Thần Y Thánh Thủ

Chương 922: Bị lừa lên núi




Phạm vi núi Nhạn Minh rất lớn, nhưng bây giờ hướng của chiếc xe việt dã này vẫn chạy thẳng lên núi, đường bên ngoài cửa sổ xe càng ngày càng hẹp, còn cây cối càng ngày càng nhiều.

- Vẫn chưa tới sao?

Đường Tiểu Lan luôn cảm thấy có gì đó không ổn, vì vậy mà dọc đường đi đều ngồi không yên.

- Hai vị đợi cho một lát, chỗ đóng quân của chúng tôi ở trên núi, tương đối xa.

Người thanh niên ngồi ở hàng ghế đầu phía phụ lái quay đầu lại, khẽ mỉn cười, nói một câu.

Đường Tiểu Lan cau mày không thể yên tâm lại nữa, theo như bà ta thấy, nụ cười vừa rồi của người thanh niên này, dù nhìn thế nào, đều thấy đầy sự ma quái, nhìn bộ dạng anh ta, cơ bản là không giống với người đang lo lắng vì có bạn bị bệnh nặng.

- Anh mới vừa nói, người bạn của anh, mắc bệnh gì nhỉ?

Bà cụ nhà Nghiêm gia nhẹ nhàng nắm tay Đường Tiểu Lan, đột nhiên lên tiếng hỏi một câu.

- Bệnh ôn dịch ạ, vừa rồi chẳng phải đã nói với cụ rồi sao?

Người đàn ông đó thuận miệng trả lời một câu.

Bà cụ nhà Nghiêm gia nhíu mày, hỏi dồn một câu:

- Có thể nói trước về triệu chứng phát bệnh của anh ta được không, tôi sẽ suy nghĩ kỹ, đợi đến chỗ bạn anh xong, sẽ biết nên cứu anh ta như thế nào.

- À, người bạn này của tôi, sau khi ngủ dậy sáng nay, đột nhiên ngã xuống, sau đó gọi thế nào cũng không tỉnh.

Người thanh niên trả lời bà cụ nhà Nghiêm gia, dường như có chút bực mình, ngữ khí trong lời nói cũng không còn lo lắng nhiều như lúc đầu, hoàn toàn giống như là trả lời bà cụ nhà Nghiêm gia cho có lệ vậy.

- Lúc đầu chúng tôi còn tưởng anh ta chỉ là tối qua đã không nghỉ ngơi tốt, nên không gọi anh ta nữa, ai ngờ, đến tận trưa, anh ta vẫn không tỉnh, sau đó chúng tôi tới xem, trên người anh ta, không ngờ lại mọc lên rất nhiều các nốt đỏ, cơ thể anh ta lạnh buốt, bất luận gọi thế nào, anh ta cũng đều giống như người đã chết vậy, không hề có phản ứng gì!

- Anh nói bậy!

Đường Tiểu Lan nghe xong những lời này, liền chợt mắt, nắm chặt dây an toàn đang cài ngang người, sắc mặt hơi trắng bệch, nhìn hai người thanh niên đang lái xe ngồi phía trước, giọng nói cũng lớn hơn không ít.

- Vừa rồi, anh còn nói triệu chứng bệnh của bạn anh là hôn mê không tỉnh, toàn thân hay co giật, cơ thể lúc nóng lúc lạnh, sao đến bây giờ, lại đổi thành cơ thể xuất hiện nốt đỏ, toàn thân lạnh buốt, hơn nữa còn giống người chết không có phản ứng gì được!

- Ồ, vừa rồi tôi có nói như vậy sao?

Người thanh niên ngồi ở bên ghế phụ lái, không kìm được mà quay đầu liếc nhìn Đường Tiểu Lan, gãi gãi đầu, đến bây giờ, anh ta cũng đã lười nhác để bịa ra tròn vẹn lời nói dối của mình, cười nói dứt khoát với Đường Tiểu Lan:

- Đó có thể là tôi đã nhớ nhầm chăng?

