Thần Y Độc Phi

Chương 301: Phái người đi đón nàng về




Trong lòng lão thái thái sốt ruột, mỗi lân thánh chỉ tới đều có thể làm Phượng phủ chấn động, lần này sẽ là gì?

“Ngài cũng đừng lo.” Triệu ma ma thấy lão thái thái chống thân mình căn răng muốn đứng dậy, nhanh chóng đè chặt nàng: “Đại phu nói, xuống giường sớm sẽ không. khôi phục nhanh được, ngài nên nghe đại phu nha!”

Lão thái thái đau đến mức thở không nổi, không cần Triệu ma ma giữ lại, bản thân nàng căn bản cũng không đứng lên nổi, chỉ có thể gấp gáp nói: “Mau đi xem thử thánh chỉ kia nói gì! Ta không thể tự mình tiếp chỉ, nếu để Hoàng thwuojng biết sẽ trách tội!”

Triệu ma ma nói:

“Lão gia đã dẫn tiểu thư và bọn di nương trong phủ ở tiền viện tiếp chỉ, thái giám tuyên chỉ cũng nói là ngài trọng bệnh tại giường không đứng dậy, công công kia rất thông hiểu lẽ phải, nói thẳng không cần lo lắng, để lão thái thái hảo hảo dưỡng, hoàng thượng cũng không trách tội.”

Lúc này lão thái thái này mới yên tâm, cũng không náo loạn, liền năm yên trên giường chờ tin tức.

Khoảng chừng gần nửa canh giờ, Phượng Cẩn Nguyên mang theo Kim Trân cùng Hàn thị, An thị còn có Diêu thị đồng loạt đi tới Thư Nhã viên.

Bởi vì phải nhận thánh chỉ, đến Diêu thị khó gặp mà còn ra khỏi Đồng Sinh Hiên, lão thái thái vừa nhìn thấy Diêu thị đến tưởng như nhìn thấy thân nhân, nước mắt thoáng cái đã chảy xuống. 

Diêu thị thấy thế cũng một trận thổn thức, mấy ngày nay nàng đều nghe nói lão thái thái bởi vì A Hoành mà cùng Phượng Cẩn Nguyên huyên náo không vui, cũng nghe nói lão thái thái suốt ngày nằm ở trên giường khóc thương A Hoành chết sớm. Tuy có thể là vì bệnh lưng này mới khiến cho nàng càng nhớ nhung Phượng Vũ Hoành, nhưng suy cho cùng lúc ở nửa đường gặp phải Bộ Thông, lão thái thái nói một câu: “Người khác cũng có tình có nghĩa, ngươi thì sao?”

Diêu thị vốn chẳng phải một người lòng dạ sắt đá, sở dĩ như bây giờ hoàn toàn là vì chuyện nữ nhi đã chết k1ch thích. Trước mắt, chỉ có nàng biết chuyện A Hoành còn sống, chỉ là cảm thấy lão thái thái ít nhiều vẫn niệm tình xưa nghĩa cũ, oán khí trong lòng cũng bớt chút.

Nàng tiến lên một bước, từ trong tay áo móc ra một chồng thuốc cao: “Đây là thuốc trong dược thất ở Đòng Sinh Hiên A Hoành lưu lại, cũng có rất nhiều, trước đây khi A Hoành làm thuốc cho người, ta cũng thấy chính là loại thuốc này. Lão thái thái dùng đỡ trước, tốt xấu gì cũng có thể chống đỡ được một thời gian.”

Lão thái thái nhìn những miếng thuốc cao dán này còn hơn nhìn thấy tiền, hai mắt lập tức sáng lên, nhanh tay nhận lấy cất vào trong lòng, sau đó lại lôi kéo Diêu thị hai mắt đâm lệ nói: “Ngươi ở Đồng Hiên Sinh vẫn tốt chứ? Trong phủ có ai nghiêm khắc không? Bây giờ ta ốm không xuống đất được, sợ có người lợi dụng lúc này khi dễ ngươi.” Nàng vừa nói vừa nhìn Hàn thị chớp mắt.

