Thần Y Thánh Thủ

Chương 915: Luận bàn




Biệt thự của Trương Dương được làm theo kiểu thiết kế trang viên của người châu Âu, sân rất lớn, nếu muốn tìm một chỗ yên ắng để luận bàn võ học thì cũng rất dễ.

Ba người áo bạc kia theo sát phía sau Hoàng Long Sĩ, lúc đi ra bọn họ vẫn không quên vụng trộm xui Hoàng Long Sĩ hãy giáo huấn Trương Dương thật mạnh vào, xả giận cho nhóm tu luyện của Cục an ninh quốc gia.

Chỉ tiếc Hoàng Long Sĩ không thèm để ý tới họ.

Dẫn họ tới một bãi cỏ trống, Trương Dương dừng lại, sau đó xoay người nói với Hoàng Long Sĩ:

- Chúng ta hãy tỷ thí ở đây chút đi.

Hoàng Long Sĩ liếc nhìn xung quanh, gật gật đầu, không gian nơi này rất lớn, hơn nữa lại trống trải, đích thật là một nơi tiện để tỷ thí võ nghệ. Ông ta bảo ba người áo bạc đứng ra phía sau, ra khỏi phạm vi Trương Dương và ông tỷ thí.

- Chít chít

- Chít chít

Vô Ảnh và Tia Chớp phát hiện Trương Dương muốn tỷ thí với người khác lập tức bu lại, ngay cả Truy Phong cũng rất có hứng thú, tam đại linh thú vừa ra diễn, lập tức khiến ba người áo bạc lui về sau một bước.

Ba người họ dù có ngốc cũng có thể nhận ra Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong là đều là linh thú tứ tầng, linh thú khác người tu luyện. Cùng cấp nhưng vì linh thú có bản năng chiến đấu, bọn chúng mạnh hơn nhiều, cũng giống như đối với con linh hồ chín đuôi biến dị kia, Trương Dương phải dựa vào sự trợ giúp của tam đại linh thú mới có thể đánh bại nó, nếu không có sự trợ giúp của tam đại linh thú hắn cũng không thể vô tư chiến đấu với linh hồ chín đuôi.

Hoàng Long Sĩ đối mặt với Trương Dương đã sớm biết sự tồn tại của tam đại linh thú nên không để ý lắm. Lúc này là ông ta tỷ thí võ công với Trương Dương, tam đại linh thú cũng không thể tham dự. Bằng không ông ta hẳn cũng dựng đứng người, có tam đại linh thú trợ giúp, cho dù thực lực của Trương Dương chỉ phát huy nhất tầng, muốn đánh bại hắn cũng không phải chuyện dễ.

- Trước khi tỷ thí thật ra tôi có một câu hỏi muốn hỏi cậu.

Hoàng Long Sĩ nhìn Trương Dương khí thế không ngừng tập hợp. Lúc này ông ta đang bày chuyện tán dóc để thu hút sự chú ý của Trương Dương, kéo dài thời gian.

Biết rõ mục đích kéo dài thời gian Hoàng Long Sĩ, Trương Dương cũng không hoảng hốt. Hắn hiện tại còn chưa khôi phục thực lực thời kì đỉnh cao, buổi sáng, sau khi tu luyện với Mễ Tuyết tuy rằng thực lực chưa khôi phục được tới 60% thời kì đỉnh cao, hiện tại thời gian kéo dài càng lâu, thực lực tăng càng nhiều.

Kéo dài thời gian cũng rất có lợi với Trương Dương.

- Ông hỏi đi.

Trương Dương chậm rãi nói, hắn nói rất nhẹ nhàng, Hoàng Long Sĩ dù sao cũng là một người tu luyện đại viên mãn, tỷ thí với người như vậy hắn tuyệt đối sẽ không coi thường.

- Cậu chỉ là người tu luyện tứ tầng trung kì, mà theo tôi biết, chỉ có người tu luyện tứ tầng hậu kì mới có thể lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo thành đại viên mãn, cậu rút cuộc vì sao mà thành đại viên mãn?

Hoàng Long Sĩ hỏi câu giống y hệt Hoa Phi Thiên, đối với vấn đề này, Hoàng Long Sĩ cũng rất tò mò.

- Rất đơn giản, vì tôi lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo dĩ nhiên tôi có thể trở thành đại viên mãn.

Trương Dương không ngại lại giải thích lần nữa, những người thắc mắc vấn đề này trong giới tu luyện có rất nhiều, nhưng người khiến Trương Dương đích thân trả lời cũng không nhiều lắm.

- Tự nhiên chi đạo?

