Thần Ý Sát Thủ

Chương 74: 74: Vòng Cổ Chí Tôn Giả





Bốp.

Trong tay bà ta vứt một đống ảnh chụp ra, tư liệu bay tán loạn đầy trời.

Tất cả tư liệu đều là ghi chép về Vòng cổ Chí Tôn.

Mấy ngày nay, nhà họ Phương tập trung tất cả tinh lực để điều tra về ghi chép của Vòng cổ Chí Tôn.

Tuy ở Long Hoa, Vòng cổ Chí Tôn là phần thưởng cao nhất, khiêm tốn nhất.

Nhưng trên thế giới không có bức tường nào không lọt gió.

Dưới sự cố gắng của nhà họ Phương, cuối cùng thì vẫn tra ra được một ít ghi chép lại về Vòng cổ Chí Tôn.

Ném tư liệu ra, bà cụ Phương tự nhận là đã nắm giữ đại cục rồi.

Bà ta lớn tiếng hỏi: "Phế vật, cậu còn dám càn rỡ ở trước mặt nhà họ Phương tôi nữa không?"
Tư liệu bay múa đầy trời, là tất cả sức lực của bà cụ.

Mấy tư liệu này chính là cách tạo ra Vòng cổ Chí Tôn giả.

Cho dù Trần Hạo Hiên không đắc tội với Tề Phong Lâm thì anh cũng là tội chết.

Bà cụ vừa mới nói xong, ngoài cửa.

Tề Phong Lâm đã đến.


Thanh thế như sấm.

Còn chưa đi đến cửa nhà họ Phương là đã có thể nghe thấy được tiếng động hùng dũng đang đi theo phía sau Tề Phong Lâm.

Tề Phong Lâm đi vào cửa nhà họ Phương, anh ta vung bàn tay to lên.

Người ở phía sau ngừng lại rồi mở cửa ra.

.

Bà cụ thấy gặp Tề Phong Lâm đã đến thì hừ nhẹ một tiếng, sau đó, bà ta xoay người đi ra phía cửa nghênh đón Tề Phong Lâm.

Nhìn thấy mấy dáng người to lớn ở phía sau Tề Phong Lâm, đáy lòng bà cụ điên cuồng run rẩy.

Bà ta không nhịn được sự kích động trong lòng mà túm lấy cánh tay của Tề Phong Lâm rồi nói: "Tề Phong Lâm, cuối cùng cậu cũng đến rồi.

"
Phương Bảo Quyên cũng bị khí thế này làm cho chấn động.

Cô ta vội vàng đi ra ngoài nói với Tề Phong Lâm: "Phạm nhân Trần Hạo Hiên đã bị chúng tôi đưa đến đây rồi.

"
"Mời anh xử trí.

"
Tề Phong Lâm có chút sửng sốt.

Quả thật Trần Hạo Hiên có đắc tội với anh ta nhưng không đến mức thanh thế như vậy chứ?
Không đợi Tề Phong Lâm mở miệng hỏi thì ánh mắt của anh ta đã rơi lên trên tư liệu rải khắp mặt đất.

Nhặt một tờ lên xem, Tề Phong Lâm chấn động.

Nhà họ Phương mà cũng dám điều tra Vòng cổ Chí Tôn.

Chẳng lẽ chuyện Vòng cổ Chí Tôn mà anh ta tặng là giả đã bị phát hiện rồi?
Tề Phong Lâm liên tục đổ mồ hôi lạnh, cả người anh ta đang run lẩy bẩy.

Buồn cười chính là hôm nay anh ta còn mời người của Bắc Giới tới nữa.

Người của Bắc Giới, sao lại không nhận ra Vòng cổ Chí Tôn được chứ.

Nếu như bọn họ mà biết Vòng cổ Chí Tôn của anh ta là giả, nhất định bọn họ sẽ giết chết anh ta.

Tề Phong Lâm đang chuẩn bị bỏ cuộc nửa đường thì bà cụ đã tức giận nói: "Tề Phong Lâm, Trần Hạo Hiên cũng tặng một chiếc Vòng cổ Chí Tôn.


"
"Hừ, cậu xem, thế mà người này lại dám làm Vòng cổ Chí Tôn giả.

"
"Cậu ta đáng bị tội gì?"
Tề Phong Lâm lau mồ hôi trên mặt một phen.

Hóa ra, nhà họ Phương thu thập tư liệu về Vòng cổ Chí Tôn, không phải bởi vì anh ta mà là bởi vì cái tên phế vật Trần Hạo Hiên này.

Bà cụ cường thế gõ lên trên mặt đất, bà ta lại quát lên: "Phương Hy Văn, lấy chiếc Vòng cổ Chí Tôn của Trần Hạo Hiên ra đây.

"
Một tiếng kia tựa như núi lở.

Phương Hy Văn không nói chuyện, Lưu Phương Lan đã lấy cái hộp tới rồi.

"Mẹ, người! "
Vẻ mặt của Phương Hy Văn cạn lời.

Lưu Phương Lan mở hộp ra rồi nói: "Phương Hy Văn, mẹ sợ con không mang đến đến mẹ tự mình làm chủ mà mang đến.

"
"Sợi nào là của Trần Hạo Hiên? Mhanh giao ra đây.

"
Phương Hy Văn nhìn hai sợi dây chuyền, lúc này cô đã hỗn loạn rồi.

Cô cau mày lắc đầu rồi nói: "Con! con không biết.

"
Bà cụ không để cho Phương Hy Văn có cơ hội, bà ta trực tiếp đi qua rồi cướp lấy chiếc hộp.


Sau đó, bà ta đặt xuống trước mặt Tề Phong Lâm nói: "Tề Phong Lâm, sợi nào là của cậu?"
Tề Phong Lâm cũng không nhận ra được.

Anh ta bảo người ta làm giả một sợi kia, có thể nói là không thể nhìn ra được.

Chỉ có điều, anh ta cho rằng sợi của Trần Hạo Hiên kia cũng là giả.

So với tự mình chọn, chi bằng để Trần Hạo Hiên chọn.

Tề Phong Lâm lấy hai sợi dây chuyền ra rồi nói với Trần Hạo Hiên: "Trần Hạo Hiên, tôi cho anh cơ hội một lần.

"
Ai biết, Trần Hạo Hiên trực tiếp lấy một sợi dây chuyền tới, bóp trong tay hóa thành bột mịn.

Tề Phong Lâm thấy thế anh ta vừa vui vừa giận.

Anh ta vỗ bàn hét lớn: "Trần Hạo Hiên, lá gan của anh thật to.

"
"Bóp nát đồ của tôi tôi có thể không so đo với anh.

"
"Nhưng anh làm giả Vòng cổ Chí Tôn đã liên lụy đến cửu tộc rồi.

"