Chu gia và người của Ma Môn rất nhanh đã rời khỏi bình nguyên Long gia.
Khi bọn họ rời đi, Trương Bình Lỗ cũng hiểu ra mọi chuyện rốt cuộc sao lại thành thế này, hiểu được mọi thứ đã xảy ra tại đây trước đó.
Cho dù đã biết được kết quả, trong tâm ông ta vẫn có chút sợ hãi khi nghĩ lại.
Ông ta vốn cho rằng, ngũ đại thế lực sẽ giằng co bất phân, vì tư tâm của mỗi bên mà ở đây cãi cọ, thực lực của Long gia cũng không yếu, lại có Trương Dương giúp đỡ, trong thời gian ngẵn chắc sẽ không có việc gì.
Ông ta lúc này mới đi mời Thích Minh đại sư, nghĩ tới lúc đó sẽ mượn uy lực của ba vị đại viên mãn, dọa lùi hoàn toàn những thế lực này.
Ông ta nghĩ như vậy là không sai, nhưng ông ta đã tính toán sai hình thức, không ngờ tới việc ngũ đại thế lực đã liên kết lại nhanh như vậy, càng không ngờ được bọn chúng đã nhanh chóng phát động tấn công.
Cũng may Trương Dương có đòn sát thủ đến hắn cũng không biết, đánh trọng thương đại viên mãn, còn dọa được đám người này.
Bằng không Trương Dương hôm nay thực sự có sơ suất gì, ông ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Trương gia
- Cụ, cụ đến rồi!
Phía sau bọn Trương Dương lại chạy tới vài người, số người đến không nhiều, chỉ có bảy người.
Bảy người này là tất cả cao thủ tứ tầng của Long gia, Long Hạo Thiên và hộ pháp tứ tầng Long Chiếu trên mình đều có chút thương tích, Trương Đạo Phong và Âu Dương Kiến Khang dường như đỡ hơn một chút.
Nhìn thấy Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại Sư, thì trong lòng của Long Hạo Thiên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Ông ta là tộc trưởng Long gia, số người mà ông ta gặp qua nhiều hơn người khác, Thích Minh đại sư trước đây đã từng viếng thăm lão tổ tông của Long gia, ông ta đã có may mắn gặp một lần.
Ông ta biết đây là một vị cao thủ đại viên mãn.
Lần này Long gia gặp nguy hiểm, Thiếu Lâm không cử người tới, nhưng lại có Thích Minh đại sư tới hẳn đây, hơn nữa còn đứng bên cạnh Trương Dương và Trương Bình Lỗ, Long Hạo Thiên là người thông minh, nên cũng đã hiểu được lập trường của Thích Minh đại sư.
Như vậy, Long gia hôm nay càng không thể xảy ra chuyện được.
Thêm nữa, ông ta đã phát hiện ra đối phương thiếu mất hai người, đại viên mãn Ma Môn Đế Vạn Phương và đại viên mãn Chu gia trước đó giao đấu với Trương Dương đều không thấy đâu, cho dù vì lý do gì mà bọn họ biến mất, đối với người của Long gia mà nói đây là một việc tốt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Quân địch giảm bớt, lực lượng bản thân lại tăng lên, nguy hiểm của hôm nay cũng coi như hoàn toàn được giải trừ.
- Cụ
- Lão tổ tông!
Bọn người Hoa gia, Lý gia và Võ Đang lần này cũng chạy lại, bọn họ cũng như vậy, chỉ có cao thủ tứ tầng tới, những người khác đều được lưu lại phía sau.
Nhìn thấy người thủ hộ nhà mình không sao, bọn người này đều thở phào nhẹ nhõm.
- Động thái cũng không nhỏ nhỉ, đúng là không hổ thẹn, các ông đi trước đi, còn tinh phẩm hầu nhi tửu của nhà các ông chuẩn bị tốt cho chúng ta là được!
Trương Bình Lỗ ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái rồi nói.
