Thần Y Thánh Thủ

Chương 314: Rắn lớn cỡ nào




Âm thanh từ trong bộ đàm truyền đến rất hỗn loạn.

Rất nhiều người đều đang ầm ĩ, âm thanh lẫn với nhau, mấy chốc đã nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì nữa, mà đôi lông mày của Trương Dương thì lại không tự nhiên mà cau lại.

Hắn cũng không lo lắng cho an toàn của những người này, có Long Phong theo thì bọn họ tuyệt đối sẽ không có việc gì, hắn đang suy nghĩ là có chuyện gì mà có thể làm cho nhiều người hỗn loạn như vậy, nơi lúc này không có thứ gì đặc biệt mới đúng.

- Trương Dương, bọn họ, bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Dương Linh sắc mặt lập tức biến thành trắng bệch, nói cho cùng thì cô cũng chỉ là con gái.

Con gái lá gan đều khá là nhỏ giống nhau, nơi đây lại là chốn thâm sơn cùng cốc, ở chỗ này có phát sinh bất cứ chuyện gì cũng đều là có khả năng.

Ngay cả Trưởng trấn Vương lúc này cũng đi tới, rất là sốt ruột nhìn Trương Dương.

Bọn họ không có bộ đàm, ở đây chỉ có Trương Dương với Tô Triển Đào là có, nhưng những âm thanh kia bọn họ đều nghe được, như là thấy quỷ vậy, khiến người ta nghe xong liền lo lắng.

- Đi, chúng ta qua đó xem một chút!

Trương Dương hơi nhẹ gật đầu, ôm Tia chớp tiến lên phía trước.

Tia chớp buổi tối sau khi nuốt chửng cái độc đảm kia của Kim Quan Mãng, cho tới bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, Vô Ảnh tên tiểu tử kia cũng đang say ngủ, nhưng nó hẳn là sắp tỉnh.

Đám người bọn họ tốc độ chạy chậm nhất, mấy thôn dân khiêng mã lộc vốn là đi không nhanh, Trưởng trấn Vương lớn tuổi nên cũng rớt lại, còn có Dương Linh, bọn họ giờ đã cách chỗ Long Thành một đoạn khá xa.

Đi vài phút, bọn họ mới nhìn thấy bóng người, bên trong bộ đàm vẫn có chút ồn ã như cũ, những người này tất cả đều đứng ở nơi đó, đang nhìn về phía trước.

Nhìn thấy bọn họ đều không có chuyện gì, Tô Triển Đào cùng Dương Linh đều thở phào một cái, Trưởng trấn Vương trong lòng cũng vơi đi không ít.

Đến lúc bước qua, sau khi nhìn thấy quang cảnh phía trước, Tô Triển Đào cùng Dương Linh lập tức cũng đều kinh ngạc đến ngây người ra đó, chính là người thường xuyên vào núi như Trưởng trấn Vương cũng ngơ ngác đứng ở đó, không thể tin được hết thảy những gì nhìn thấy trước mắt.

Trước mặt bọn họ cách đó không xa, đang có một đám chó sói đang tiến hành một con mồi rất lớn, số lượng chó sói có chừng mười con, đây là một bầy sói.

Chó săn Long Thành mang theo đang ở bên cạnh cậu ta, mấy người vẫn cầm súng săn, có điều bọn họ ai cũng chưa nổ súng, tất cả đều nhìn về phía trước với bộ dạng khó mà tin nổi.

Bọn họ không phải là nhìn chó sói, mà là thứ bầy chó sói đang tranh nhau gặm.

Đây là một súc thịt rất lớn, chí ít dài khoảng hai, ba mét, chừng mười con sói vây quanh không hề phải chen chúc, đều đang gặm nhấm, súc thịt lớn như vậy, ai cũng chưa từng thấy qua.

Đây vẫn chưa phải là nguyên nhân khiến họ giật mình, một súc thịt to như vậy, lại có thể rõ ràng là một thể thống nhất, là từ trên mình loài nào cắt xuống, lớn như vậy lại còn là một thể thống nhất, đây rốt cuộc là cái thứ gì? Lại phải lớn đến mức nào? Mỗi người đều không nghĩ ra được, cũng nghĩ không thông.