Cái nhìn này đem Hàn thị trợn đến oan —— “Lão thái thái! Ta muốn vào Đồng Sinh Hiên thì vào được sao? 

 Ngài không nên chuyện xấu gì cũng đẩy lên người tal”

“Ta không phải đã nói không muốn nhìn thấy tiện phụ này sao?” Lão thái thái nhìn về phía Phượng Cẩn Nguyên: “Ngươi còn mang nàng tới làm gì?”

Phượng Cẩn Nguyên bây giờ cũng không thích Hàn thị, nữ nhân này trước đây dáng vẻ đáng yêu khi không lại biến thành thế này, càng ngày càng làm người khác chán ghét. Nhưng hôm nay, Hàn thị đến là bắt buộc.

Hắn đang chuẩn bị giải thích vài câu với lão thái thái, chợt nghe lão thái thái kéo tay Diêu thị lại nói: “Các ngươi có phái người đi tìm A Hoành không? Ta cứ cảm thấy nàng ấy còn chưa chết. Nha đầu thông minh như thế sao có thể bị hỏa thiêu chết chứ?”

Phượng Cẩn Nguyên không thích nghe nhất chính là cái này, lúc này hắng giọng, đánh gãy lời của lão thái thái

 “Mẫu thân, trong cung có thánh chỉ đến.

Lão thái thái sửng sờ, lúc này mới nghĩ tới chuyện thánh chỉ. So với hỏi thăm Phượng Vũ Hoành, chuyện thánh chỉ vẫn là quan trọng hơn, vì thế nhanh chóng chuyển đề tài hỏi: “Thánh chỉ là ai hạ? Nói thế nào?”

Phượng Cẩn Nguyên nói: “Thánh chỉ là hạ cho cả Phượng phủ, cũng không riêng Phượng phủ, chỉ sợ trước mắt tất cả quan tứ phẩm trở lên đều được hạ như nhau.”

“Đến cùng ý chỉ là gì?” Lão thái thái có chút nóng nảy. 

Phượng Cẩn Nguyên lúc này mới nói: “Hoàng thượng tấn phong một vị làm Tể An huyền chủ, không chỉ phong danh hiệu, còn ban cho đất phong. Nghe nói lúc trước làm vị Tể An huyền chủ này kinh hãi, hoàng thượng hạ chỉ, phải tổ chức tiệc rượu trong cung vì an ủi nàng, gửi lời mời cho tất cả quan chức tứ phẩm trở lên cũng gia quyết tham gia, sẽ tổ chức vào mùng mười tháng này.”

Lão thái thái bấm ngón tay tính tính: “Mùng mười... Đó chẳng phải tháng sau sao?”

Phượng Cẩn Nguyên gật gật đầu: “Về thời gian có chút vội vàng, thánh chỉ xuống tới phủ chúng ta, trừ bỏ mời nhỉ tử ở ngoài, còn chỉ ra muốn tất cả tiểu thư quý phủ tất cả có mặt.”

Hàn thị che miệng khẽ cười thành tiếng: “Hoàng thượng có ý tứ là, để tứ tiểu thư cũng phải tiến cung đi!” Nàng cường điệu nhấn mạnh hai chữ nhất định, làm sắc. mặt lão thái thái chuyển xanh.

Tức thế nào đi nữa nàng cũng chẳng còn cách nào khác, Phượng Cẩn Nguyên không thể đùa giỡn với thánh chỉ, nói là tất cả tiểu thư quý phủ, vậy thì nhất định phải là tất cả tiểu thư.

Lão thái thái hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, bất đắc. dĩ nói: “Vậy phái người đi đón nàng về đến đây.”

Ý cười trên mặt Hàn thị khó che giấu: “Lão thái thái, chẳng phải người nên nói đám hạ nhân chuẩn bị vài bộ xiêm y cho tứ tiểu thư hay sao? Bây giờ đã vào mùa đông, tứ tiểu thư còn đang tuổi lớn, xiêm y mùa đông năm trước đã không mặc vừa.”