Thần Ý Sát Thủ

Chương 138: 138: Không Một Ai Đến





Cả người gần như suy sụp.
“Bố, bố, đây...!đây không phải là con đúng không?”
“Bố, người xấu xí này là ai?”
“A, sau này sao con dám xuất hiện gặp người khác nữa chứ.”
Ngô Giang Thành ngồi trên đất ôm con gái.
Lúc này, Trần Hạo Hiên và Hồng Thanh Vũ đã rời khỏi nhà họ Ngô, hai người đến vô hình đi không dấu vết, người nhà họ Ngô hoàn toàn không ngăn được.
Ngô Giang Thành nghiến răng, nhỏ giọng nói: “Con gái, đừng sợ, bố nhất định sẽ nghĩ cách chữa mặt cho con.”
Ngô Lan Hương lớn tiếng gào khóc: “Bố, tại sao bố không gọi những người khác của nhà họ Ngô đến chứ? Tại sao? Tại sao? Con là con gái bố đấy, thể diện của bố quan trọng như vậy sao?”
Ngô Giang Thành vô cùng đau lòng.
Tình hình vừa rồi, ông ta cũng biết rõ người nhà họ Ngô, không thể đến nhanh như vậy được.
“Con yên tâm đi, bố nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con.”
“Hơn nữa, mấy ngày nữa ông nội con cũng quay lại rồi.”

“Đến lúc đó, bố sẽ đích thân nói chuyện này cho ông cụ.

Con phải biết, mọi chuyện chúng ta phải làm bây giờ, đều là vì mấy ngày nữa có thể gặp được nhân vật lớn kia.

Đợi chuyện này qua đi, nhà họ Ngô nhất định...!sẽ chặt đầu Trần Hạo Hiên thị chúng.”
Trong lòng Ngô Lan Hương vẫn không về bình tĩnh được.
Gương mặt đối với phụ nữ mà nói thật sự rất quan trọng.
Hai bố con Ngô Giang Thành vô cùng tức giận.
Cùng lúc đó, mười một biệt thự khác của nhà họ Ngô hoàn toàn không biết chuyện này.
Một biệt thự trung tâm nhất của mười hai biệt thự nhà họ Ngô, được gọi là biệt thự lớn của nhà họ Ngô.
Lúc này, trong biệt thự lớn nhà họ Ngô không ngừng gửi tin nhắn cho Ngô Giang Thành.
“Giang Thành, đã gửi thư mời cho Khương Ôn Thạc, người giàu nhất thành phố Ninh Hạ rồi.”
“Đã mời xong Hàn Nguyên Sang người phụ trách Tuần Thiên Các ở tỉnh Hà Bảo rồi, hơn nữa còn xuất hiện đúng giờ.”
“Đã mời xong các nhân vật quan trọng của các thành phố lân cận tỉnh Hà Bảo rồi.”
Vốn dĩ những chuyện này, đều là tin tốt nhưng lúc này Ngô Giang Thành hoàn toàn không nhìn vào.
Ngược lại Trần Hạo Hiên ở một bên, nhìn thấy tin nhắn trong điện thoại rơi trên đất.
Anh cười khinh thường: “Những người này, các người đừng mời một ai cả, bởi vì bọn họ, đều không đến.”
Ngô Giang Thành thừa nhận, người bên cạnh Trần Hạo Hiên rất mạnh, thân phận Thiên Đao, rất cao nhưng cậu ta nói những người này đều không thể đến, tuyệt đối là chuyện cười.
Bây giờ cả tỉnh Hà Bảo này, có bao nhiêu người đều mong nhận được thư mời của nhà họ Ngô.
vNgô Giang Thành nói: “Nếu như hôn lễ nhà họ Ngô không thể tiến hành thuận lợi, toàn bộ tỉnh Hà Bảo này đều sẽ hỗn loạn.”
“Muốn để bọn họ không tới tham gia hôn lễ, không ai có thể làm được.”
Trần Hạo Hiên nhún vai, bước ra ngoài: “Chưa chắc.”
Trần Hạo Hiên và Hồng Thanh Vũ rời khỏi nhà họ Ngô, lấy một danh sách.

Trên danh sách chính là tất cả những người mà nhà họ Ngô đã gửi thư mời.
Lần trước, Hồng Thanh Vũ đích thân đến tìm.
Ánh mắt Trần Hạo Hiên quét qua danh sách thư mời của nhà họ Ngô.
Các gia tộc lớn ở tỉnh Hà Bảo, đều có ở đây.
Thành phố Ninh Hạ, và các thành phố lân cận thành phố Ninh Hạ, những gia tộc có địa vị không đến top mười, thậm chí đều không thể lọt vào danh sách mời của nhà họ Ngô.
“Thú vị.

Tới nhà này trước.”
Trần Hạo Hiên chỉ vào Hàn Nguyên Sang người phụ trách Tuần Thiên Các trên danh sách.
Hồng Thanh Vũ lái xe đến thẳng Tuần Thiên Các thành phố Ninh Hạ.
Tuần Thiên Các thành phố Ninh Hạ lúc này đang vô cùng náo nhiệt.
Bởi vì yến tiệc nhà họ Ngô sẽ có nhân vật lớn kia tới, địa vị của nhà họ Ngô ở tỉnh Hà Bảo sẽ được nâng lên .
Không chỉ khó có được thư mời.
Thậm chí, có người còn tung ra tự cách được mời ở chợ đen.
Tư cách được mới ít nhất cũng phải tiêu hơn trăm tỷ.
Những người này, không cầu danh lợi, chỉ hi vọng có thể được nhìn thấy nhân vật lớn kia, cho dù chỉ là một lần.

“Anh Hàn thật là trâu bò.

Hôn lễ lần này của nhà họ Ngô, có không ít các nhân vật lớn, còn có chủ nhân của Thiên Đao, Thái Cực Hoàng Bào.”
“Anh Hàn, đến lúc đó phải kể cho chúng tôi dáng vẻ khi anh nhìn thấy Thái Cực Hoàng Bào đấy.”
“Ha ha ha, anh Hàn, đó nhất định là đỉnh phong cuộc đời anh.”
Hàn Nguyên Sang có thâm niên hàng chục năm trong ngành, chưa bao giờ được tự hào như ngày hôm nay.
Ông ta ngồi trên ghế, vắt chân vô cùng vui vẻ.
Đột nhiên cửa bị mở ra.
Trần Hạo Hiên từ ngoài bước vào.
“Hàn Nguyên Sang nhận lệnh.”
“Không được tham gia hôn lễ nhà họ Ngô.”
“Vi phạm mệnh lệnh, đồng nghĩa với việc đối đầu Thiên Đao.”