Đây cũng là nguyên nhân khiến đoàn người đứng bất động, đờ ra mà kêu lên sợ hãi.

Súc thịt này là cái gì, Trương Dương liếc mắt liền nhìn ra, hắn còn khẽ liếc sang phía Long Phong một chút.

Long Phong thì lại bất đắc dĩ cười cười.

Ngày hôm qua bọn họ thu dọn chiến trường, vật hữu dụng đều mang về, nhưng thân thể của Kim Quan Mãng thực sự quá to lớn, bọn họ muốn mang cũng không mang nổi, chỉ có thể bỏ lại tại chỗ.

Súc thịt mà bầy chó sói này đang gặm chính là một khúc của Kim Quan Mãng, Trương Dương và Long Phong đã đích thân lột da, tự nhiên có thể nhận ra.

Hai người đã lột lấy da, chỉ còn lại phần thịt bên trong, cho dù Kim Quan Mãng là linh thú thì phần thịt của nó cũng không có bất kỳ khả năng phòng ngự nào, so với các động vật khác là y chang.

- U u u!

Một con chó sói đang ăn lấy ăn để đột nhiên ngửa mặt lên trời kêu, thân thể của nó còn không tự nhiên mà rung động, chốc lát liền ngã nhào trên mặt đất, miệng sùi bọt mép, cả người run lên.

Đây chỉ là con thứ nhất, chẳng mấy chốc thì có con thứ hai cũng thế, chỉ ở giật một hồi trên đất liền không nhúc nhích thêm nữa, sau đó cả bầy sói đều đã biến thành bộ dạng này, trong thời gian mấy phút, nghiễm nhiên tất cả đều nằm ở trên mặt đất với dáng vẻ như đều đã chết.

- Thứ này có độc!

Long Thành sợ hãi kêu lên một tiếng, rất nhiều người cũng đều không tự nhiên mà gật đầu một cái, những con chó sói này dáng vẻ rõ ràng là trúng độc, hơn nữa độc tính rất lợi hại, từ khi phát tác đến lúc mất mạng, căn bản cũng không có bao nhiêu thời gian.

Trương Dương nhíu mày chặt hơn, có điều rất nhanh, hắn liền tự mình gật đầu một cái.

Thịt của Kim Quan Mãng cũng không hề có độc, độc tính của nó đều nằm trong miệng, bên trong cái độc đảm kia.

Có điều vết cắn của Tia chớp có độc, còn có không ít độc dược Kim Quan Mãng trúng phải doTrương Dương bố trí, đây đều là kịch độc các loại, nếu không phải Kim Quan Mãng thân thể khổng lồ, bản thân lại là độc thú, nó sẽ không chịu nổi lượng độc dược này.

Độc tố đa số nằm trong máu, có điều trong da thịt cũng thẩm thấu một chút, độc tính trong thịt nhỏ hơn một chút, tuy nhiên có độc, đám chó sói lúc vừa bắt đầu ăn không có việc gì, chờ độc tính đạt đến mức nhất định, phát tác lên, đủ để đòi mạng của chúng.

Trương Dương suy đoán như vậy cũng không sai bao nhiêu, những con chó sói này có thể nói là gián tiếp bị độc dược của hắn và Tia chớp hại chết, nói cho cùng thì cũng có quan hệ với hắn.

- Mọi người chờ ở đây, tôi đi xem xem!

Long Thành vẻ mặt trở nên nghiêm túc đến lạ kỳ, Trưởng trấn Vương cũng căng thẳng quan sát tất cả những thứ này, hiện tại ông ta càng ngày càng không hiểu, cũng càng ngày càng thấy kỳ quái, tất cả mội chuyện phát sinh trong thâm sơn khiến ông ta thầm có cảm giác sợ hãi.

Cả đời này, ông ta đều chưa từng thấy qua chuyện như vậy.

Long Thành chạy đi rất nhanh, Trương Dương và Long Phong cũng đều không có ngăn cản.

