- Phù phù
Trong lúc yên tĩnh đột nhiên có một âm thanh rất nhỏ vang lên, âm thanh này thật sự không lớn, nhưng tại đây khi tất cả mọi người đều đang ngủ thì đối với Trương Dương nó chẳng khác nào một tiếng nổ.
Trong nháy mắt, Trương Dương, Truy Phong và bọn Vô Ảnh cùng chuyển tầm nhìn về một hướng.
Bọn họ thấy một cái lều vải cách lều của Trương Dương không xa.
Cái lều này không biết đã mở ra một bên từ khi nào, có một cái đầu trong đó, thấy Trương Dương nhìn mình, cái đầu này phát ra tiếng trầm trầm " chà", lập tức lui vào trong.
- Vẫn còn có người tỉnh sao?
Lần này đến lượt Trương Dương giật mình, vừa rồi khi vẹt tới rõ ràng đã sử dụng âm công khiến tất cả mọi người mê man.
Âm công cũng là một chiêu thức công kích, lợi dụng sóng âm để tiến hành công kích, đây là một phương thức tấn công rất cao minh, hiện nay loại công pháp nay cũng không nhiều.
Trương Dương cũng có thể đem âm thanh của mình ngưng tụ lại, đạt đến hiệu quả công kích, nhưng so với âm công thật thì không thể so sánh được, âm công thật sự chỉ cần lợi dụng sóng âm là có thể đạt được mục đích của mình, không giống Trương Dương, khi ngưng tụ âm thanh tuy nói là âm thanh nhưng thực ra vẫn là dựa vào nội công.
Truy Phong lập tức nhảy tới, một tiểu tử nhảy khỏi cái lều vải kia.
- Đừng, đừng giết tôi, tôi không nhìn thấy gì cả, không nhìn thấy gì hết, cũng không nghe thấy gì hết!
Những người trong lều thu lại một chỗ, không dám nhìn Truy Phong, tay ôm đầu hoảng sợ kêu, trong thanh âm của anh ta cũng tràn đầy sợ hãi.
- Diêm tiên sinh, ông chưa ngủ?
Trương Dương cũng đi lại, nghi hoặc hỏi, người trong lều vẫn ôm đầu như cũ, không dám nhìn bên ngoài.
Tuy nhiên cho dù ông ta ôm đầu thì Trương Dương cũng đã nhận ra, đó chính là người bạn hôm nay mới quen Diêm Diệp Phi, hội trưởng hiệp hội nghiên cứu siêu nhiên..
- Tôi ngủ rồi, tôi đã ngủ say rồi, bây giờ tôi đang mộng du.
Diệp Diêm Phi lập tức cuộn mình bên cạnh chăn bông, ôm đầu run rẩy, bộ dạng của ông ta khiến Trương Dương rất muốn cười, nhưng ngạc nhiên thì càng nhiều hơn.
Hắn chú ý tới sóng âm vừa rồi vẹt phóng ra, nó rất lợi hại, hắn cũng bị ảnh hưởng, tất cả mọi người đều ngủ say, ngay cả Long Thành cũng không chống đỡ được, bây giờ cũng đang mê man ngủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Diêm Diệp Phi lại vẫn tỉnh táo, hơn nữa trên người ông ta rõ ràng không có nội công, chỉ có thể nói bên trong sự việc này còn có điều kì quái.
Trương Dương không nói gì, trực tiếp đi tới bắt lấy cánh tay Diêm Diệp Phi.
- Đừng, đừng, tôi thực sự không nhìn thấy gì cả, Trương, Trương thần tiên, hãy tha mạng cho tôi đi.
Cái kéo này của Trương Dương khiến ông ta càng run dữ dội hơn, rốt cục cũng thò đầu ra, đau khổ cầu xin Trương Dương
Ông ta vừa nói không nhìn thấy gì cả, vừa thể hiện bộ dạng này, rõ ràng là rất mâu thuẫn, Trương Dương ngoài cảm giác buồn cười còn có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể lắc đầu.