- Ha ha ha ha!

Nghe thấy câu trả lời của người thanh niên này, người thanh niên đang lái xe cười ha hả, chẳng kiêng nể gì cả!

- Các người rốt cuộc là ai!

Lúc này, bà cụ nhà Nghiêm gia đã hoàn toàn hiểu rõ, bản thân đã bị trúng bẫy, chỉ là bà cụ không hiểu, rốt cuộc là ai, còn tốn công tốn sức như vậy để đối phó với một gia đình quả phụ cô đơn như nhà bà.

- Đừng nóng vội, đợi đến khi gặp người anh em của chúng tôi, các người chẳng phải sẽ biết rõ hết sao?

Người thanh niên ngồi ở ghế phụ cười đùa, nói với bà cụ.

- Các người…

Đường Tiểu Lan nổi đóa lên, chỉ vào hai người ngồi phía trước, lớn tiếng kêu lên:

- Thả chúng tôi xuống, các người không có bệnh nhân, đưa chúng tôi tới đây làm gì chứ.

- Cô à, cô đừng quá kích động, ở đây là núi Nhạn Minh đó, cô muốn nhảy từ trên xe xuống, đảm bảo sẽ chết ngay tại chỗ đó!

Người đàn ông này đã hoàn toàn rũ bỏ sự ngụy trang, cợt nhả nói.

Đường Tiểu Lan nghe thấy những lời này, sắc mặt trắng bệch, không biết nên nói gì.

- Hai người các anh, mặc dù lạ mặt, nhưng chắc cũng là người gần thị trấn Bắc Ô, dù là ai sai các anh đưa chúng tôi tới đây, sau này cảnh sát điều tra, các anh chắc cũng không thoát được tội đâu?

Bà cụ nhà Nghiêm gia so với Đường Tiểu Lan, thì bình tĩnh hơn, bà cụ nhìn vào hai người thanh niên ngồi phía trước, nói tiếp:

- Tôi khuyên các anh, trước khi có chuyện gì xảy ra, hãy đưa chúng tôi trở về, vì bất kể chúng tôi xảy ra chuyện gì, các anh cũng không có kết cục tốt đẹp gì đâu.

- Bà cụ dọa hai anh em chúng tôi à?

Người đàn ông ngồi ở ghế phụ lái quay đầu liếc nhìn bà cụ nhà Nghiêm gia, sau đó nói thầm:

- Bà cụ dọa ai chứ, hai người các người, không phải đều là quả phụ chồng chết sao, làm như chúng tôi không biết? nhìn thấy chưa, chiếc xe việt dã này, ít nhất cũng phải mấy trăm nghìn, đều coi như thù lao đối phương trả cho chúng tôi, cho dù các người có xảy ra chuyện, chúng tôi cũng chỉ cần trốn một thời gian, chuyện của các người rất nhanh sẽ bị quên đi, lúc đó, anh em chúng tôi sẽ lấy thù lao của lần này, đi nước ngoài hưởng thụ, cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì!

- Ninh ——

Đúng lúc này, chiếc xe việt dã bỗng dừng lại.

Hai người thanh niên mở cửa xe, không hề để ý đến bà cụ nhà Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan nữa, một mình xuống xe.

Đằng trước xe việt dã, đã không còn đường có thể đi được nữa, nơi này, có thể nói đã vào sâu trong núi Nhạn Minh rồi.

Đường Tiểu Lan ghé vào cửa kính xe nhìn ra bên ngoài, mới phát hiện, đang nói chuyện với hai người thanh niên, là một người đàn ông lùn thấp để râu cá trê, nhìn thấy người đàn ông lùn thấp này, Đường Tiểu Lan chợt thấy quen mặt.

- A, mẹ, mẹ nhìn xem, người kia giống người Nhật Bản mấy ngày trước đã đến bệnh viện chúng ta khám bệnh!

