Thần Y Phế Vật Phi

Chương 19: Có ý gì?




------

“Hỗn trướng!” Đại trưởng lão Vân Ngạo Danh hét lên, áp lực cường thế vô hình kết hợp với tứ trưởng lão cùng nhau đè ở trên người Vân Chỉ Phi!

“Oa ——” Vân Chỉ Phi không chịu nổi áp lực, trong miệng lại phun ra một ngụm máu tươi, thân hình nghiêng ngả về phía trước. Nàng lúc này mới tỉnh táo lại, mồ hôi lạnh tuôn ra trên gương mặt tái nhợt, Hỏa Vân Tiên trong tay cũng rơi trên mặt đất, giống như chó nhà có tang bị giẫm đạp trên mặt đất!

“Còn không dẫn người đi! Mất mặt xấu hổ!” Đại trưởng lão trách mắng nữ hầu.

Nữ hầu hoảng sợ, vội vàng nâng Vân Chỉ Phi mặt xám như tro tàn đi xuống……

Vân Ngạo Danh đứng lên, nói với Vân Ngạo Thành đang ngồi ở giữa đoàn trưởng lão: “Lão phu quản giáo không nghiêm, sau khi trở về nhất định sẽ dạy dỗ cẩn thận đứa cháu gái không biết trời cao đất dày, mong rằng gia chủ rộng lòng bỏ qua.”

Vân Ngạo Thành xua tay nói: “Đại trưởng lão quá lời, tiểu hài tử tranh đấu mà thôi, trở về dạy dỗ là tốt rồi, tiếp tục tỷ thí đi.”

“Đa tạ gia chủ khoan dung.” Đại trưởng lão đáp, trong lòng lại kìm nén lửa giận. Vân Chỉ Phi bị đánh bại hắn đã rất khó chịu, không nghĩ tới đứa cháu gái không biết tiến thối này sau khi thua cuộc còn mặt dày không chịu thừa nhận, đã vậy còn muốn giết người! Cái mặt già của hắn biết để đâu chứ!

Cho dù hắn là Đại trưởng lão quyền uy chỉ dưới gia chủ, nhưng cũng chỉ là trưởng lão mà thôi, ở trước mặt mọi người làm chuyện xúc phạm gia chủ, vi phạm gia quy thì không đến vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt đối sẽ không làm!

Hơn nữa, nhiều năm hắn cùng lão đại tranh đoạt vị trí gia chủ, đấu đá ngầm cũng không phải một hai lần, thủ đoạn của cáo già Vân Ngạo Thành, hắn vẫn cực kỳ kiêng kị. Chỉ sợ vừa rồi nếu hắn không ra tay thì đứa cháu gái này thật xong đời rồi! Còn chưa biết chừng sẽ liên lụy đến hắn!

Nghĩ đến đây, Vân Ngạo Danh đành phải nén giận, nhìn Vân Chỉ Tịch nói lời cảm tạ rồi nhẹ nhàng đi xuống, sắc mặt càng khó coi hơn.

Trải qua chuyện này, tên tuổi Vân Chỉ Phi vừa mới nổi lên trong nháy mắt bị đè xuống. Bất quá đa số người vẫn cho rằng Vân Chỉ Phi bị thua là do quá mức sơ ý, nếu như thật sự đánh nhau, thắng bại chưa chắn như thế.

Cũng may ở tỷ thí kế tiếp cửu giai lên sân khấu, mọi người rất nhanh tập trung vào tỷ thí mà quên mất sự việc vừa rồi.

Đối thủ của Vân Chỉ Phàm là Vân Hổ - một Huyền Đồ cửu giai thuộc nội bảo chỉ đứng sau Phong Tòng.

Vân Hổ vừa tiến vào cửu giai, tu vi yếu hơn Vân Chỉ Phàm. Bất quá người này từ ngoại bảo phấn đấu đến nội bảo, tuổi cũng lớn hơn Vân Chỉ Phàm một chút, kinh nghiệm chiến đấu tương đối phong phú.

