Người của Lý gia tới, nghênh ngang ở bên ngoài, căn bản không cần chủ nhà Long gia cho phép.
Bọn họ làm vậy, càng khiến người của Long gia phẫn nộ.
Bên ngoài Long gia, qua nhiều năm như vậy lưu lại rất nhiều nhà đất không ngườ ở, đừng tưởng chỉ là nhà đất, nhưng rất chắc chắn. Bình nguyên Long gia bốn mùa đều là mùa xuân, không có gió to mưa đá, càng không có bão bùng, hơn nữa mỗi căn nhà đều có kiến trúc riêng, bản thân ở, lúc kiến tạo dồn tâm sức rất lớn, chất lượng những ngôi nhà này cũng không tệ.
Người của Lý gia tìm được mấy ngôi nhà cách không xa cung điện Long gia, trực tiếp đi vào.
Trong một căn nhà nhỏ, hiện tại chỉ có năm người, ngoài cửa còn có người canh gác. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Lão tổ tông, tôi đã tiến hành quan thăm dò và quan sát, hoàn toàn có thể thấy, Long gia hiện tại rất loạn.
Trong phòng, một lão nhân đang cung kính đứng bên người một người chừng 60 tuổi, bộ dạng của lão nhân có vẻ còn lớn tuổi hơn người đàn ông kia, nhưng thái độ lại rất cung kính.
- Tôi biết, vừa rồi tôi đã kiểm tra, Long lão quỷ quả thật đã qua đời.
Người đàn ông khẽ lắc đầu, lúc nói chuyện còn hé hờ mắt, phát ra ánh sáng khiến người ta phải sợ hãi, vừa rồi người Trương Dương rất nhanh phát hiện ra chính là ông ta.
Người này chính là người thủ hộ của Lý gia, Lý Kiếm Nhất.
Người cung kính nói chuyện với ông ta là đại trưởng lão Lý gia, Lý Vi. Lý Vi tới sớm hơn bọn họ một chút, cố ý tìm hiểu thực hư chuyện của Long gia, để những người đến sau biết được tình hình cụ thể.
- Lão tổ tông, đại trưởng lão, nói như vậy, người thủ hộ của Long gia thực sự đã chết?
Lý Nhược Văn bên cạnh có vẻ rất vui mừng, Lý gia nhiều năm như vậy đều xếp dưới Long gia, làm tộc trưởng, hy vọng lớn nhất của ông ta là dẫn dắt Lý gia tới thời kì huy hoàng, dìm Long gia xuống.
Tâm nguyện này hiện giờ có thể thực hiện được vì người thủ hộ của Long gia đã mất.
Không những có thể thực hiện, thậm chí còn có thể cướp được của cải Long gia tích lũy hơn 2000 năm, khiến Lý gia tăng lên một bậc, chân chính trở thành thế gia đứng đầu.
- Hẳn là thật, Long lão quỷ không ngờ quả thật đã chết, lão ta cũng không cần thiết phải đùa kiểu đó, chắc hẳn ông ta đi trước rồi.
Qua một lúc, người thủ hộ của Lý gia mới chậm rãi gật đầu, tin của Long gia truyền tới quá đột ngột, lúc đầu ông ta cũng có chút nghi hoặc, hiện tại đúng là không tìm thấy hơi thở của người thủ hộ Long gia thì mới tin.
- Vậy là tốt rồi, người thủ hộ của Long gia không còn, thực lực của họ rất yếu, Quân Bảo, vừa rồi cậu có chú ý tình hình của Long gia không, đại trận của họ như nào?
Lý Văn Nhược hưng phấn kêu lên một tiếng rồi hỏi người khác một câu.
Đây cũng là một trong người trẻ nhất trong số bọn họ, tu vi chỉ tam tầng sơ kì.
- Tộc trưởng, vừa rồi tôi quan sát qua, bên trong quả thật giấu một trận pháp, tuy nhiên trận pháp chưa hoàn toàn khởi động, tôi không nhìn ra vấn đề gì.
Người đàn ông trẻ tuổi khẽ gật đầu, anh ta tên là Lý Quân Bảo, là một tài năng thiên phú về kỳ môn trận pháp, cũng là người nghiên cứu nhiều nhất.
Tuy Kỳ Môn Độn Giáp đã biến mất, tuy nhiên các đại thế gia, đại môn phái vẫn không ngừng nghiên cứu về Kỳ Môn Độn Giáp.
Kỳ môn trận pháp, có thể mượn dùng sức mạnh của thiên địa, phát huy tác dụng mà người thường không thể phát huy. Chỉ riêng điểm này đã có sức hấp dẫn không thể cưỡng nổi với họ, các đại gia tộc đều muốn trong số người của mình có người tinh thông thuật này.
