-Chị Linh, chị xem trước đi!
Lý Á hơi ngượng ngùng nói, anh ta vẫn tương đối có phong độ thân sĩ, lúc này ai cũng muốn Trương Dương xem giúp mình, nhưng đưa tay ra cùng lúc quả hơi xấu hổ.
Lý Á vừa nói xong, rượu và đồ ăn đều bưng lên, vừa hay giúp Dương Linh đỡ lúng túng.
Mỗi người một con tôm hùm lớn, còn có gan ngỗng, bít tết bò, uống rượu vang đỏ, bữa cơm này quả là vô cùng phong phú.
-Ăn cơm trước đi, đợi ăn xong Trương Dương sẽ xem giúp mọi người!
Long Thành nhẹ giọng nói, Trương Dương đã liên tục bắt mạch, kê đơn thuốc cho hai người, anh ta nói điều này cũng là nghĩ cho Trương Dương, sợ hắn mệt.
-Không sao, đồ ăn vẫn chưa đem lên hết, để tôi giúp chị Linh xem trước đã!
Trương Dương khẽ mỉm cười, chủ động bắt mạch Dương Linh.
Hắn không chủ động cũng không được, Tô Triển Đào cứ ngồi một bên đã hắn ra hiệu bảo hắn giúp, người khác không nói, nhưng Dương Linh thì chắc chắn không thể để cô ấy thất vọng.
Bắt mạch, ánh mắt đột nhiên mở to, kinh ngạc nhìn Dương Linh.
Bản thân Dương Linh cũng có chút lo lắng.
Trương Dương khẽ mỉm cười, nói thầm bên tai Dương Linh, Dương Linh thỉnh thoảng gật đầu, tuy nhiên trên mặt cũng ửng hồng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
-Chị Linh, tôi nói đến đây thôi, tôi kê đơn thuốc cho chị, chị cứ điều trị trước đã!
Sau khi nói khẽ với Dương Linh, Trương Dương cầm bút viết lên, một lúc sau, cầm đơn thuốc mới giao cho Dương Linh, Dương Linh không nhìn cất tờ giấy vào túi xách.
Đầu cô vẫn cúi thấp. Trên mặt vẫn ửng hồng.
Bộ dạng của cô nàng khiến mọi người càng tò mò, không biết Trương Dương kiểm tra ra điều gì có thể khiến Dương Linh phóng khoáng có thể đỏ mặt đến như thế?
Tò mò nhất là Tô Triển Đào, trong lòng anh ta ngứa ngáy như mèo cào, muốn hỏi Trương Dương xem có chuyện gì, nhưng có Dương Linh ở đây nên không tiện mở miệng.
-Anh Lý, đến phiên anh!
Trương Dương nói với Lý Á, Lý Á vội đưa tay ra, có chút không yên thêm chút kỳ vọng nhìn Trương Dương.
Mấy người bọn họ bình thường đều cảm thấy sức khỏe của mình khá tốt, nhưng không ngờ Trương Dương vừa xem qua đều nhận ra vấn đề, Dương Linh anh ta không biết là có vấn đề gì, nhưng Trương Dương đã kê đơn thuốc cho cô ấy, vậy chắc chắn là cô ấy cũng không bình thường.
-Sức khỏe của anh Lý khá tốt, không có vấn đề gì lớn, tuy nhiên bình thường đừng kén ăn, phải cân đối dinh dưỡng, như vậy mới có thể duy trì được sức khỏe tốt!
Nhấc tay lên, Trương Dương cười, Lý Á nhẹ lòng.
Anh ta càng thêm khâm phục Trương Dương, chuyện anh ta kén ăn không mấy người biết, không ngờ Trương Dương chỉ bắt mạch mà cũng có thể nhận ra.
-Anh Thành, anh có muốn xem một chút không?
Ngoại trừ Tô Triển Đào hiện tại chỉ có mình Long Thành là Trương Dương vẫn chưa xem thử, mấy người này, dù có bệnh hay không bệnh, hiện tại đều rất hài lòng.
-Cũng được, xem thử đi!
Long Thành hơi do dự, cuối cùng cũng đưa tay ra.
Anh ta cũng tò mò, mấy người này Trương Dương đều xem rất chuẩn, không biết mình như thế nào, anh hiể rõ mình nhất, anh ta và những người khác không giống nhau, anh ta là người có nội lực.
Thông thường mà nói, những người có nội lực sức khỏe tốt hơn người bình thường nhiều, anh ta không dễ mắc bệnh, nhưng nếu đã bệnh thì sẽ là bệnh nặng, bệnh phiền phức.
Ngón tay Trương Dương đặt lên mạch của anh ta, trong mạch có chút đàn hồi.
Đây là phản ứng tự nhiên của những người có nội lực, sự đàn hồi này đối với Trương Dương chẳng có bất kỳ tác dụng gì.