Bọn người này đều mang thương tích nặng hơn người của Long gia, nên ông ta cũng có thể tưởng tượng tất cả mọi việc vừa xảy ra.
Trước khi bọn ông ta tới, ở đây đã xảy ra một trận đại chiến thực sự, mới bắt đầu đại viên mãn đều chưa ra tay, đến cuối cùng bị bức bách Trương Dương đã động thủ, mới tạo nên động thái lớn hơn.
Có thể ép đại viên mãn ra tay thì trận chiến này cũng không tồi.
Trương Bình Lỗ đã đoán đúng được đại bộ phận, tuy nhiên có một điểm ông ta đã đoán sai, không phải đối phương đã ép hắn ra tay, mà là người của Long gia ép đại viên mãn của đối phương ra tay, hắn lúc này mới đứng ra.
Lý Kiếm Nhất cười nhạt một tiếng, rồi chấp tay cáo từ bọn người Trương Bình Lỗ, cùng với người nhà Lý gia ở phía sau rời đi.
Lý gia lần này đã mất phu nhân lại bị chết nhiều quân, một vị đại trưởng lão đại cao thủ tứ tầng hậu kỳ Lý Vi bị thương không nhẹ, tộc trưởng Lý Văn Nhược thì bị mất một cánh tay.
Phải trả với cái giá đó, bọn chúng cũng không có thu hoạch gì, trở về còn phải xin lỗi bồi thường đối phương, đúng là quá thiệt.
Sau khi người của Lý gia rời đi, người của Võ Đang và Hoa gia cũng lần lượt cáo từ, ngũ đại thế lực luân phiên nhau tới mà cùng một ngày dời đi.
Trước đó, khi ngũ đại thế lực này liên kết với nhau đều rất nhiệt tình tương hỗ lẫn nhau, đến khi rời đi thì lại trở nên lạnh nhạt, ngay cả người của Lý gia và Hoa gia cũng không nói lời nào.
Không thể không nói, rất nhiều người đều rất thực tế.
Người của ngũ đại gia tộc rút lui sạch sẽ, bọn người Long gia cũng bắt đầu thu dọn chiến trường, đồng thời cũng cử lại người canh giữ cửa động.
Bọn họ đã chiến thắng, bảo vệ được bản thân, chiến thắng quân dịch.
Mặc dù chiến thắng, nhưng không có người nào cười ra tiếng, chiến thắng của bọn họ chỉ là thắng thảm, bảo vệ được bình nguyên của Long gia nhưng không bảo vệ được gia viên của bọn họ.
Cung điện của Long gia được kế thừa bao nhiêu năm nay, đến tám phần đã biến thành đống đổ nát.
Ở phía trước nhất, nơi đó cũng chỉ còn lưu lại cửa lầu, tấm bảng Hiên Viên Thế Gia trơ trọi có vẻ vô cùng chướng mắt.
Không kịp bi thương, Long Hạo Thiên vội vàng mời bọn người Trương Bình Lỗ tới mấy phòng khách ở phía sau may mắn còn sót lại, những người tới giúp như bọn người Âu Dương Kiến Khang cũng cùng tới đó.
Đối với bọn người Âu Dương Kiến Khang, người của Long gia cũng rất cảm ơn, nói thế nào đi chăng nữa, bọn họ trong lúc bản thân khó khăn nhất ra tay cứu trợ, đây mới thực sự là tình đồng minh.
Bọn người này lúc này cũng đang vui mừng, coi như lần này đã cược đúng, Long gia lần này không có vấn đề gì, tương lai ai cũng đều có lợi.
Ngoại trừ Âu Dương Kiến Khang, những người khác trong lòng đều đang cân nhắc, tìm cơ hội tạo mối quan hệ với Trương gia, sự hùng mạnh của Trương gia sớm đã lọt vào mắt họ.
Lần này ngũ đại gia tộc bị ép rút đi, có thể nói đều là công lao của Trương gia.