Hoàng Long Sĩ đột nhiên sửng sốt, mày nhăn lại, ông ta rất không hiểu câu trả lời của Trương Dương. Ông ta trở thành đại viên mãn là hoàn toàn ngẫu nhiên, lần đó là ông ta phạm một sai lầm, bị phạt tự suy nghẫm trong sơn động của người kia, lúc ấy đột nhiên ông ta có được cảm ngộ mới trở thành đại viên mãn. Lúc ấy người kia nói với ông là ông đã lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo, sau khi người tu luyện tứ tầng hậu kì lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo thì sẽ trở thành đại viên mãn.

Bây giờ vừa nghe Trương Dương nói vậy, Hoàng Long Sĩ đột nhiên có điều cảm ngộ.

- Ý cậu nói chính là chỉ cần lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo thì sẽ trở thành người tu luyện đại viên mãn.

Có thể trở thành người tu luyện đại viên mãn bản thân Hoàng Long Sĩ đã trở thành một người rất siêu rồi, tuy nhiên mặc dù ông ta hiểu đạo lý vô thanh vô hữu, vô sinh vô diệt, tự nhiên mới là tất cả. Nhưng nếu so sánh thì không lĩnh ngộ thấu triệt bằng Hoa Phi Thiên.

Nhưng thông qua Trương Dương, Hoàng Long Sĩ vẫn có cảm ngộ, khí tràng đang không ngừng dâng cao, vẫn có thu hoạch như cũ, bản thân ông ta cũng là người tu luyện đại viên mãn, tuy rằng ngộ tính không bằng Hoa Phi Thiên nhưng nâng cao tu vi chắc chắn cao hơn Hoa Phi Thiên khi đó, Hoàng Long Sĩ hiện giờ đã hiểu thêm một bậc về đại viên mãn.

- Cảm ơn cậu.

Hoàng Long Sĩ đột nhiên ôm quyền, cúi đầu thật sau bái Trương Dương. Trương Dương thẳng thắn trả lời khiến cho ông hiểu thêm một bậc về đại viên mãn. Đây tất cả đều là công của Trương Dương.

Lời cám ơn này của ông ta hoàn toàn là thành tâm, bằng không cũng sẽ không cúi đầu trịnh trọng như vậy.

Hai người còn chưa khai chiến, Hoàng Long Sĩ đột nhiên cúi đầu cám ơn Trương Dương, điều này khiến ba người mặc áo bạc thực lực chưa đủ kia vẻ mặt rất kinh ngạc. Còn tam đại linh thú thì rất rõ về sự biến đổi giữa hai người. Vô Ảnh và Tia Chớp không quên cười nhạo mấy người kia một trận.

Ba người áo bạc mặt xanh lét, nhìn nhau nói một cách không tự nhiên.

- Bắt đầu đi.

Trương Dương không nói dài dòng nữa, nhẹ nhàng tạo thế, lập tức chừng hơn mười bước xung quanh hắn, sương mù trong giây lát bao phủ đầy bãi cỏ.

- Súc Địa Thành Thốn.

Hoàng Long Sĩ sắc mặt trầm xuống, ông ta vừa nhìn đã phát hiện ra hành động của Trương Dương. Súc Địa Thành Thốn cũng là một đặc thù của cao thủ ngũ tầng. Nhưng người đó cũng biết từ lâu, không nên tùy tiện sử dụng kĩ năng của cao thủ ngũ tầng, đây cũng là điều ông ta muốn nói khi tới gặp Trương Dương.

- Trương huynh, tôi cũng khuyên cậu một câu, trước khi đạt tới ngũ tầng, cũng không nên tùy ý sử dụng kỹ năng ngũ tầng, bằng không sẽ có ảnh hưởng không dễ gì loại bỏ đối với việc đột phá ngũ tầng sau này.

Hoàng Long Sĩ lui về phía sau một bước, hét lớn một câu. Hắn dù sao cũng là người ra đòn trước, tưởng rằng Trương Dương có thể vượt cấp sử dụng thủ đoạn của cường nhân ngũ tầng, cũng không thể phát hiện Trương Dương không hề sử dụng Súc Địa Thành Thốn.

- Haha, đây không phải Súc Địa Thành Thốn của cường nhân ngũ tầng.

Trương Dương cười ha hả, xem ra hình tượng giả của Súc Địa Thành Đốn mình tạo ra nhanh với tốc độ rợn người này đúng thật khá cao minh.

- Không phải Súc Địa Thành Thốn.

Hoàng Long Sĩ nhíu mày suy ngẫm, lại nhìn Trương Dương, rốt cục phát hiện manh mối, lập tức càng thêm khâm phục Trương Dương.

- Lợi hại, thật không hộ dưng xưng người tu luyện đệ nhất.

Hoàng Long Sĩ cũng biết Trương Dương được gọi là người tu luyện đệ nhất, lúc này xem ra ông ta hoàn toàn phục rồi.

Hai người dù chưa khai chiến Trương Dương đã dọa người như vậy, hắn đã áp đảo Hoàng Long Sĩ, thắng ông ta một bậc.

