nghĩ của Trương Dương, hai người Diêm Diệp Phi, Lý Quyên tuy rằng tuổi rất lớn, bỏ lỡ thời kỳ tu luyện tốt nhất, nhưng bọn họ lại có thể chất tu luyện đặc thù, sau khi để cho bọn họ một lần nữa tu luyện, rất nhanh sẽ đột phá, sẽ giúp ích trong việc làm rạng rỡ truyền thống của Y Thánh Vũ Tông. Nguồn: http://truyenfull.vn

Hơn nữa Diêm Diệp Phi và Lý Quyên nếu tu luyện lại cần có Tẩy Tủy Đan, đối với các môn phái khác mà nói có thể rất quý báu, đối với Trương gia bọn họ mà nói, căn bản không đáng nhắc tới.

- Như thế nào, các ngươi có nguyện ý hay không?

Biết hai người Diêm Diệp Phi và Lý Quyên là vì sự tương phản trước sau mà phấn chấn, cho nên không trả lời ngay, Trương Dương khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng lại hỏi một câu.

- Bằng lòng, bằng lòng, chúng tôi đương nhiên bằng lòng.

Diêm Diệp Phi và Lý Quyên bỗng chốc thức tỉnh, trong khiếp sợ lại tỉnh táo, gật đầu liên tục, mang theo tiếng khóc trả lời Trương Dương.

- Được, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ thu hai người làm đồ đệ, mà hai người từ hôm nay trở đi, chính là một phần tử của Y Thánh Vũ Tông.

Trương Dương gật đầu, hài lòng nói.

Nghe thấy lời nói của Trương Dương, Diêm Diệp Phi và Lý Quyên lại lần nữa liếc nhau một cái, bọn họ đợi giờ khắc này đã quá lâu, cũng quá khổ rồi.

Hôm nay lại đột nhiên nghênh đón ánh bình minh, thoát khỏi tối tăm, hai người bọn họ bất giác khóc không thành tiếng.

- Leng keng.

Màn hình màu xanh của hệ thống tự động xuất hiện, ở bên trong cột kia của môn phái, dưới tên của Y Thánh Vũ Tông, ngoại trừ Trương Dương ở đầu tiên nhất, tiếp theo là Khúc Mỹ Lan, Nghiêm Lương Phi phía sau, tên của Diêm Diệp Phi và Lý Quyên cũng từ màu sám xịt biến thành màu xanh, chứng minh bọn họ hiện tại đã gia nhập hoàn toàn vào Y Thánh Vũ Tông, thuộc một phần tử của Y Thánh Vũ Tông.

Trương Dương nhìn tài liệu của Diêm Diệp Phi và Lý Quyên vừa lòng gật đầu, độ trung thành của bọn họ đã cao tới chín mươi, gần với tam đại linh thú, hơn nữa tiềm lực của bọn họ cao như vậy, trong tương lai thành tựu nhất định cũng sẽ khiến giới tu luyện giới lấm lét.

- Ân, ân nhân?

Đúng lúc này, Nghiêm gia lão nhân và Đường Tiểu Lan rốt cục cũng tỉnh lại, nhìn chung quanh một vòng, không thấy Nghiêm Lương Phi, lúc này nhẹ nhàng thở phào, còn thấy được Trương Dương, bà lập tức đã hiểu được, là ai cứu mình.

- Lão nhân gia, bà đã tỉnh lại rồi.

Nhìn thấy Nghiêm gia lão nhân tỉnh lại, Trương Dương lập tức đi tới.

- Ân nhân... Ân công?

Đường Tiểu Lan vẫn là bộ dáng gầy yếu của người phụ nữ, giọng nói mềm nhu như bánh ngọt, dường như không biết nên xưng hô như thế nào với Trương Dương sư phụ của con mình, cũng nhỏ giọng kêu một tiếng theo bà lão, cô cũng biết, nhất định là Trương Dương cứu mình, rất cảm kích với Trương Dương.

- Nghiêm gia tôi nợ cậu một ân tình nhưng chưa biết trả cho cậu như thế nào.

Nghiêm gia lão nhân nói xong đã vội quỳ xuống, bày tỏ cảm tạ với Trương Dương, Trương Dương vội vàng nâng bà lão, không cho bà ta quỳ xuống.

Nghiêm Lương Phi là đồ đệ của Trương Dương, cũng là một phần tử của Y Thánh Vũ Tông, người nhà của cậu ta gặp nguy hiểm, sao có thể không nghĩ cách cứu chứ?

- Lão nhân gia, bà là bà nội của đồ đệ của tôi, bà gặp nguy hiểm, tôi đây là sư phụ cũng không thể để cho đồ đệ của tôi mạo hiểm, đương nhiên là tôi tới cứu bà rồi.

Trương Dương khẽ mỉm cười, lúc nói chuyện, còn bí mật mang theo một tia nội lực, bà lão hiện tại vừa mới tỉnh lại, còn chưa kịp bình tĩnh trở lại với những kinh hãi lúc trước xả ra, điều này có ảnh hưởng đến thân thể của bà lão, cho nên Trương Dương phải dùng nội lực để bà bình tĩnh trở lại.

