Thần Y, Ngươi Thật Cao Lãnh!

Chương 51: Án kiện thức sáu: Chuẩn bị công việc




Sau khi trở lại kinh thành, Nghiêm Vân Khải và Nghiêm Vân Trạch tiến hành một cuộc nói chuyện bí mật trong cuộc săn bắn ngoài cung.

Nghiêm Vân Khải vốn cho rằng y sẽ không hài lòng với chuyện tinh thần hắn sa sút, không ngờ rằng thần sắc của Nghiêm Vân Trạch cũng có chút tịch mịch, cũng không trách móc hắn/

Nghiêm Vân Khải nói ra kế hoạch mà mình suy nghĩ rất lâu, nhìn sắc mặt của Nghiêm Vân Trạch.

Nghiêm Vân Trạch cau mày cân nhắc hồi lâu, khẽ gật đầu đáp ứng.

Hai người ngồi xuống thương lượng chi tiết.

Kế hoạch này đương nhiên hướng về phía Thái hậu.

Thế lực của thái hậu rắc rối phức tạp, nhưng thứ thực sự có phân lượng là chuyện cháu nàng ta, Phùng Mẫn Chi nắm giữ binh quyền.

Đương nhiê, tai mắt của thái hậu đông đảo, nhất cử nhất động của hoàng đế hôm nay nàng đều biết, cũng vô cùng đề phòng.

Trong hai tháng Nghiêm Vân Khải không có ở đây, hai phe từng có mâu thuẫn mấy lần, có thắng có bại.

Nhưng mà, khó khăn hơn là trong số thân tín của Nghiêm Vân Trạch, đột nhiên có hai người vô cớ bỏ mạng, hoàn toàn không tìm ra được một chút dấu vết.

Nghiêm Vân Khải gật đầu.

Để vuột mất thì đã để vuột mất rồi, coi như bây giờ hắn có điều tra lại những vụ án kia, tìm ra đợc hung thủ chẳng qua cũng chỉ là diệt trừ được thủ hạ của “tứ nhận”, căn bản không làm được chuyện gì lớn.

Mong muốn của hắn là dẫn “tứ nhận” kia ra ánh sáng.

Chỉ có đưa gã ra ngoài ánh sáng mới có thể cứu được Ninh Vô Tâm.

Ninh Vô Tâm mất tích, khả năng “tứ nhận” là chủ mưu rất lớn.

Ở biên ải, Tôn Chi Diễn đã từng ám chỉ rằng mình là người của “tứ nhận”, cũng nhận được thông báo của gã rằng gã đã biết thân phận thật sự của hắn.

Sau đó, Ninh Vô Tâm bị bắt, trong lúc hoảng hốt, Nghiêm Vân Khải đã từng hô lên “Niệm Chi”.

Trong số tướng lĩnh ở đó, nếu như còn có người của “tứ nhận”, đã sớm nhận được mệnh lệnh của gã, từ câu “Niệm Chi kia” chắc chắn cũng sẽ đoán được thân phận thật sự của Ninh Vô Tâm.

Cho nên người này mới quyết định nhanh chóng bắt Ninh Vô Tâm đi.

Khả năng thái hậu làm chuyện này không lớn.

Nếu như thái hậu ra tay, hoặc là phái người giết chết Nghiêm Vân Khải, hoặc là dùng Ninh Vô Tâm để chiêu hàng Nghiêm Vân Khải.

Nhưng người này rõ ràng chỉ muốn Nghiêm Vân Khải thống khổ, ý chí sa sút.

Trong lúc hồi kinh, hắn đã cẩn thận nghiên cứu tâm tư của “tứ nhận”, càng phát hiện người này thật sự bị bệnh thần kinh.

“Tứ nhận” này, có lẽ không hề quan tâm đến đại nghiệp của thái hậu.

Người hắn ghét chính là Nghiêm Vân Khải.

Tại sao?

Điều duy nhất chính là Nghiêm Vân Khải đã phá được ván cờ mà gã bày ra.

Nếu quả thực là như vậy, người này thực sự chính là một tên biến thái chân chính.

Giết người là hứng thú của gã, cũng để thỏa mãn lòng hư vinh của mình.

Nghiêm Vân Khải có thể phá ván cờ mà hắn đã bày ra khiến cho hắn cực kì bực bội.

Nghiêm Vân Khải cảm thấy tâm tư của người này không khác nhiều với mấy đứa bé chơi trò chơi.