Mấy người áo bạc vây xem cũng phát hiện ra Hoàng Long Sĩ đang ở thế hạ phong, không khỏi lộ ra vẻ mặt nghi ngờ. Hoàng Long Sĩ không còn nghi ngờ gì nữa chính là nhân vật chủ chốt của họ. Người tu luyện đại viên mãn nếu thua Trương Dương, vậy những người tu luyện chịu sự quản lý của Cục an ninh quốc gia bọn họ sẽ mất hết danh tiếng, như vậy mà truyền ra ngoài chắc sẽ khiến người ta vô cùng thắc mắc.

Đáng tiếc, Hoàng Long Sĩ căn bản không để ý chuyện này, trong mắt ông ta chỉ còn lại có Trương Dương, hơi hơi động liền đứng kiểu quyền thức, đối mặt Trương Dương quát lạnh:

- Cẩn thận.

Khí thế tích trữ đã lâu của Hoàng Long Sĩ lập tức bạo phát ra, tính cách mạnh mẽ bị kìm hãm lâu nay đột nhiên nổi lên. Phạm vi bãi cỏ bị sương trắng bao phủ năng lượng thiên địa lập tức ngưng đọng.

Hóa ra là người tu luyện đại viên mãn, đặc biệt là một đại viên mãn vừa mới linh ngộ, chỉ mấy chiêu đầu đã có khí thế ngút trời như mây đen kéo tới.

Không hổ là người tu luyện chịu sự quản lý của quốc gia, lai lịch của Hoàng Long Sĩ này đã lộ ra từ chiêu thức mở đầu.

Tu luyện Quân Thể Quyền, phối hợp nội kình của bản thân, oai lực của đại viên mãn đột nhiên hiện ra, Hoàng Long Sĩ giống như một con gấu đen lực lưỡng, nhanh chóng vọt tới Trương Dương, năng lượng thiên địa của Hoàng Long Sĩ giống như một cơn cuồng phong thổi quét toàn thân.

Mỗi quyền mỗi cước đánh đi đều mang theo cơn gió năng lượng lớn, gió gào thét nhằm vào Trương Dương.

Sắc mặt Trương Dương ngưng trọng, không có chiêu pháp gì, bước lên phía trước một bước.

- Chít

Một tiếng vang ngắn ngủi nhưng bén nhọn đủ để làm rách màng nhĩ, thân trên của Trương Dương không nhúc nhích tí nào, dưới chân đột nhiên bị vặn gãy, đây đúng là sự ma sát giữa năng lượng thiên địa với nhau.

Bên người Trương Dương đột nhiên xuất hiện vô số sương trắng, không đợi Hoàng Long Sĩ phản ứng, một chiêu tám mặt, người bất động, đỡ toàn bộ sự tấn công của Hoàng Long Sĩ.

- Hay

Hoàng Long Sĩ dừng lại một chút, thở ra một ngụm khí đục, ông ta đã lâu không đánh thoải mái như vậy, trước kia trong tay bộ đội, ông ta hoàn toàn trở thành binh vương xứng đáng, sau đó tiến vào Cục an ninh với thân phận người tu luyện, trong số người tu luyện chịu sự quản lý của quốc gia, ông ta hoàn toàn không có đối thủ. Có vài con tép riu, hoàn toàn không đáng ông ta đánh một kích, đánh nhau với Trương Dương thật nhẹ nhàng và vui vẻ.

Trương Dương cũng vui lên, trong sự tấn công của Hoàng Long Sĩ không có bất kì kỹ xảo biến hóa gì, hoàn toàn so thực lực, song phương giao thủ, lại càng chú trọng hàm nghĩa tỷ thí võ công, không ngờ đánh nhau lại vui vậy.

- Được, bây giờ tới lượt tôi tấn công.

Trương Dương chợt quát một tiếng, không chỉ đơn thuần phòng ngự ngược lại cũng phản công.

- Đánh hay lắm. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Hai mắt Hoàng Long Sĩ tỏa sáng, dựa vào tu lực vô biên trong lòng bàn chân mà đứng vững, đối mặt với sự tấn công của Trương Dương, vừa toàn lực phòng thủ, vừa bám sát sự tấn công của đối phương, xoay tay phản công.

Trương Dương bày trận, Hoàng Long Sĩ tùy ý đỡ, bên ngoài không có động tĩnh gì, tuy nhiên âm thâm lại đối trọi nhau, nhắm vào mục tiêu bắp chân Hoàng Long Sĩ.

Hoàng Long Sĩ lạnh lùng, không ngờ khẽ run, thân thể khẽ lay động. Cũng may có kiến thức cơ bản về việc đứng tấn một chỗ, mới miễn cưỡng không bị thất thố trong chiêu này. Nhưng Trương Dương không chút khách khí, một cỗ năng lượng ngưng tụ trên cánh tay, gào thét quét tới, trúng ngực Hoàng Long Sĩ, khiến Hoàng Long Sĩ lùi về sau mấy bước.