Tuy nhiên Kỳ Môn Độn Giáp thực sự quá sâu sắc, huyền bí, lại rất khó, các đại gia tộc cho dù có thể nghiên cứu cũng chỉ là hiểu sơ qua bên ngoài.
Về phần Lý Quân Bảo này, năng lực của anh ta còn chưa bằng Trương Dương.
Lý Kiếm Nhất lại gật đầu nói:
- Long gia đại trận là mánh khóe bảo mệnh cuối cùng của họ, sẽ không sẽ khởi động đâu, Văn Nhược, buổi chiều ông đi gặp Long Hạo Thiên.
Lý Văn Nhược vội vàng đồng ý, ông ta đi gặp Long Hạo Thiên đề xuất yêu cầu của Lý gia họ.
Long gia có thể đồng ý điều kiện của bọn họ là tốt nhất, như vậy là có thể không cần tốn công sức sẽ có được rất nhiều của cải. Nếu không đồng ý, bọn họ coi như đã tiên lễ hậu binh, sau đó có xung đột gì Long gia cũng không trách cứ gì được.
Sau khi người của Lý gia tới ở, nội bộ Long gia có vẻ khẩn trương hơn.
Tất cả mọi người được phân công chức trách mới, Long gia thậm chí hạ lệnh cấm khẩu và cấm túc. Tất cả đệ tử không được nói năng lung tung, mọi người chỉ có thể hoạt động trong khu vực đã quy định.
Đây là chuyện từ ngàn năm nay chưa từng có ở Long gia.
Bên ngoài khẩn trương, Trương Dương thì ngồi ở phòng khách phía sau nhàn nhã pha trà, hiện tại vẫn đều là chuyện của Long gia, không cần hắn ra mặt.
Long Phong cũng ở đó, chỉ là anh ta luôn nhíu mày.
Lý gia đã đến tận cửa bắt nạt, Long gia đương nhiên không dễ chịu, đây còn chỉ mới là một Lý gia, sau này không biết còn có bao nhiêu người tới.
Lúc chiều, Long Phong ra ngoài một hồi, trở về trên mặt trông càng phẫn uất.
- Quá ghê tởm, Lý gia thất phu, khinh người quá đáng.
Vừa vào, Long Phong không kìm nổi chửi ầm lên, buổi chiều ra ngoài đúng lúc tới hậu điện, tới đó thì biết một tin khiến không một ai của Long gia có thể kìm được giận.
Lý Văn Nhược tộc trưởng Lý gia tự mình tới gặp Long Hạo Thiên, đưa ra hai yêu cầu.
Đầu tiên bọn họ muốn mượn dùng bình nguyên Long gia 200 năm, sau đó sẽ hoàn trả. Hoàn cảnh và điều kiện ở đây đều tốt hơn Thục Sơn, tiến độ tu luyện sẽ nhanh hơn.
Ngoài mượn bình nguyên Long gia, ông ta còn dám mở miệng yêu cầu 2/3 của cải tích lũy của Long gia.
Hai điều này, nói là yêu cầu, kỳ thật chẳng khác nào cướp.
Tới tận cửa ức hiếp trắng trợn như vậy, lại còn đưa ra hai điều kiện căn bản khiến người ta không thể chấp nhận, mục đích Lý gia tới lần này đã hoàn toàn lộ rõ.
Ngay cả Long Hạo Thiên cũng không ngờ, người của Lý gia lại vô sỉ như vậy, trực tiếp tới cửa để đòi những yêu cầu này.
Long Hạo Thiên tính tình vốn khá hiền hòa, lần này rốt cuộc nổi giận, trực tiếp đuổi Lý Văn Nhược ra cửa.
Nếu không phải tam đại trưởng lão của Long gia và Long Chính đang cảnh giới ở cửa, Long Hạo Thiên đã giữ Lý Văn Nhược lại, giết luôn cho rảnh nợ.
Lý Văn Nhược bỏ đi, hai nhà Lý gia, Long gia coi như hoàn toàn trở mặt với nhau.
Để đề phòng bất trắc, Long gia dứt khóat rút tất cả người bên ngoài vào trong cung điện, bên trong có đại trận Long gia, có thể bảo vệ họ.
Người của Long gia cũng thấy rõ, về phần người ở bên ngoài, tới thì cứ tới, dù sao cũng không ngăn được.
Sau khi trở mặt, người của Lý gia bên ngoài cũng không có động tác gì, chỉ lẳng lặng chờ.
Một ngày qua đi rất nhanh, xế chiều ngày hôm sau, bên ngoài lại có hơn 30 người tới.
Lần này những người tới đều sát khí đằng đằng, trong đố có mấy người da đều màu đỏ, thoạt nhìn hết sức đáng sợ.
Môn phái ma đạo lớn nhất Nam Cương, người của Ma Môn tới rồi.