Hai người vừa lên đài, sau khi hành lễ liền trực tiếp liền đấu võ!

Vân Hổ chiếm trước tiên cơ, tiên hạ thủ vi cường! Hắn cầm thanh đao Yển Nguyệt trong tay, từng chiêu uy vũ gió cuốn như Quan Công hiện thế tấn công mãnh liệt về phía Vân Chỉ Phàm!

Vân Chỉ Phàm không đoán được Vân Hổ mạnh như vậy, nhưng cũng cười khinh thường, đầu trường thương trong tay lấp lánh ánh bạc, thương pháp như mưa xông lên.

Trong lúc này, trên đài ánh đao bóng thương chớp nhoáng, âm thanh va chạm “Leng keng keng keng” vang lên không dứt bên tai!

Bỗng nhiên, Vân Chỉ Phàm nhận thấy lỗ hỏng trong công kích của Vân Hổ, trường thương như mũi tên đột ngột bay ra đâm thẳng trái tim Vân Hổ!

Vân Hổ giật mình tránh không kịp, trên ngực liền bị đâm một lỗ thủng!

“Phốc ——” máu tươi phun đầy đất, Vân Hổ trọng thương ngã xuống đất!

Một trận chiến này có thể nói là dùng đao thật kiếm thật, từng chiêu thức chấn động tinh thần! Mọi người xem mà cực kỳ đã ghiền, chỉ là vết thương của Vân Hổ này cũng làm không ít đệ tử tuổi trẻ không có can đảm sắc mặt tái nhợt.

Không ngờ Vân Chỉ Phàm cầm trường thương đâm lên người Vân Hổ đã ngã xuống đất!

“Ta nhận thua!” Vân Hổ hét lớn.

Lúc này bụng của Vân Hổ đã bị trường thương đâm vào, Vân Chỉ Phàm nghe vậy mới âm trầm rút ra, nói: “Lăn!”

Sắc mặt Vân Hổ tái nhợt, ánh mắt nhìn Vân Chỉ Phàm có vài phần oán hận! Bụng chính là nơi có đan điền, người tu luyện một khi bị phế đan điền là hết! Mà dụng tâm vừa rồi của Vân Chỉ Phàm chính là muốn hủy đan điền của hắn!

Phong Tòng nhìn một màn này, sắc mặt khó nhận ra thay đổi. Khi Vân Hổ cắn răng đi xuống tràng thì hắn tiến lên đỡ Vân Hổ.

“Đa tạ.” Vân Hổ cảm kích nói.

Phong Tòng không nói gì, chỉ là lạnh lùng nhìn Vân Chỉ Phàm. Đồng tử  Vân Chỉ Phi co rụt lại, hạ quyết tâm khi gặp Phong Tòng liền nhận thua. Dù sao chờ hắn trở thành thiếu chủ Vân gia, trong tương lai nghĩ muốn cái gì không có, không cần thiết cùng một hạ nhân tranh đoạt đệ nhất. Mục tiêu của hắn là phế bỏ phế vật Vân Chỉ Tịch vọng tưởng quật khởi! Quyết không thể để nàng có cơ hội xoay người!

Mà kế tiếp, Vân Chỉ Phàm xác thật cũng sảng suốt nhận thua.

Sau khi người mạnh nhất là Phong Tòng đi ngang qua sân khấu xong, bước đầu luận bàn cũng kết thúc, năm người đứng đầu cửa khảo nghiệm thứ hai được đi tiếp đến cuộc thi chọn ra ba người đứng đầu.

Năm người đứng đầu là Phong Tòng, Vân Chỉ Phàm, Vân Hổ, Vân Chỉ Tịch, Vân Chỉ Phi sẽ tham gia đại bỉ thế gia cuối năm. Về việc Vân Chỉ Tịch trúng cử khiến rất nhiều người bất mãn!