Ai mà chẳng muốn về phe kẻ mạnh, bọn họ cũng không ngoại lệ, tạo dựng được mối quan hệ tốt đẹp với Trương gia, tương lai ít nhất cũng đảm bảo được cho họ bình an ít nhất vài trăm năm, có cơ hội tốt như vậy ai mà lại không muốn tranh thủ.
Bố trí ổn thỏa cho bọn họ xong, Long Hạo Thiên mới kéo thân xác mệt mỏi tới chỗ đám người của Long gia.
Nguy hiểm đã được giải trừ, nhưng Long gia cũng không lấy gì làm thoải mái, bình nguyên của Long gia không thể từ bỏ, gia viên nhất định phải xây dựng lại, muốn bảo vệ được nơi này bọn họ còn cần phải làm nhiều việc hơn nữa, ít nhất phải triệt để thiết lập mối quan hệ với phía Trương gia, để giữ họ ở lại.
Không có sự che chở của Trương gia, Long gia lập tức lại trở thành miếng bánh thơm ngon, ai cũng muốn cắn một miếng.
- Tộc trưởng, không thấy tam trưởng lão đâu.
Long Chính đang đứng trước mặt Long Hạo Thiên, nhỏ tiếng nói.
Trong gian phòng này, trên nền nhà vẫn còn mười mấy người đang nằm đó, đây đều là đệ tử của Long gia chết trận ngày hôm nay, trong đó có đại trưởng lão Long Dịch, nhị trưởng lão Long Cao và hộ pháp Long Thâm.
Trong các tam tầng đệ tử, khi Trương Dương lần đầu tới đây , đã từng làm khó hắn có Long Cửu cũng chết trận lần này, tổn thất lớn của Long gia lần này gần như không thể chống đỡ được.
- Không thấy đâu?
Mắt Long Hạo Thiên đột nhiên lóe lên, Long Chính Tắc cũng nghiêm túc ngật đầu.
Tam trưởng lão Long Giang, là một trong những người quan trọng nhất của Long gia, đại chiến ngày hôm nay ông ta phụ trách đại trận, nhưng đến thời khắc cuối cùng đại trận của Long gia lại mất đi tác dụng, sau đó thì tổn thất của Long gia bắt đầu nhiều hơn.
Nếu không vì như thế, cũng không đến mức phải ép nhiều người sử dụng Hóa Long công như vậy.
Lúc đó, Long Hạo Thiên cũng cảm thấy có chút kì lạ, chỉ là chiến sự khi đó khẩn cấp, ông ta không kịp nghĩ nhiều như vậy, bây giờ trận chiến hoàn toàn kết thúc, ngũ đại thế lực đã rút khỏi bình nguyên Long gia, ông ta mới có thời gian suy nghĩ lại những điều đó.
Hiện tại không chỉ Long Giang không thấy đâu, các đệ tử khác cùng chấn thủ tâm trận cũng đều biến mất.
Trong việc này, nhất định có vấn đề lớn.
Bây giờ Long Hạo Thiên cuối cùng đã hiểu được, vì sao một việc hệ trọng như việc lão tổ tông qua đời lại truyền ra ngoài nhanh như vậy, vốn dĩ người biết việc này không nhiều, trong Long gia cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chính là ông ta và ba vị trưởng lão, bây giờ Long Giang mất tích, ông ta lập tức biết ngay nguyên nhân.
Là vị tam trưởng lão của Long gia bọn họ, đã đem tin tức truyền ra ngoài.
Dù rằng kết quả này rất khó khiến Long Hạo Thiên tin, nhưng đây cũng là khả năng duy nhất có thể lý giải chân tướng, vị nội gián kia của Long gia lại là tam trưởng lão của bọn họ.
Tam trưởng lão, lại là người có thể tiếp xúc với tất cả việc bí mật chính của Long gia.
Long Giang lại chính là huyết mạch của Long gia, vì sao ông ấy lại làm vậy, Long Hạo Thiên cũng rất muốn hiểu rõ, đáng tiếc là Long Giang đã bỏ trốn, ông ta muốn tìm người để hỏi cũng không có khả năng.