- Diêm tiên sinh, ông không cần sợ, tôi không có ác ý, sẽ không làm hại anh.
Diêm Diệp Phi nhìn Trương Dương, từ từ ổn định lại, vừa rồi khi Trương Dương nói đã cho thêm nội công, nội công này có hiệu quả ngưng thần, khiến Diêm Diệp Phi trấn định lại.
Với bộ dạng này của ông ta, Trương Dương có muốn nói gì cũng không được.
- Độ ách thể chất?
Nắm cánh tay Diêm Diệp Phi, ánh mắt Trương Dương lại lộ ra tia kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào ông ta.
Trước kia hắn với Diêm Diệp Phi chỉ đơn giản là bắt tay, cũng không có kiểm tra qua tình hình sức khỏe của ông ta, lần này sau khi thấy ông ta tỉnh táo, Trương Dương mới vươn tay kiểm tra trên người ông ta một lần nữa.
Lần này kiểm tra khiến Trương Dương phát hiện, không ngờ Diêm Diệp Phi này là người có thể chất độ ách rất hiếm gặp trong giới tu luyện.
Người tu luyện nội công hết sức coi trọng thể chất, thể chất tốt sau khi tu luyện thành tựu trong tương lai sẽ càng cao hơn, nếu thể chất không tốt có thể tương lai sẽ không có thành tựu gì.
Giống như kiếp trước của Trương Dương, thể chất rất bình thường, là do ông nội của hắn đã dùng bí pháp gia truyền, từ nhỏ đã chế các loại thuốc kích thích để cải thiện thể chất của Trương Dương, mới khiến hắn khi ba mươi tuổi thực lực đã ở trung kì nhị tầng.
Kiếp trước, thể chất của Trương Dương có ảnh hưởng rất lớn đối với hắn, cho dù hắn có tiếp tục tu luyện, kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể đột phá đến tam tầng, đây đã là kết quả tốt nhất.
Đây chính là trói buộc của thể chất, ở kiếp này thân thể rõ ràng tốt hơn kiếp trước rất nhiều, cho nên ngay từ đầu Trương Dương đã cảm nhận được tốc độ tu luyện nhanh hơn so với kiếp trước rất nhiều.
Trương Dương, Long Thành, Khúc Mỹ Lan cũng đều tương tự như vậy.
Thể chất của bọn họ đều quá bình thường, cho dù tu luyện từ nhỏ, thì thành tựu đạt được cũng chẳng được bao nhiêu, bây giờ thành tựu của hai người cũng đều ở tầng một, nếu không có cơ duyên, chỉ sợ cả đời này căn bản không thể đột phá lên nhị tầng.
Thể chất người tu luyện thông thường mà nói có hai loại, một là trời sinh, hai là thừa hưởng.
Nội công của người tu luyện, do quan hệ huyết mạch, con cháu đời sau thể chất cũng rất tốt, rất nhiều người đều có thể tu luyện nội công, nhưng trong này cũng chia làm tốt và xấu, nếu tốt thì tương lai có thể tiến lên tam tầng và tứ tầng, không tốt cũng chỉ có thể loanh quanh ở nhất tầng, nhị tầng.
Cũng chính vì thế, nội công thế gia mới liên tiếp được kế truyền, dù là kế thừa ngàn năm, hai ngàn năm, bởi vì huynh đệ bọn họ trời sinh huyết mạch đã chiếm ưu thế hơn so với người bình thường.
Đây cũng là một nguyên nhân khiến thế gia kế thừa thời gian dài hơn so với môn phái khác.
Ngoại trừ huyết mạch ra, còn có một số người trời sinh đã có thể chất thượng đẳng, loại người này nếu đi vào tu luyện thì tốc độ tu luyện không chậm hơn đệ tử thế gia.