Đầu ngón tay ấn uống, Trương Dương từ từ cảm nhận mạch đập của Long Thành, khoảng một phút trôi qua, hắn mới ngẩng đầu lên, yên lặng gật đầu.
-Sức khỏe của anh Thành là khỏe nhất, cơ bản không vấn đề gì, sau này cứ tiếp tục duy trì là được!
-Tôi biết, sức khỏe của tôi chắc chắn tốt nhất, tôi đã bảo mấy người rèn luyện, mấy người không chịu, giờ biết rồi chứ?
Long Thành cười lớn nói, dù anh ta biết mình không bệnh, nhưng từ miệng Trương Dương nói ra nên anh ta vẫn rất vui vẻ.
Ngay cả bản thân anh ta cũng không biết, vô hình trung tất cả mọi người đều thừa nhận thân phận của Trương Dương, tin hắn là một bác sĩ, mà còn là một bác sĩ giỏi nữa.
Cho nên Long Thành mới vui vẻ như vậy, vì điều này đồng nghĩa sức khỏe của anh ta đã được bác sĩ công nhận rồi.
Tô Triển Đào Trương Dương không bắt mạch, trước kia đã xem thử rồi, anh ta không có vấn đề gì lớn, chỉ là thể chất hơi yếu một chút thôi.
Đồ ăn đã được đem lên hết, mấy người cùng nhau uống rượu, ăn đồ Tây khác với ăn đồ Trương Dương, mỗi người có phần riêng của mình, tuy nhiên ăn uống cũng khá thoải mái.
Lúc ăn cơm, mọi người vẫn cùng nhau trò chuyện.
Vừa rồi Trương Dương mới khám qua cho mọi người cũng khiến cho quan hệ giữa mọi người hòa hợp hơn, mở đầu, Dương Linh nói lần này khi kết được hai người bạn mới họ cũng chẳng vui sướng gì.
Giờ mới phát hiện, hai người bạn này không đơn giản, ít nhất là có thể dung nhập vào vòng tròn của bọn họ, họ có tư cách này.
Điều này có nghĩa là, đám Long Thành đã hoàn toàn chấp nhận Trương Dương và Tô Triển Đào, trước đây chỉ là bạn, giờ đã là đồng bọn, đừng thấy nó chỉ kém một chữ, thực ra ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Lúc ăn cơm, Trương Dương không quên cho Tầm Bảo Thử một viên sâm bình thường, trong vòng ba ngày, hắn còn phải thu phục Tầm Bảo Thử, để nó tự nguyện theo mình, đây chính là nhiệm vụ.
Ăn uống no say, mấy người hài lòng đứng dậy.
Những người cầm đơn thuốc, buổi chiều chuẩn bị đi mua thuốc, ai cũng coi trọng sức khỏe của bản thân nhất, bọn họ muốn sớm chữa trị, muốn sớm khỏi.
Những người không có đơn thuốc, tâm lý thoải mái hơn nhiều, buổi chiều vui vẻ đi dạo một vòng.
Ra khỏi nhà hàng, mấy người đứng ở cửa chờ xe, bọn họ không tự lái xe, vừa nãy đã nhờ nhân viên phục vụ gọi xe giúp.
Bữa ăn này không rẻ, so với Vọng Nguyệt Lầu thì đắt hơn nhiều, tuy nhiên những người này đều không thiếu tiền, mua chiếc xe mấy triệu còn chẳng nhíu mày, một bữa ăn này càng không thành vấn đề.
-Darling, anh đi trước với Tạ tổng đi, em lái xe!
Phía sau bọn họ, truyền đến một giọng nữa, nghe giọng này, tất cả bọn họ đều nhíu mày, vì giọng nói này họ thấy hơi quen.
Mấy người, cùng nhau quay đầu lại nhìn, trước cửa nhà hàng có nhiều người đứng, cô gái đang nói, chính là cô gái hôm qua muốn mua Tia Chớp, xung đột với bọn họ.
Cô gái này vừa quay đầu lại, nhìn thấy Long Thành, lập tức kêu lên, tên nhà giàu mới nổi cùng với mấy người bên cạnh gã đều lần lượt quay đầu lại.
Hai tên vệ sĩ tên A Tam, A Tứ lập tức bảo vệ cô gái, vội vàng nhìn về phía trước.
Ngày hôm qua họ đã chịu khổ rồi, biết những người trước mặt không dễ chọc vào, lúc này họ tuyệt đối không dám chủ động gây chuyện.
-Xui xẻo, đúng là xui xẻo!
Vương Thần đột nhiên nhổ một ngụm nước bọt, họ lại gặp tên nhà giàu mới nổi ở đây, hôm qua cũng bởi vì ghê tởm bọn chúng mà buổi chiều họ không đến xem xe.
Cũng may là giờ đã ăn cơm xong, nếu chưa ăn, chắc họ ghê tởm đến mức ăn không ngon mất.