Chuyện này bị coi là bí mật lớn của Long gia, nên phải giữ kín.
Tam trưởng lão là nội gian, chỉ sợ nhiều người sẽ khó mà chấp nhận, chuyện như vậy sẽ đem lại sự đả kích lớn cho mọi người, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tâm lý nhiều người, làm cho họ không còn niềm tin với gia tộc nữa, nảy sinh cảm giác nguy hiểm.
Vinh quang của gia tộc một khi biến mất, không cần đến bên ngoài tấn công, Long gia cũng sẽ tự diệt vong.
Đối với bên ngoài, bọn họ chỉ có thể tuyên bố tam trưởng lão Long Giang đã dẫn người ra ngoài điều tra tin tức, còn cụ thể làm gì thì không có giải thích rõ, bọn họ cũng chẳng cần giải thích nhiều như vậy.
Sau khi đem thi thể của Long Dịch, Long Cao và Long Thâm tách biệt để cùng một chỗ, tất cả người của Long gia đều thay hiếu phục.
Lúc này trời đã hoàn toàn tối, cuộc đại chiến lần này mất hơn nửa ngày, lại thêm việc giải quyết sau đó làm mất nguyên một ngày.
Một ngày nay, đối với toàn bộ Long gia mà nói, là ngày khó quên nhất.
Mặc xong hiếu phục, túc trực bên đại trưởng lão suốt cả đêm, sáng sớm ngày thứ hai, Long Hạo Thiên lại phải sửa sang lại trang phục, đến gõ cửa lớn khu viện mà Trương Dương đang nghỉ.
Bất luận kết quả như thế nào, Long gia vẫn tồn tại như cũ, đại bộ phận đệ tử Long gia vẫn rất khỏe mạnh, ông ta thân làm tộc trưởng thì phải tiếp tục cố gắng, ổn định tất cả, mang Long gia trở lại đỉnh cao.
Cùng đến với ông ta là Long Phong.
Lần này Trương Dương sở dĩ đồng ý giúp bọn họ, tất cả đều vì mối quan hệ với Long Phong, ông ta biết rõ vị trí của Long Phong trong việc lần này.
Vốn dĩ để Long Phong tiếp nhận chức tộc trưởng là việc ông ta rất vui mừng và muốn thấy, nhưng bây giờ ông ta đã không còn ý nghĩ trước đó nữa.
Long gia hiện nay, tộc trưởng không còn là vinh quang nữa, mà là một gánh nặng, ông ta không muốn gánh nặng vốn thuộc về mình lại đè lên vai Long Phong, đè lên vai chính con trai ruột của mình.
Đáng tiếc kết quả này đã không thể thay đổi được nữa, Long Phong bắt buộc phải tiếp nhận chức tộc trưởng, hơn nữa sẽ phải nhanh chóng tiếp nhận.
Để có thể tiếp tục nhận được sự giúp đỡ từ Trương gia, nhất định phải cho Long Phong một vị trí quan trọng, chức tộc trưởng là hợp lý nhất, càng không phải nói trước đó cũng đã có đề nghị như vậy.
Còn một điều nữa, đại trưởng lão nhị trưởng lão đều chết trận, tam trưởng lão có khả năng là phản đồ, tung tích hiện không rõ, Long Hạo Thiên Phải đăng nhậm chức trưởng lão, nếu không Long gia sẽ phải đối mặt với sự xấu hổ khi không có trưởng lão.
Còn hộ pháp Long Chiếu, ông ta cũng nhất định phải ở lại, trở thành Long gia tân đại trưởng lão.
Long Phong làm tộc trưởng, Long Chiếu và Long Hạo Thiên làm trưởng lão, đó là vận mệnh tương lai của Long gia.
Cho nên lúc này tới tìm Trương Dương bọn họ, bất luận là vì điều gì cũng phải mang theo Long Phong, Long Phong bản thân cũng hiểu tất cả, trong một đêm, mà anh ta dường như trưởng thành hơn rất nhiều.