Đường Tiểu Lan chợt nhớ ra người đàn ông lùn thấp này là ai, sau đó kêu lên.

Bà cụ nhà Nghiêm gia cũng nhìn xuyên qua cửa kính xe, nhìn thấy người đàn ông lùn thấp kia, cũng đã nhớ ra đối phương là ai, chính là không lâu trước đó, người đàn ông này còn đến chỗ bà khám bệnh, bà có ấn tượng khá sâu đối với người đàn ông này.

Vì người Nhật Bản này khi đó không có bệnh tật gì lớn, nhưng anh ta vẫn kiên quyết và cụ nhà Nghiêm gia phải làm một cuộc kiểm tra toàn thân cho anh ta, sau khi kiểm tra xong, người này đã mời bà cụ tới Nhật Bản làm bác sĩ trung y, lúc đó đã đưa một khoản tiền lương mê hoặc người khác, chỉ là, bà cụ nhà Nghiêm gia đã thẳng thừng từ chối anh ta.

Hai người thanh niên đã lừa bọn họ tới đây trước mặt người đàn ông lùn thấp này luôn có vẻ mặt nịnh nọt, không ngừng nói gì đó, còn giơ tay ra, chỉ chỉ vào Đường Tiểu Lan và bà cụ nhà Nghiêm gia đang ở trong xe.

Người đàn ông thấp lùn đối diện thi thoảng gật đầu, trong khi đó còn liếc nhìn bọn họ ở trong xe, xem ra rất hài lòng.

- Mẹ, làm sao bây giờ, bọn họ rốt cuộc là muốn làm gì!

Đường Tiểu Lan vẻ mặt lo âu, bây giờ trong lòng bà cũng đang rất lo lắng, cũng không biết nên làm gì mới được!

- Đừng hốt hoảng, người này chúng ta đã từng gặp qua, còn dễ nói, chỉ cần không nhằm vào Phi nhi nhà chúng ta, thì đều không phải là chuyện lớn.

Bà cụ nhà Nghiêm gia đối với việc sống chết sớm đã không màng, điều mà bà cụ lo lắng bây giờ chính là đứa cháu Nghiêm Lương Phi đang ở Trường Kinh, có phải lại chọc tới kẻ thù nào, vì vậy mới lấy bọn họ ra để uy hiếp Nghiêm Lương Phi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Đường Tiểu Lan liền bịt miệng lại, sự phán đoán của bà cụ nhà Nghiêm gia, đồng thời cũng là khả năng mà trong lòng bà không muốn nghĩ đến nhất.

- Đừng quá lo lắng, có lẽ không phải vì Phi nhi nhà chúng ta…

Bà cụ nhà Nghiêm gia bèn trấn an Đường Tiểu Lan:

- Con xem, đối phương là người Nhật Bản này, nói không chừng là muốn cưỡng bức chúng ta đi theo anh ta về Nhật Bản, hoặc, anh ta có chuyện gì đó kín đáo, cần chúng ta giúp đỡ chăng? Có thể anh ta là tội phạm, có bạn bị bệnh nặng, cần những người am hiểu y thuật như chúng ta giúp đỡ chẳng hạn…

Nói những lời an ủi này, chẳng khác nào bà cụ nhà Nghiêm gia cũng đang tự an ủi mình, chỉ là trong lúc này, bên ngoài xe việt dã, tình hình đột nhiên có sự thay đổi!

Sau khi hai người thanh niên kia nhận lấy từ tay người đàn ông lùn thấp kia hai quyển vở, thì nở nụ cười sáng lạn, xoay mình đi về phía xe việt dã, nhưng cũng chính lúc này, xuất hiện hai thanh đao nhọn , đột nhiên đâm thẳng vào lưng bọn họ, xuyên thẳng qua ngực trước!

- A!

- A!