Tuy rằng Vân Chỉ Tịch khôi phục thành Huyền Đồ thất giai, nhưng làm đại biểu Vân gia đi tham gia đại bỉ thế gia mà nói thì rõ ràng còn kém nhiều! Hơn nữa nàng là một phế vật, tới cuối năm cũng tuyệt đối không thể có tiến bộ gì, tu vi không rớt xuống đã không tệ rồi! Nói ra thì Vân Lộ Lộ đều có tư cách đi hơn nàng.

Mà đúng lúc này, một người hộ vệ bỗng nhiên chạy đến trên khán đài, nhỏ giọng nói gì đó bên tai của Vân Ngạo Thành.

Sau đó, Vân Ngạo Thành kích động đứng lên nói: “Yên lặng!”

Tiếng thảo luận dưới đài im bặt, mọi người hiếu kỳ nhìn Vân Ngạo Thành, bao gồm các trưởng lão, không biết chuyện gì khiến gia chủ kích động như vậy?

“Mới vừa rồi Dung công tử của Tử Vân Tông sai người đưa tin tới, hắn nói người đứng nhất lần tỷ thí này có thể yêu cầu hắn một việc!” Giọng nói của Vân Ngạo Thành có chút run, thật sự là tin tức này làm hắn không thể tin được!

“Không có hạn chế đưa ra sao?” Vân Chỉ Phàm nhịn không được hỏi.

“Không hề! Bất kể yêu cầu đều sẽ đồng ý! Các hài tử, đây là cơ hội của các ngươi!” Vân Ngạo Thành mãnh liệt nói, phải biết rằng yêu cầu này có thể là bái nhập Tử Vân tông! Một khi gia tộc có đệ tử bái nhập Tử Vân tông, như vậy Vân gia bọn họ có thể quật khởi cũng không nói chơi!

Tử Vân Tông a! Một trong ba tông lớn ở Đông vực! Bao nhiêu người tranh nhau đến vỡ đầu cũng chưa biện pháp đi vào.

Vân Ngạo Thành tưởng tượng liền biết, khi tin tức này truyền ra, các thế gia huyện Thanh Thành Huyện chắc chắn sẽ hâm mộ ghen tị hận chết Vân gia! Ha ha ha ha ——

Vân Ngạo Thành dứt lời, trừ bỏ Vân Chỉ Tịch có vẻ mặt cổ quái, Phong Tòng kích động tương đối kín đáo thì ba người còn lại đều kích động khiến khuôn mặt đỏ bừng! Bọn họ tất nhiên nghe được ẩn ý trong lời này! Một khi vào Tử Vân tông, như vậy không chỉ ở Vân gia có thể đi ngang mà tại toàn bộ huyện Thanh Thành cũng có thể diễu võ dương oai! Quan trọng nhất chính là, muốn đè bẹp ai thì cứ việc đè người đó! Ví như phế vật nào đó…… Một đôi huynh muội nào đó suy nghĩ thật đẹp ……

“Tốt, trong tỷ thí thứ nếu thắng liên tiếp hai tràng sẽ đạt đệ nhất, người thua lại so một vòng quyết định xếp hạng.” Vân Ngạo Thành nhanh chóng nói, hắn cũng rất muốn mau định ra việc này một chút. Mau mau trở thành đệ nhất để đứa nhỏ này đưa ra yêu cầu nhập Tử Vân Tông!

Vân Chỉ Tịch không biết Dung Hoàng bỗng nhiên đưa ra tin tức này có ý định gì, nhưng mà nàng biết nếu có thể được khen thưởng này, nàng có thể yêu cầu đồ vô sỉ kia về sau không được sờ nàng!

Cái đăng đồ tử đáng chết này ở tại Vân gia khẳng định không có hảo ý, nói không chừng buổi tối sẽ lại đến quấy rầy nàng. Đáng giận nhất chính là gia hỏa này tu vi cao, nàng hiện tại còn không có biện pháp đánh hắn một trận!