- Phi nhi ở Trường Kinh vẫn khoẻ chứ?

Đường Tiểu Lan đứng ở phía sau Nghiêm gia lão nhân, dìu bà lão, lại hỏi một câu, rõ ràng là đang lo lắng cho tình hình hiện tại của Nghiêm Lương Phi.

- Yên tâm đi, Nghiêm Lương Phi hiện tại rất cố gắng, ban ngày làm ở bệnh viện, buổi tối đến chỗ tôi tu luyện, tôi tin tưởng, với thiên phú của cậu ta, không ngoài một năm, tuyệt đối có thể đột phá nội công tam tầng.

Trương Dương lúc nói chuyện, rất tự tin, cũng chỉ có hắn, mới có sự tự tin này, để cho Nghiêm Lương Phi lần nữa tu luyện, còn chưa đến thời gian một năm đột phá nội công tam tầng.

Đường Tiểu Lan nghe thấy lời nói của Trương Dương, lập tức nhẹ nhàng thở phào, trên mặt mang theo nụ cười rực rỡ.

- Ân nhân, có thể lại đây hay không, tôi có một số việc, muốn nói nhỏ với cậu một chút.

Nghiêm gia lão nhân sau khi nghe thấy những lời nói của Trương Dương dường như không vui lắm, do dự một chút, sau đó nhỏ giọng nói với Trương Dương một câu.

- Làm sao vậy?

Trương Dương kỳ quái nhìn Nghiêm gia lão nhân, không biết bà muốn làm gì, nhưng vẫn bước lại gần bà.

Nghiêm gia lão nhân thậm chí đều không có cùng ĐườngTểu Lan đi đến, sau khi đi qua một bên, bà nhẹ giọng nói với Trương Dương:

- Ân nhân, tôi có một thỉnh cầu, xin cậu nhất định phải đáp ứng tôi.

- Thỉnh cầu gì?

Trương Dương càng cảm thấy kỳ quái.

- Tôi hy vọng cậu có thể để cho Phi nhi của chúng tôi chuyên tâm học y mà không cần tu luyện nội công gì cả.

Nghiêm gia lão nhân nói như đinh chém sắt.

Trương Dương nhíu mày, điều Nghiêm gia lão nhân thỉnh cầu lại là để cho Nghiêm Lương Phi dừng lại việc tu luyện mà biết bao người bình thường tha thiết ước mơ?

Nghĩ lại, Trương Dương cũng liền hiểu được, Nghiêm gia lão nhân là trước sau hai lần gặp kiếp nạn của Khương gia và người tu luyện Đại viên mãn của Nhật Bản, cho nên tràn đầy sợ hãi đối với tu luyện, một lòng muốn cho Nghiêm Lương Phi tránh xa người tu luyện chém giết, chuyên tâm làm thầy thuốc ưu tú.

- Rất xin lỗi, điều thỉnh cầu này tôi không thể đáp ứng.

Trương Dương đã trầm mặc một lúc lâu, sau đó trả lời một câu.

Nghiêm gia lão nhân lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng, Trương Dương lắc đầu, Nghiêm gia lão nhân không biết Nghiêm Lương Phi có Nhất tuyến kim đồng thể, nếu cậu ta trước 35 tuổi chưa đột phá nội công tam tầng, liền không thể bài trừ đại nạn Tiên Thiên của Nhất tuyến kim đồng thể, sẽ chết, cho nên Trương Dương không thể đáp ứng lời thỉnh cầu của bà lão.

- Lão nhân gia, bà đã nghe nói qua Nhất tuyến kim đồng thể chưa?

Thở dài, Trương Dương quyết định đem chân tướng nói cho bà lão, lập tức hỏi một câu.

- Nhất tuyến kim đồng thể?

Nghiêm gia lão nhân đầu tiên là hơi sửng sốt, nhíu mày nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu.

- Cháu của bà Nghiêm Lương Phi, là người có Nhất tuyến kim đồng thể, mà người có loại thể chất này, trước 35 tuổi nếu không đột phá nội công tam tầng, sẽ chịu hạn chế thể chất, ba mươi lăm tuổi sẽ chết bất đắc kỳ tử.

Trương Dương giải thích một lần, Nghiêm gia lão nhân nghe xong, sắc mặt trở nên trắng bệch, lời mà Trương Dương lời, bà không dám không tin.

- Yên tâm đi, có tôi ở đây, Nghiêm Lương Phi tuyệt đối trước ba mươi lăm tuổi đột phá nội công tam tầng, tuyệt đối không thể chết bất đắc kỳ tử.

Trương Dương tràn đầy tin tưởng hứa hẹn nói, nghe được lời hứa hẹn của Trương Dương, trên mặt của Nghiêm gia lão nhân mới khôi phục lại huyết sắc.