Độc tố trên người Kim Quan Mãng đã rất nhạt, những con chó sói này nếu không phải tham ăn quá thì cũng sẽ không bị độc chết, chỉ là "tây tây" một chút rồi sẽ không xảy ra chuyện gì, không giống con lợn rừng trước đó bị Tia chớp độc chết, đụng tới đều có khả năng trúng độc.

Long Thành đi được một lát rồi Thường Phong mới do dự cùng theo qua, ngay sau đó Hoàng Hải, Lý Á, bọn họ cũng đều theo tới, mấy người đứng ở đó trước súc thịt mà nhỏ giọng nghị luận.

Long Thành đầu tiên là quan sát thi thể đám chó sói kia, sau khi xác định chúng nó thật sự đã chết, mới dùng dao cẩn trọng cắt lấy một miếng thịt, súc thịt rất ngon mắt, Long Thành không dám áp sát quá gần, chỉ có thể để cách tầm một cánh tay tỉ mỉ quan sát.

- Thịt rắn?

Nhìn một hồi, Long Thành đột nhiên kêu lên một tiếng, sau khi kêu xong, sắc mặt của cậu ta trong nháy mắt liền thay đổi.

Kim Quan Mãng có to lớn hơn nữa, lợi hại đến đâu thì nó cũng là rắn, thịt trên người mang theo hết thảy đặc tính vốn có của thịt rắn, Long Thành thường hay săn thú, thịt rắn cũng đã gặp nên cũng không xa lạ gì.

Ngô Chí Quốc vội vàng đi lên phía trước, cũng tỉ mỉ nhìn một chút.

Đoạn mới gật đầu lia lịa, nói:

- Không sai, đây chính là thịt rắn, có loại rắn lớn như vậy sao. . .

Nói tới đây, cậu ta cũng im bặt, trên mặt cũng đều mang theo vẻ sợ hãi, nhát gan chút như Dương Linh, lúc này thân thể cũng bắt đầu run lên, ôm thật chặt Tô Triển Đào.

Rắn mà lớn như vậy, chỉ cần một thoáng cũng làm người ta choáng váng đầu óc, rắn như vậy xà bất luận người nào đều chưa từng thấy qua.

Coi như là Trưởng trấn Vương, cả đời người sinh sống ở bên cạnh ngọn núi này cũng chưa từng nghe nói nơi này có rắn lớn như vậy.

- Chúng ta lên phía trước xem sao đi!

Long Thành xoay người lại, lần lượt nhìn ai nấy rồi lớn tiếng nói một câu, ánh mắt của cậu ta cuối cùng rơi vào Trương Dương.

Cậu ta rất hiếu kỳ, rất muốn đi tới xem một chút, có điều cũng phải xem ý kiến của Trương Dương cái đã.

Rắn lớn như vậy xà, lại đã biến thành súc thịt, nguy hiểm trong đó có thể tưởng tượng được ra, chính cậu ta căn bản cũng không dám đi vào sâu hơn.

Nhưng có Trương Dương và Long Phong theo thì lại khác, cậu ta biết rõ thực lực của hai người này, hai người đồng ý đi thì độ an toàn sẽ tăng lên rất nhiều.

Trương Dương trên mặt cũng mang theo chút bất đắc dĩ, hắn cố ý dẫn mọi người tách khỏi chỗ ngày hôm qua cùng Kim Quan Mãng chiến đấu, cho rằng sẽ không bị phát hiện cái gì, có thể thiên toán vạn toán, quên mất xác của Kim Quan Mãng với đám dã thú rất có sức hấp dẫn.

Kim Quan Mãng là linh thú, cho dù thịt của nó không có tác dụng gì, nhưng so với đồ ăn muốn ăn thông thường vẫn ngon hơn nhiều, những dã thú kia sau khi phát hiện không còn sự uy áp của Kim Quan Mãng nữa thì đều trở về thâm sơn, dã thú rất mẫn cảm với mùi, không thể không phát hiện Kim Quan Mãng đã bị lột da.

Đối với bọn chúng mà nói, Kim Quan Mãng đã chết tuyệt đối có sức hấp dẫn chết người.