Trong loại thể chất này lại chia ra làm nhiều loại, chủ yếu là năm loại tốt nhất, năm loại này đều tốt nhất cho tu luyện thể chất, nếu có loại thể chất này, để bước vào con đường tu luyện, chỉ cần cố gắng, thành tựu trong tương lai có thể đạt đến tứ tầng.
Trong năm loại thể chất này, có độ ách thể chất.
Cái gọi là độ ách, là độ hết tất thảy mọi thể ác, đây là một loại trời sinh đã thích hợp với người tu luyện, trong loại thể chất này, tạp chất trong kinh mạch cực nhỏ, chỉ cần tu luyện, tốc độ sẽ nhanh hơn so với người khác rất nhiều.
Độ ách thể chất là loại thể chất tốt nhất trong năm loại thể chất, xếp hạng thứ ba.
Cũng có thể nói, người có loại thể chất này, bất kì môn phái nào đều muốn tranh đoạt làm đệ tử, loại thể chất này là trời sinh, cho dù là nội công thế gia cũng là chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Kì thật phương thức của Thiếu lâm, cũng là một trong năm loại thể chất, chỉ không biết có phải độ ách thể chất hay không, điểm này sau này Trương Dương mới được biết.
Đáng tiếc hiện tại tuổi tác của Diêm Diệp Phi đã quá lớn rồi, sớm đã qua tuổi tu luyện, bây giờ cho dù có người trong môn phái gặp ông ta, phát hiện ông ta có thể chất hiếm thấy thì cũng vô dụng, cuối cùng chỉ có thể thất vọng.
Nếu như ông ta có thể trẻ ra ba mươi tuổi, chưa vượt quá ba tuổi, thậm chí là sáu tuổi, nhất định người tu luyện trong các môn phái sẽ tranh nhau đoạt làm đệ tử.
Hơn nữa sau khi gia nhập môn phái còn là đệ tử tâm huyết, có tư nguyên tốt sẽ ưu tiên cho ông ta trước tiên, cho dù ở Thiếu Lâm, trong môn phái lớn của Võ Đang, loại thể chất này cũng cực kỳ được coi trọng.
Bồi dượng một đệ tử như vây, đồng nghãi với việc tương lai sẽ có thêm một vị trưởng lão.
Phát hiện Diêm Diệp Phi là độ ách thể chất, Trương Dương lập tức thoải mái, đặc điểm lớn nhất của loại thể chất này là không một chút tạp chất, có thể độ qua mọi thể ác, tự thân không có thể ác, tự nhiên những ảnh hưởng từ bên ngoài không thể gây ảnh hưởng cho anh ta, âm công của vẹt kia cũng vô hiệu với ông ta.
Cũng chính bởi thế, vừa rồi ông ta tỉnh táo, không hề bị Trương Dương phát hiện.
- Trương Thần tiên, tôi thề, tôi không nhìn thấy gì cả, anh hãy tha cho tôi đi.
Diêm Diệp Phi thấy Trương Dương thì sững sờ, lại lên tiếng cầu xin, ông ta thật sự sợ hãi, vốn là ông ta đang mơ màng ngủ, nhưng nghe thấy bên ngoài có tiếng người nói, mới thò đầu ra.
Điều khiến ông ta giật mình chính là, bên ngoài người nói là một con vẹt, đang nói chuyện với Trương Dương.
Phát hiện này khi đó khiến ông ta bối rối, vẹt đúng là biết nói, nhưng ai cũng biết, vẹt chỉ có thể học vẹt, nói cách khác vẹt có thể bắt chước người khác nói, làm gì có thể trực tiếp giao tiếp như thế.
Hơn nữa cộng thêm nội dung mà bọn họ nói khiến Diêm Diệp Phi càng thêm mơ hồ.
Vẹt kia nói xong lập tức rời đi, lúc bay khỏi, trong lòng ông ta đột nhiên run lên, một loại áp lực rất lớn, thiếu chút nữa khiến ông ta trực tiếp ngã sấp xuống.