Ngoại trừ tên nhà giàu mới nổi, bên cạnh còn có một người đàn ông chừng 30 tuổi, đang kinh ngạc nhìn về phía trước, nói thẳng ra là đang nhìn Trương Dương.
Trương Dương cũng nhìn y, tuy nhiên hắn mỉm cười lắc đầu, y vốn muốn chào hỏi, nhìn thấy hành động của Trương Dương nên từ bỏ ý định.
-Bao tổng, có chuyện gì vậy?
Một người đàn ông khoảng 40 tuổi thấy có gì đó không bình thường, lập tức hỏi, ánh mắt cũng nhìn đám Trương Dương.
-Chủ nhiệm Giang, không phải anh hỏi trên mặt tôi có dấu gì à, chính là chúng, chính chúng hôm qua đánh tôi đấy, đánh tôi xong còn bỏ chạy nữa!
Bao tổng chính là tên nhà giàu mới nổi, gã lập tức quay đầu lại, chỉ vào mặt mình, rất oan ức nói.
Người này quả là quá cực phẩm, chuyện bị đánh mà cũng có thể nói ra, nếu đổi lại là đám Trương Dương, chắc chắn sẽ không làm được.
Đương nhiên, có thể một mình đánh thắng được Trương Dương trên thế gian này thật sự không nhiều lắm.
-Là chúng đánh anh, sao anh không báo cảnh sát?
Chủ nhiệm Giang kia trừng mắt, nói với tên nhà giàu mới nổi, tên nhà giàu mới nổi lắc đầu:
-Không, bảo vệ trung tâm triển lãm xe thiên vị bọn họ, tôi lại không quen thuộc với cuộc sống nơi đây, có báo cảnh sát cũng vô dụng!
Hôm qua quả thực gã không báo cảnh sát, vốn hắn đến Hỗ Hải không nhiều, lần này vừa hay có vụ làm ăn nên mới tới, nghe nói có triển lãm xe thì ghé đến mua xe, không ngờ gặp phải chuyện ngày hôm qua.
-Xe tới rồi, chúng ta đi thôi!
Hai chiếc taxi cùng chạy tới, Long Thành thản nhiên nói, mấy người khác đều gật đầu, họ thực sự không muốn tiếp tục đứng gần những tên đáng ghê tởm này.
E là đứng thêm chút nữa sẽ cảm thấy không thoải mái.
Tên nhà giàu mới nổi cực phẩm này chính là loại khiến cho người ta vừa gặp đã muốn đánh.
-Darling, bọn chúng sợ, một đám nhát gan, thấy hôm nay chúng ta đông người nên sợ rồi!
Mấy người vừa mới lên xe, xe còn chưa chạy, tên nhà giàu mới nổi lại cười nói, giọng rất lớn.
Dường như đám Trương Dương rời đi thực sự là vì sợ bọn họ vậy.
Làm người mà có thể tự kỷ đến mức độ đấy quả thực không dễ dàng gì, gã vừa mới nói xong, Vương Thần đã từ trên xe chạy xuống, bước mấy bước đến bên cạnh tên nhà giàu mới nổi, tức giận nhìn gã.
-Chúng tao sợ cái gì, tao nói cho mày rõ, chẳng ai sợ mày đâu!
Đổi lại là người khác, có lẽ Vương Thần sẽ không để nhưng bị tên nhà giàu mới nổi này nói họ sợ hắn, Vương Thần lập tức không nhịn được, điều này đối với anh ta mà nói là một sự sỉ nhục quá lớn.
Lý Á, Hoàng Hải cũng xuống xe, tên nhà giàu mới nổi này quá xấu xa, họ đi như vậy, sau khi về trong lòng sẽ không thoải mái, thậm chí còn bị người ta nghĩ là họ sợ gã.
-Sao, còn không thừa nhận, bọn mày dám đụng đến tao à?
Tên nhà giàu mới nổi hoảng sợ, nhưng phía sau bọ còn có mấy người nữa vây đến, những người này đều là thanh niên trai tráng, vừa thấy cũng biết là vệ sĩ.
Chất lượng của mấy vệ sĩ này, mạnh hơn nhiều so với A Tam, A Tứ của tên nhà giàu mới nổi.
-Bao tổng, có chúng tôi ở đây, bọn họ tuyệt đối không dám làm bậy, tôi muốn xem, rốt cuộc ai dám làm gì trên địa bàn Hỗ Hải, động đến người chúng ta, anh yên tâm, chúng tôi sẽ giúp anh!
Chủ nhiệm Giang kia hung hăng trợn mắt nhìn Vương Thần, lớn tiếng nói.
Y nói xong, mấy vệ sĩ đều xáp đến gần, dường như cảm thấy bên mình người nhiều hơn, A Tam, A Tứ cũng lên tinh thần, hung hăng nhìn chằm chằm Long Thành.
Ngày hôm qua chính những người này làm họ khó xử, còn bị ông chủ mắng, hôm nay vừa hay có cơ hội báo thù.