Thần Y Thánh Thủ

Chương 444: Ông Tề đã đến




Đề nghị của Lý Á lập tức được mọi người ủng hộ.

Tô Triển Đào và Vương Thần đều là người ủng hộ nhiệt tình nhất. Lúc này cả hai người đều muốn chạy ra gào thét thật to.

- Vậy thì đến Túy Nhân Gian đi, vừa hay cậu vẫn nợ ba lượt, đây coi như một lần của cậu nhé.

Long Thành cũng cười ha hả lên tiếng, Lý Á thoáng sửng sốt, lập tức nhớ tới chuyện đánh cược bị thua lần trước.

Và còn chuyện Trương Dương vào đồn Công an lần trước cũng vì chính cái nhà hàng này, khi Tiểu Ngốc và Nam Nam là nhân viên phục vụ bị người ta ức hiếp, đúng lúc bị Trương Dương bắt gặp.

Trương Dương không tìm bọn họ mà lại gọi điện thoại cho một luật sư.

Lúc đó Lý Á nói, Trương Dương nhất định sẽ liên hệ bọn họ, nhân cơ hội này đánh cuộc với bọn Triển Đào. Kết quả là mãi đến khi bọn họ vào đến đồn Công an mà Trương Dương vẫn chưa gọi điện thoại liên lạc với bất kì ai. Vì thế dĩ nhiên là cậu ta đánh cuộc bị thua.

Đặt cược là ba lần đi khao mọi người ở Túy Nhân Gian.

Túy Nhân Gian là chỗ ăn chơi xa hoa bậc nhất ở Trường Kinh, còn xa xỉ hơn cả hộp đêm Huy Hoàng lần trước mà bọn họ đến.

Điểm vượt trội của chỗ này không phải là phương diện trang trí nội thất vì có nhiều nơi còn trang hoàng đẹp hơn cả Túy Nhân Gian. Điều say đắm lòng người duy nhất chính là nơi xa hoa.

Muốn nếm thử mùi vị ở Túy Nhân Gian còn đốt tiền hơn ở hộp đêm Huy Hoàng rất nhiều, đi vào đó một lần mà không có tiền đủ sáu con số thì không ra được.

Cũng may có những người không hề thiếu tiền thì ai cũng có thể vào đó tận hưởng sung sướng một lần.

Đã hẹn được địa điểm, mọi người đều đứng lên.

Hôm nay bọn họ muốn mời cơm Thái Triết Lĩnh. Bạn bè từ nơi khác đến địa bàn của mình, dù có quan hệ như thế nào thì nhất định phải mời anh ta đến nơi tốt nhất.

Ăn cơm tại nhà hàng của mình thì không phải nói, còn đi chơi thì nhất định phải chọn nơi tốt nhất rồi.

Túy Nhân Gian cách nhà hàng khá xa, nhưng sau khi ăn tối xong, đường khá thông thoáng, mọi người mặc kệ đã uống rượu hay chưa đều đứng dậy đi ra ngoài.

Cũng may những người này cũng không phóng túng quá đáng, ở chốn đông người cũng không lái xe quá nhanh, tất cả đều đến được nơi một cách an toàn.

Bất kể là ở đâu thì xe hạng sang luôn thu hút sự chú ý của người khác, kể cả ở nơi đốt tiền như Túy Nhân Gian cũng vậy.

Bảo vệ Túy Nhân Gian nhìn thấy từng chiếc xe sang trọng lái vào, miệng không ngừng trầm trồ. Công việc của bảo vệ tiếp xúc nhiều nên rất rành về xe hơi, căn bản mỗi ngày đều nhìn thấy chiếc xe trị giá hơn một triệu tệ trở lên.

Bọn họ bình thường tán chuyện với nhau cũng đều nói đến cách vung tiền của các đại gia và bàn tán nhiều nhất về xe hơi của họ: BMW, Audi, Mercedes-Benz… Những người lái chiếc xe giá hơn hai ba trăm nghìn tệ cũng cảm thấy xấu hổ mà đi vào bên trong.