Ma Môn cũng có thời gian kế thừa ngàn năm, thời gian còn dài hơn Võ Đang Thiếu Lâm, qua nhiều năm như vậy, ma môn Nam Cương cũng mấy lần xung đột với người tu luyện của nội địa, nhưng lần nào cũng đại bại trở về.
Sau đó ma môn thông minh hơn một chút, giữ chắc địa bàn của mình, không mở rộng ra ngoài nữa.
Không mở rộng, nhưng không thể xem nhẹ sự hiện hữu của họ, người tu luyện của ma môn và nội địa vẫn luôn là đối thủ một mất một còn, cả đời không qua lại bao giờ.
Thù hận tích góp từ bao lâu nay, càng khiến họ thành kẻ thù của nhau.
Lần này Long gia đại biến, Ma Môn cũng nhận được tin, hơn nữa còn công khai tới cửa như vậy.
Ma môn tới, khiến Long gia càng khẩn trương hơn. Vừa tới ngày đầu tiên bọn họ liền xảy ra xung đột với Lý gia, còn đánh nhau một hồi khiến đệ tử Lý gia bị thương nặng, tuy nhiên người trong Ma Môn cũng suýt chết.
Bọn họ ở bên ngoài, người của Long gia vui vẻ xem náo nhiệt.
Cuối cùng vẫn là đại lão hai bên ra mặt, nghiêm khắc giáo huấn đệ tử, cuối cùng mới không lan rộng ra.
Mục đích hai nhà tới là giống nhau, trước khi đạt được mục đích, bọn họ sẽ không mở rộng xung đột, khiến Long gia thành ngư ông đắc lợi.
Người của Long gia đã hoàn toàn bỏ sơN môn, bình nguyên Long gia đã không phòng bị gì, chỉ cần biết người trong này, ai cũng có thể vào.
Ngày thứ ba, Hoa gia của Trường Bạch Sơn đến, bọn họ chỉ có mười mấy người, số lượng tuy ít, nhưng ai cũng là tinh anh, người dẫn đầu là Hoa Phi Thiên Trương Dương từng gặp rồi.
Hao Phi Thiên không che giấu chút nào, trực tiếp xuất hiện với thân phận người thủ hộ, lúc bọn họ tới, người củ ma môn không dám khiêu khích gì họ.
Hoa Phi Thiên ngang nhiên vào như thế, cũng khiến người của Long gia âm thầm căm tức, nhưng cũng không làm gì được.
Người của Hoa gia tới, sau khi đi vào liền ở cùng người của Lý gia, chỉ nhìn vậy đã hiểu được, hai nhà quan hệ gần gũi, nói không chừng sẽ liên kết với nhau.
Điều này cũng khiến đệ tử Ma Môn vừa mới khoa trương được một ngày, phải rụt cổ, bọn họ không dám cố tình chống đối, hai nhà Hoa Lý liên kết động thủ, ma môn bọn họ sẽ thua thiệt.
Ma Môn cũng có đại viên mãn, hiện tại vẫn giấu, ông ta sớm đã phát hiện sự tồn tại của đại viên mãn Lý gia.
Tuy nhiên hiện tại đối phương có hai đại viên mãn, nếu không cẩn thận sẽ bị họ đuổi ra trước.
Lý gia và Hoa gia gần gũi như vậy, cũng khiến người Long gia càng khẩn trương hơn, Long Hạo Thiên và trưởng lão hộ pháp thảo luận suốt.
Hiện tại rút cục họ hiểu được, vì sao ngay từ đầu Lý gia tới chỉ đưa ra điều kiện mà không động thủ, bọn họ cũng không hy vọng mình đồng ý điều kiện, chỉ là bọn họ đang đợi, đợi đồng minh tới.
Đồng minh của họ chính là Hoa gia.
Hai nhà liên kết, tương đương họ có hai vị đại viên mãn, Long gia đại trận có thể vây hãm đại viên mãn, nhưng đó là công hiệu vây khốn, nếu là trận pháp phòng ngự, không biết có ngăn cản được sự tấn công mạnh mẽ của hai đại viên mãn không.
Nếu không ngăn cản nổi, Long gia ngàn năm cũng hoàn toàn xong đời.
Bọn họ lúc này rốt cuộc nhớ tới Trương Dương.
Bởi vì Long Phong giữ bí mật, cũng không nói ra, bọn họ không biết Trương Dương là đại viên mãn, bọn họ nghĩ tới Trương Dương, chính là nghĩ tới Trương Bình Lỗ.
Bọn họ hy vọng kết đồng minh với Trương gia, ít nhất khiến đại viên mãn Trương gia đứng về phía mình, chỉ cần họ có đại viên mãn che chở sẽ có thể ngăn cản liên minh hai nhà Hoa Lý
Nghĩ đến đây, Trương Dương được ăn ngon cung phụng hai ngày, nhưng lại không được coi trọng gì, rốt cục được Long Hạo Thiên mời tới.