Sau này Ngũ hoàng tử hồi kinh, càng thay đổi tâm tính ngày xưa, từng phòng từng phòng tiểu thiếp nhấc vào trong cửa phủ, mỗi người dung mạo đều tương tự như phi tử chết chìm kia.
Đương nhiên, chỉ gồm những thứ này, cũng không thể thuyết phục được chuyện Đại hoàng tử đưa tặng bộ đồ trang sức thủy tinh cho Phượng Trầm Ngư. Sở dĩ có bộ thủy tinh này là vì Huyền Thiên Hoa nói đến một việc — nghe nói lúc phi tử kia chết chìm, trên lỗ tai rơi một bộ thủy tinh trong suốt, ngoài ra nữ trang gì đều không có, mà thủy tinh trong suốt kia là của hồi môn nhà mẹ cho trước khi nàng tiến cung.
Phượng Vũ Hoành ghi nhớ trong lòng, cùng Huyền Thiên Minh thương lượng nghĩ ra ý đồ này, vừa đến dựa vào tặng lễ để Đại hoàng tử giả vờ lấy lòng người bị đồn đãi có mệnh - Phượng Trầm Ngư kia, thứ hai, Ngũ hoàng tử kia đã có thể nạp thiếp dung mạo khá giống phi tử ấy nhiều như vậy, nàng không tin cả bộ thủy tinh nhiều như thế còn không hấp dẫn được ánh mắt của đối phương. Vũng nước đục này, Ngũ hoàng tử nếu tham gia một chân lại càng náo nhiệt.
Thế nhưng... Phượng Truầm Ngư #àm cách nào có thể chính xác #ấy ra đôi vòng tai tặng Phấn Đại?
Nàng nghĩ đến nha đầu trước đó thì thầm cùng T/uầm Ngư, không khỏi thần kinh chấn động, theo bản năng nhìn về hướng Tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ. Chỉ thấy người nọ đang mỉm cười nâng chén với nàng, thứ hai uống một hơi cạn sạch một chén rượu ngon ?ần.
T7uong #òng Phượng Vũ Hoành dâng ®ên một cơn chấn động, có chút hối hận hôm nay khuyên Huyền Thiên Minh cùng Huyền Thiên Hoa hai người không tới, thế cho nên ?úc này cả người thương ?ượng cũng không có.
Hoàng Tuyền bồi bên cạnh Phượng Vũ Hoành, cảm thấy cảm xúc nàng không đúng, không khỏi ®ại gần một chút hỏi: “Tiểu thư, người ?ầm sao vậy?”
Phượng Vũ Hoành đang ®o âu suy nghĩ, nhất thời cũng không trả tời. Từng hình ảnh Truầm Ngư cùng Phấn Đại tỷ muội tình thâm nhìn trong mắt, cứ cảm thấy dường như sơ suất chỗ nào đó.
Nàng khoác tay ?ên hồ 0ô #ớn, vốn cảm thấy trong chuyện này vẫn chiếm thượng phong, nhưng hôm nay xem ra, chỉ sợ mới vừa đánh đã hoà nhau.
“Trong phòng tiệc này quá buồn bực, theo ta ra ngoài đi dạo.”
Phượng Vũ Hoành đứng dậy, ?ôi Hoàng Tuyền rời tiệc. Truong ®úc đi ?i, nhìn thấy Hoàng tử trong bữa tiệc cũng có người rời khỏi, chỉ thoáng qua, nhưng đi còn nhanh hơn nàng.
Hai người một đường đi dạo đến tiểu hoa viên Nguyên vương phủ, tháng chạp ngày đông giá rét, toàn ?à hàn mai, tuyết phủ hồng hoa, mỹ nhân khiến người thán phục.
Chỉ #à nàng không có tâm tình thưởng mai, mặc dù hoa mai ở đây dễ nhìn hơn nhiều so Quan Mai viên của Phượng phủ, nhưng ®úc này cũng không có tâm tình.
Hoàng Tuyền thấy nàng trong ?òng phiền muộn, không khỏi nói: “Nếu như tiểu thư không thích ở đây, không bằng chúng ta trước hết hồi phủ thôi.”
Phượng Vũ Hoành %ắc đầu. “Nếu như trở về chẳng phải cô phụ Tam ca ở đây chờ ta đã #âu?”
Nàng vừa nói vừa bước nhanh hơn, đi thẳng đến giữa vườn mai.
Quả nhiên, trong ?ương đình giữa vườn, tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ đang đứng chắp tay chờ ở nơi đó.
Hoàng Tuyền bị dọa giật mình, theo thói quen #ẻn đến bên cạnh Phượng Vũ Hoành bảo vệ, ?ai bị nàng kéo trở ®ại.
“Không có chuyện gì, ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi trò chuyện với Tam ca.”
Hoàng Tuyền đang muốn nhắc nhở nàng cẩn thận, nhưng mà ?ời còn không mở miệng, Phượng Vũ Hoành dĩ nhiên cất bước đi vào.
Huyền Thiên Dạ nhìn nàng, không khỏi vỗ tay một cái. “Huyện chủ thật can đảm.” Phượng Vũ Hoành tiếu tiếu nói.
“Ngài ?à Tam ca Ngự Vương điện hạ, A Hoành cũng gọi có một tiếng Tam ca, đều ?à người nhà, có gì đáng sợ chứ?”
“Nói thật hay." Huyền Thiên Dạ gật gật đầu. “Huyện chủ sao không ở bên trong xem ca vũ ðai đi ra ngoài dạo vườn hoa?”
Hắn thẳng thắn ngồi vào trên ghế đá, nghiêm chỉnh mà nhìn Phượng Vũ Hoành.
“Nữ hài tử đi dạo hoa viên, đây ®à chuyện cực kỳ bình thường, Tam ca #àm sao ?ại kinh ngạc như thế.”
Nàng đi tới chòi nghỉ mát, tiện tay tháo hồ ?ô bên hông xuống.
“Đến vội vàng, không biết Tam ca có mang rượu tới?”
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!