Ngay cả như vậy, lúc này đây bọn họ cũng bị dàn xe sang trọng trước mắt thu hút. Bọn họ tính ra mỗi chiếc cũng phải có giá hơn một triệu tệ.

- Bugatti!

Một anh bảo vệ mắt đột nhiên sáng lên như đèn ô tô reo lên, một đồng nghiệp của anh ta cũng vội vàng quay đầu lại.

Cuối cùng vẫn là anh ta phản ứng nhanh, vội vã chạy đến chỉ dẫn chỗ đỗ xe cho chiếc Bugatti của Trương Dương. Những người khác đành tiếc nuối nhìn theo, sớm biết như vậy thì mình đã chạy đến trước rồi.

Công ty có quy định, mỗi chiếc xe đều phải đón, nhưng một lần chỉ được phép một người đi ra thôi.

- Mấy hôm trước nghe nói Trường Kinh chúng ta có chiếc Bugatti, tôi còn không tin. Bây giờ thì tin rồi, đây chắc là chiếc xe đó đấy.

- Phí lời, đương nhiên chính là nó rồi. Chiếc xe này cả thế giới cũng không có nhiều đây, trong nội địa chỉ chắc chỉ có chiếc này.

- Vẫn là Trường Kinh chúng ta đỉnh nhất, có siêu xe như thế.

Mấy anh bảo vệ khẽ bàn tán, mặt người nào người nấy đều ngưỡng mộ, xuýt xoa.

Sau khi nhìn thấy Trương Dương và Mễ Tuyết bước xuống, những người này càng hâm mộ hơn, đã có xe sang lại có cả người đẹp, đây chính là cuộc sống mà bọn họ thầm mơ ước từ lâu.

Lý Á khá thân với giám đốc của Túy Nhân Gian nên mọi người nhanh chóng bước vào một gian phòng.

Bước vào phòng, ánh mắt người nào cũng sáng lên.

Căn phòng không được coi là xa hoa nhưng rất đẳng cấp và ấm áp, lại còn mang hơi hướng phong cách cổ xưa nữa.

Tiếng đàn bất chợt vang lên, đèn trong phòng dần sáng ngời lên. Bên cạnh có một phòng khác được ngăn cách bằng một tấm rèm lụa trắng. Bọn họ có thể nhìn thấy có một người đẹp ở bên trong đang gảy đàn.

Nghe tiếng đàn của bản nhạc cổ, nhìn từ bên ngoài, cô gái này cũng đang gảy một chiếc đàn cổ.

Mọi người đều thoải mái ngồi xuống, không lâu sau đã có người mang đồ uống tới, còn có nhân viên phục vụ bóp vai cho. Ai nấy đều có cảm giác thoải mái và đẳng cấp.

Chi phí ở Túy Nhân Gian rất cao, nhưng ở đây không chỉ là ca hát uống rượu mà nơi này còn có nhiều dịch vụ đáng thưởng thức khác.

Chừng hai mươi phút, cô gái đánh đàn mới lui ra ngoài, giám đốc lại dẫn bọn họ đi vào bên trong. Ở bên trong còn có một gian phòng lớn hơn.

Phòng này nhìn thoáng qua thì có vẻ rất hiện đại, có sàn khiêu vũ, ca hát, trên bàn còn bày sẵn rượu ngon.

Trải nghiệm tiếng đàn vừa rồi, lúc này mọi người uống rượu sẽ tỉnh hơn một chút và được tận hưởng cảm giác hưng phấn cuồng nhiệt.

Lát sau liền có mấy người đẹp đi ra sàn nhảy. Bọn họ có thể tự ca tự hát, dù là bọn họ hát gì thì những vũ công này đều sẽ nhảy múa phụ họa, cam đoan khách sẽ có cảm giác phối hợp ăn ý.

Cứ như vậy, cho dù là hát hò thì cũng đều thể hiện hết sức nhiệt tình và phấn khích.

Không hổ danh là nơi đốt tiền nổi tiếng nhất Trường Kinh. Tuy rằng sau này có một vài cơ sở ở Hỗ Hải có thể so sánh ngang ngửa với Túy Nhân Gian, nhưng ở đây đã là rất đẳng cấp rồi, suy cho cùng cũng là nơi đỉnh nhất của Trường Kinh.