Dã thú đều đến tham dự tranh đoạt, dẫu không có thực lực cũng đứng xa xa mà nhìn, xem có thể xơ múi được chút gì hay không, thực lực của bầy sói không hề kém cỏi, đoạt được một súc thịt rất lớn liền kéo nhau ra xa mà ăn.

Bầy sói ăn tham quá, ngay cả Long Thành bọn họ tới gần cũng đều không để ý, kết quả là ăn nhiều quá trúng độc mà chết.

Tất cả những thứ này Trương Dương mơ hồ có thể đoán được một ít, nhưng đám Long Thành bọn họ lại không biết, trong lòng ngứa ngáy, hiếu kỳ đến khó chịu, thật sự rất muốn lập tức qua xem một chút, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

- Ông chủ Long, mọi người nên đi về trước đi, để tôi đi xem xem là được!

Trưởng trấn Vương đột nhiên nói một câu, đồng thời đứng lên phía trước.

Ngày hôm nay phát sinh những chuyện này đối với ông ta mà nói càng thêm phần quái dị, ông ta cũng không phải hiếu kỳ, chỉ là nhất định phải biết rõ chuyện gì xảy ra, nếu như có nguy hiểm, cũng có thể để người trong thôn trấn sớm biết.

- Không được, muốn đi thì cùng đi, chúng ta không thể phân tán ra được!

Long Thành lập tức lắc đầu, lần này cậu ta không nhìn đến Trương Dương nữa, cho dù Trương Dương không đồng ý cậu ta cũng muốn tiến vào bên trong xem một chút.

Thực sự quá tò mò, cứ như vậy thì phỏng chừng tối nay sẽ ngủ không yên, không chỉ có là đêm nay, sau đó đều sẽ mất ngủ không chừng.

- Gâu!

Hai con chó săn của Long Thành đột nhiên lại nhao lên phía trước mà sủa, tất cả mọi người đều nhìn về hướng đó, bất ngờ phát hiện con lợn rừng mới vừa rồi bị bọn họ đuổi đang trở lại.

Con lợn rừng này ngoài miệng còn ngậm một miếng thịt lớn, giống y chỗ thịt đám chó sói vừa gặm lúc nãy.

Lợn rừng nhìn thấy bọn họ, lập tức thay đổi phương hướng, phút chốc đã chạy mất tiêu, lần này tất cả mọi người không có đi đuổi nó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vừa nghĩ tới dáng vẻ của bầy sói này, mấy người lập tức rõ ràng, con lợn rừng kia phỏng chừng cũng lành ít dữ nhiều, lại dám đi ăn đồ có độc, cuối cùng chỉ có thể độc chết chính mình.

- Vậy thì cùng đi chứ!

Trương Dương đột nhiên thở dài, lúc này hắn cho dù muốn ngăn cản cũng vô dụng, cho dù bọn họ không đi, mấy người Trưởng trấn Vương khẳng định cũng sẽ đi, thi thể của Kim Quan Mãng sớm muộn đều sẽ bị phát hiện.

Nếu như vậy thì chi bằng cùng đi xem, Trương Dương hiện tại cũng muốn biết, tình hình rốt cuộc thế nào rồi.

Thấy Trương Dương gật đầu, Long Thành thoáng sửng sốt, đoạn lập tức lại hưng phấn lên.

Trương Dương đã đồng ý thì bảo đảm về mặt an toàn càng có tự tin, cậu ta không nói gì, trực tiếp cầm súng săn, mang theo chó săn chạy lên trước nhất.

Hai con chó săn kia cũng muốn đi ăn chỗ thịt rắn đang bị chó sói gặm dỏ kia, bị Long Thành lập tức lôi trở về.

Những con chó sói này có kết cục ra sao bọn họ đã rõ, hai con chó săn mà ăn vào thì cuối cùng sẽ chỉ có một con đường chết.

Trưởng trấn Vương lại có chút giật mình thoáng nhìn Trương Dương, với nhiều năm kinh nghiệm phong phú của ông, tự nhiên không khó nhìn ra Long Thành vừa nãy vẫn đều đang đợi Trương Dương tỏ thái độ, phát hiện này khiến ông ta rất là kinh ngạc.