Trong xe, bà cụ nhà Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan không hẹn mà cùng đồng thanh kêu lên, cái người ra tay thật quá quyết đoán, rất rõ ràng, từ khi bắt đầu anh ta đã muốn lấy mạng hai người thanh niên đã lừa bọn họ đến đây!

Hai người thanh niên nhìn thấy tiền là sáng mắt liền kêu thảm lên một tiếng, ngã nhào xuống đất, chết không nhắm mắt.

Cái người đàn ông Nhật Bản lùn thấp kia hừ lạnh một tiếng, bước qua thi thể của hai người này, còn đắc ý hung hăng đạp cho hai người này một cái, rồi đi về hướng xe việt dã.

Mở cửa sau của xe việt dã, anh ta cười hì hì nhìn bà cụ nhà Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan trong xe, ra dấu tay mời hai người.

Bà cụ nhà Nghiêm gia nắm chặt tay Đường Tiểu Lan, chậm rãi bước ra khỏi xe.

Nhìn người đàn ông Nhật Bản lùn thấp phía trước, bà cụ nhà Nghiêm gia dốc toàn lực để giữ sự bình tĩnh của bản thân, lên tiếng hỏi:

- Anh lừa chúng tôi tới đây, rốt cuộc là vì chuyện gì?

Nếu không có cảnh giết người trước đó, bà cụ nhà Nghiêm gia vẫn có thể tự an ủi bản thân, nhưng sau khi xảy ra án mạng, thì chuyện này nhất định không đơn giản chỉ là một vụ bắt cóc.

Bây giờ, trong lòng bà cụ nhà Nghiêm gia tràn đầy sự ngờ vực rất lớn, chẳng lẽ nào, Khương gia vẫn còn người sống sót, và đã tìm mấy người Nhật Bản này, trở lại báo thù bọn họ sao?

Nếu quả thật là như vậy, trong lòng bà cụ nhà Nghiêm gia đã quyết định, sẽ tìm cơ hội để cắn lưỡi tự sát, tuyệt đối sẽ không cho đối phương có chút cơ hội nào uy hiếp được cháu nội của mình!

- Hai vị vẫn là thả lỏng đi, đi theo tôi, chỉ là đại nhân của chúng tôi muốn gặp mặt hai vị mà thôi.

Người đàn ông lùn thấp ra dấu tay mời một cách khách khí.

Lúc này, bà cụ nhà Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đi theo người thanh niên lùn thấp này.

Sau khi bọn họ rời đi, trong rừng cây, đột nhiên xuất hiện thêm vài người nữa, bọn họ nhanh nhẹn kéo thi thể của hai người thanh niên kia đi, và cũng xử lý luôn cả chiếc xe việt dã đang đậu ở đằng kia.

Tóm lại, mọi dấu vết trên đường đi, đều bị bọn họ xóa sạch, cho dù cảnh sát có đem theo chó săn lên núi, thì cũng không thể đuổi theo tới đây.

Người đà ông lùn thấp đưa bà cụ nhà Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan ra phía sau núi, nhìn thấy đống hoang tàn và các dấu vết cháy ở đây, bà cụ nhà Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan cùng nhìn nhau, ánh mắt đều vô cùng khiếp sợ!

Bây giờ, bọn họ đều cùng nghĩ đến việc người của Khương gia quay về báo thù.

- Tiểu Lan, tìm cơ hội, chúng ta hãy cùng tự vẫn, nhất định không thể cho những người này có cơ hội uy hiếp Phi nhi nhà chúng ta!

Bà cụ nhà Nghiêm gia đứng bên cạnh Đường Tiểu Lan, vẻ mặt kiên quyết, cố gắng tránh sự chú ý của người đàn ông Nhật Bản lùn thấp kia, nhỏ giọng thì thầm với Đường Tiểu Lan.

Sắc mặt Đường Tiểu Lan tuy rằng cũng rất xấu, nhưng nghe thấy lời của bà cụ, vẫn gật đầu thật mạnh!