Mọi thứ ở đây đều khơi gợi cảm hứng cho tất cả mọi người, rượu trên bàn vơi đi rất nhanh.

Thái Triết Lĩnh là khách nên anh ta bị mời uống nhiều nhất, Hồ Bân cũng đã đỡ cho anh ta khá nhiều rượu.

Thực ra Hồ Bân và Long Thành quen nhau từ rất sớm, nhưng không thân thiết. Lần này anh ta chủ động trước vì muốn xây dựng quan hệ hữu hảo với mấy người này.

Nhưng nguyên nhân lớn nhất là vì Tô Triển Đào và Trương Dương, chuyện ở Cục Cảnh Sát gần như tất cả nhân vật cấp cao đều biết. Giờ anh ta mới biết những công tử gia con ông cháu cha lắm tiền nhiều của bình thường mà anh ta vẫn coi thường lại có hai người có thế lực lớn đến như vậy.

Môi trường tốt, rượu cũng ngon, chẳng mấy chốc mọi người đã uống vào khá nhiều rượu, đến lúc cuối cùng thì ai cũng ngà ngà say.

Thảm nhất chính là Thái Triết Lĩnh, tửu lượng của anh ta vốn khá tốt, một mình uống gần lít rượu nhưng hôm nay cũng bị say lảo đảo, khi nói chuyện còn khá lớn tiếng.

Cũng may là không ai bị làm sao, cuối cùng ai cũng trở về an toàn.

Trương Dương uống cũng không ít, đầu hơi choáng choáng, nhưng chầu rượu này cũng khiến hắn thoải mái hơn rất nhiều.

Cuộc vui này cũng làm vơi đi hẳn những buồn bực mà Trương Khắc Cần mang đến cho hắn hai ngày nay.

Sáng hôm sau, Trương Dương đã trở lại vẻ bình thường. sau khi ăn sáng, Mễ Tuyết liền đi đến trường, còn Trương Dương bận làm đề tài nên thời gian này hắn phải ở ngoài.

- Thưa công tử, gã họ Triệu kia lại tới nữa.

Sau bữa sáng, khi Trương Dương đang bàn bạc chuyện xuất hành cùng Long Phong thì Khúc Mỹ Lan chạy từ bên ngoài vào báo một tiếng.

- Gã họ Triệu?

Trương Dương ngẩng đầu, lập tức hiểu ra ngay rằng Khúc Mỹ Lan đang nói đến thư kí Triệu.

Hôm qua thông qua Thái Triết Lĩnh, Trương Dương cũng đã biết ông Tề hôm nay sẽ đến, hơn nữa còn xuất phát vào buổi sáng, tính thời gian chắc là cũng sắp đến rồi. Thư kí Triệu lần này đến vì chuyện gì thì không cần đoán cũng có thể biết.

- Cô để ông ta vào đi!

Trương Dương dừng tay lại, nhẹ nhàng nói, còn mình thì đi vào phòng khách.

Lát sau, Khúc Mỹ Lan liền dẫn Triệu Dân đi vào. Nhìn thấy Trương Dương, Triệu Dân lập tức mặt mày tươi cười chào hỏi.

- Trương Dương, sếp bảo tôi đến hỏi cậu hôm nay có thời gian rảnh không?

Sau khi cảm nhận được điểm khác thường của Trương Dương, Triệu Dân không dám xem thường hắn chút nào nữa, nói chuyện bây giờ cũng bắt đầu dùng kính ngữ.

Trước mặt Trương Dương, gã gọi thẳng là sếp, cũng là có ý làm cho quan hệ gần gũi hơn. Coi như gã đã hoàn toàn hiểu được rằng chớ có nhìn vào Trương Dương tuổi trẻ, còn chưa tốt nghiệp, hắn cũng không đơn giản. Trương Dương chẳng cần nhờ vào chính trị, chỉ cần nhờ y thuật kia cũng gây dựng được mạng lưới quan hệ khủng.