Thực ra khi linh thú vẹt bay đi có tiết ra một chút nội công, nếu là vẹt cố ý, luồng áp lực này hoàn toàn có thể khiến ông ta té xỉu.
Cũng bởi vì điểm này cuối cùng khiến ông ta phát ra tiếng động, bị Trương Dương phát hiện ra.
- Diêm tiên sinh, ông đừng sợ, tôi không có ý hại ông, tôi cũng phải thần tiên gì hết.
Trương Dương bất đắc dĩ lắc đầu, trong âm thanh lại tăng thêm nội công, để ổn định tinh thần ông ta.
Sau khi Trương Dương nói xong, cuối cùng Diêm Diệp Phi cũng tốt hơn một chút, nhưng vẫn kinh nghi bất định nhìn Trương Dương.
- Tôi không phải là thần tiên, chỉ có điều hơi khác người bình thường một chút, tôi là một người tu luyện nội công, con vẹt vừa rồi là một con linh thú, một linh thú rất hùng mạnh.
Trương Dương từ từ nói, đã bị nhìn thấy rồi, cuối cùng cũng phải giải thích một hồi.
Lúc này Trương Dương cũng có chút đau đầu, xử lý Diêm Diệp Phi thế nào cũng là chuyện phiền phức.
Ông ta rõ ràng đã nhìn thấy sự việc không nên thấy, nhưng bản thân ông ta không sai, Trương Dương cũng có cách khiến ông ta quên đi kí ức của buổi tối hôm nay, nhưng như vậy sẽ gây cho não của anh ta chịu tổn thương nhất định.
Lúc trước khi Trương Dương còn ở thảo nguyên đã khiến cho bọn săn trộm quên đi kí ức trước kia và biến thành đần độn.
Tuy nhiên sau khi bọn săn trộm quên đi những kí ức trước kia, cũng đều sẽ để lại bệnh đau đầu.
Đối với bọn săn trộm, Trương Dương có thể không chút nương tay, bọn họ cũng là bị trừng trị đích đáng, nhưng đối với Diêm Diệp Phi, thật sự Trương Dương không nỡ hạ thủ.
Đừng nói vừa mới quen biết người bạn này, các phương diện Diêm Diệp Phi đều không có đắc tội với bọn hắn, hơn nữa còn rất tín nhiệm hắn, lần đầu tiên gặp mặt đã nói ra tất cả những thứ mình điều tra, khiến Trương Dương biết trước kia mình đã có những sơ hở nào.
Không thể xuống tay khiến ông ta mất đi kí ức, vậy những hồi ức hôm nay chỉ có thể mang theo, như vậy Trương Dương buộc phải giải thích với ông ta một phen.
- Tôi hiểu, tôi hiểu được, anh không phải là người bình thường, con vẹt kia cũng không phải bình thường!
Diêm Diệp Phi dùng sức gật đầu, lần này tinh thần của ông ta đã khôi phục rất nhiều, ngoài sợ hãi ra, còn có một tia hiếu kỳ.
Bất kể nói thế nào, ông ta cũng là hội trưởng hiệp hội nghiên cứu siêu nhiên, hiểu biết rất nhiều hiện tượng siêu nhiên.
Trương Dương và vẹt nói chuyện với nhau, với ông ta chính là hiện tượng siêu nhiên, còn có động tác của Trương Dương, một cái nháy mắt đã đến bên ông ta, sau đó ông ta chưa kịp phản kháng gì đã bị đối phương bắt được cánh tay.
Cánh tay kia không thể hoạt động, nó dường như không còn thuộc về mình nữa, cho đến khi Trương Dương buông tay, nó mới khôi phục lại.
Tất cả những điều này chứng minh, Trương Dương tuyệt đối không phải người bình thường, giống như trong khi bọn họ nghiên cứu tài liệu xuất hiện phi nhân loại thông thường, anh ta cũng hiểu, chắc chắn Trương Dương có năng lực mà người thường không có, và ông ta cũng không hề biết về năng lực đó.