Giết người đối với gã mà nói chỉ giống như đang chơi trò chơi.

Cho nên, Nghiêm Vân Khải nhất định phải “chơi” với “tứ nhận”.

Ninh Vô Tâm bây giờ có thể ở bất kỳ nơi nào trong nước, không rõ sống chết.

Nghiêm Vân Khải muốn tìm y chính là mò kim đáy biển, là chuyện hoàn toàn không thể làm được.

Vì vậy hắn suy nghĩ rất lâu, quyết định đánh cuộc một lần.

Bước đầu tiên của kế hoạch là ám sát thái hậu.

Thái hậu là trung tâm của thế lực, nàng không chết, căn cơ của ngoại thích không thể nào không dao động.

Nhưng mà vẫn còn mấy vấn đề khó khăn.

Thứ nhất, là giết chết nàng như thế nào.

Hiện tại thái hậu đề phòng rất chặt chẽ, căn bản không tìm được kẽ hở để “cắm kim”.

Đồ ăn cũng để nhiều người thử độc trước, nàng ở trong cung, bên người tất nhiên có nhiều người bảo vệ.

Giết chết nàng thế nào cũng là vấn đề khó khăn.

Thức hai là sau khi giết nàng, thế lực của ngoại thích nhất định sẽ tạo phản.

Muốn giết thái hậu, nhất định phải tận diệt toàn bộ thế lực của cháu nàng trong khi chúng còn chưa biết.

Thứ ba, sau khi giết thái hậu, cuối cùng có thể lôi được “tứ nhận” ra ngoài.

Diệt trừ thế lực của thái hậu, môi hở răng lạnh, tất nhiên sẽ khiến “tứ nhận” cảm thấy bị uy hiếp.

Nghiêm Vân Khải một lần nữa phấn chấn, tất nhiên cũng sẽ khiến “tứ nhận” thấy phẫn nộ.

Lúc này, rất có thể gã sẽ lấy Ninh Vô Tâm ra để hành hạ Nghiêm Vân Khải.

Nếu như, y vẫn chưa chết…

Nếu như Ninh Vô Tâm không chết, tứ nhật tuyệt đối sẽ không yên lặng giết chết y.

Ninh Vô Tâm chính là xương sườn của hắn, “tứ nhận” nhất định sẽ lợi dụng.

Đó chính là cơ hội duy nhất để hắn gặp Ninh Vô Tâm.

Diệt trừ thái hậu, Nghiêm Vân Trạch đương nhiên là cầu còn không được.

Hai người lại bí mật thảo luận mấy lần, cuối cùng xác định được mưu kế.

Sau khi giết chết thái hậu có lưu lại chứng cớ hay không, bây giờ căn bản không hề quan trọng.

Chỉ cần thái hậu vừa chết, thế lực của nàng đồng thời cũng bị diệt trừ, hoàng đế nói một câu thái hậu đột nhiên chết cũng không có ai dám phản đối.

Vấn đề chính là giết như thế nào.

Khắp nơi trong cung có tai mắt của thái hậu, nếu như muốn cướp cung, cơ hội thành công không lớn.

Biện pháp tốt nhất là dùng dược vật vô hình không thể kiểm nghiệm ra để giết nàng.

Nhưng mà, đồ ăn mà hoàng đế đưa cho nàng, chắc chắn nàng ta sẽ vứt bỏ, ngay cả động cũng sẽ không động.

Phải nghĩ biện pháp thu mua một người mà thái hậu rất tin tưởng mới có thể làm được chuyện này.

Nghiêm Vân Trạch cúi đầu trầm tư nửa ngày, bỗng nhiên thở dài một hơi, “… Có một người có thể lợi dụng.”

Trong giọng y có áy náy nhàn nhạt.

Nghiêm Vân Khải nhìn y, im lặng.

Mấy ngày sau, Nghiêm Vân Trạch phái người đến thông báo cho hắn, y đã thuyết phục được người kia, kế hoạch có thể triển khai.

Trong khoảng thời gian này, Nghiêm Vân Khải cũng phái Lý Thận Ngôn đến biên ải điều tra tình huống ngày Ninh Vô Tâm rời đi.

Hắn tính toán một chút, chắc hẳn Lý Thận Ngôn cũng sắp trở về.

Nghiêm Vân Khải kiềm chế tâm tình khẩn trương của mình, cuối cùng mọi thứ cũng bắt đầu