Người như vậy sau này dù không có cách nào biến thành người của mình thì cũng tuyệt đối không thể đắc tội.

Trương Dương gật đầu nói:

- Hôm nay thì không thành vấn đề, có phải ông Tề đến hay không?

Triệu Dân ngạc nhiên, lập tức khẽ lắc lắc đầu nói:

- Ông Tề đã đến sân bay, Sếp đã đích thân đi đón, lát nữa sẽ gặp nhau. Sếp cố ý bảo tôi tới đón cậu.

- Nếu đã đến rồi thì hãy đi thôi, đến sớm hơn một chút cũng tốt.

Trương Dương lại gật đầu, hắn sắp phải đi An Điền. Ông Tề đến vào lúc này không hẳn là tin xấu đối với hắn.

Ít nhất trước khi hắn rời khỏi Trường Kinh có thể khám chữa bệnh cho ông Tề.

Hơn nữa hôm qua hắn cũng đã hứa với Thái Triết Lĩnh là sẽ dốc hết sức chữa bệnh cho ông ngoại của anh ta.

- Tôi cũng đi xe đến, cậu có muốn tôi đưa cậu đi không?

Triệu Dân giãn cơ mặt hơn một chút nói. Gã thật sự sợ rằng Trương Dương kênh kiệu không đi thì gã phải nhức đầu rồi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nhưng bây giờ Trương Dương đã đồng ý nhiệm vụ của hắn chẳng khác gì là hoàn thành, trong lòng tự nhiên nhẹ nhàng thở ra

Gã cũng không biết quan hệ của Trương Dương và Thái Triết Lĩnh. Gã đã điều tra cẩn thận về quan hệ bạn bè của Trương Dương nhưng lại không điều tra ở Hỗ Hải. Gã cũng chỉ là một thư kí, quan tâm Trương Dương cũng là bởi vì hắn là con trai của sếp, không thể chuyện gì cũng đi điều tra tỉ mỉ được.

- Không cần, tự tôi cũng có xe, ông đi trước dẫn đường là được.

Trương Dương khẽ lắc lắc đầu nói, lúc này Long Thành cũng đi ra.

Dẫn theo Long Thành lái chiếc xe Mercedez- Benz, hai người cùng đi ra cửa.

Khúc Mỹ Lan phải ở lại trông nhà, đang bĩu môi buồn thiu ở đó. Bây giờ cô ta đi theo Trương Dương nhưng căn bản thời gian tiếp xúc với Trương Dương rất ít.

Điều này làm cho cô ta rất buồn bực, khác hẳn cuộc sống trong tưởng tượng lúc trước của cô ta.

Triệu Dân lái chiếc xe Audi dẫn đường ở phía trước, chừng một giờ sau thì đến một khu an dưỡng. đây là khu an dưỡng của nhà nước, chủ yếu phục vụ cho một số cán bộ về hưu.

Phía sau khu an dưỡng có mấy ngôi biệt thự sang trọng, Triệu Dân đã tìm đến rất nhiều nơi, cuối cùng đã chọn được chỗ này.

Ưu điểm lớn nhất của nơi này là rất yên tĩnh, hơn nữa lại có trang thiết bị y tế vô cùng đầy đủ, điều kiện vật chất của biệt thự cũng rất tốt và còn có đội ngũ y tá phục vụ rất chuyên nghiệp.

Sau khi báo cáo tình hình với Trương Khắc Cần, ông ta cũng rất hài lòng về chỗ này nên đã quyết định tiếp đón ông Tề ở đây.

Để tìm được địa điểm này, Triệu Dân cũng mất rất nhiều công sức, gã phải hỏi qua rất nhiều người, đi thực tế nhiều nơi. Gã mới đến Trường Kinh cũng không lâu nên không quen thuộc như những người công tác lâu năm ở đây.

Hai chiếc xe cùng lái đến sân sau một ngôi biệt thự. Từ trên xe Trương Dương đã nhìn thấy có vài người đang đứng trong biệt thự, có cả Trương Khắc Cần và Thái Triết Lĩnh ở trong đó.