Thần Vương Lệnh

Chương 982




Chương 982

Michelle vẫy tay với các nhân viên phía sau, họ ngay lập tức mang đến một chiếc hộp xinh đẹp.

Michelle mở hộp, từ bên trong lấy ra một tấm biển màu vàng và nói: “Sau khi khảo sát, vẻ đẹp, lòng tốt và sức ảnh hưởng của cô đều vô cùng tuyệt vời.”

“Vì vậy, bây giờ tôi chính thức đại diện cho tổ chức mời cô làm đại sứ ái tâm của chúng tôi ở châu Á.”

“Với những nỗ lực chung của chúng ta, tôi hy vọng cô có thể gửi sự ấm áp và quan tâm đến nhiều trẻ em nghèo hơn trên khắp thế giới.”

“Cô Liễu, cô có bằng lòng nhận sứ mệnh thiêng liêng này không?”

Liễu Như Ngọc kinh ngạc há hốc miệng.

Cô ta đã mơ về điều này từ lâu.

Không chỉ vì có thể mang lại nhiều vinh quang, với thân phận này, cô có thể làm một số việc thuận tiện hơn. Đồng thời, phát huy tối đa tầm ảnh hưởng của bản thân.

Cô ta thậm chí còn từng nghĩ đến đây thành sự nghiệp cả đời của mình.

Sau vụ bê bối, cô ta cảm thấy giấc mơ này đã hoàn toàn tan vỡ, không ngờ, Michelle đã đích thân đến trao danh hiệu này cho bản thân.

Cô ta không khỏi nhìn Tần Thiên, nước mắt trào ra, cô ta biết tất cả những thứ này đều là Tần Thiên mang lại.

Tần Thiên mỉm cười gật đầu, nhìn cô ta bằng ánh mắt khích lệ.

Liễu Như Ngọc thở phào nhẹ nhõm, lớn tiếng nói: “Ngài Michelle kính mến, tôi đồng ý!”

“Cảm ơn anh đã tin tưởng giao phó cho tôi sự vinh dự này.”

“Ở đây tôi xin hứa với mọi người và tất cả những người quan tâm rằng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để làm tốt công việc này!”

“Tôi cũng sẽ coi chuyện này là sự nghiệp cả đời của mình!” Cô ta rơi nước mắt nhận lấy danh hiệu.

Đích thân Michelle đưa cho cô một lá thư bổ nhiệm có chữ ký của chủ tịch quỹ.

Hiện trường hoàn toàn im lặng, mọi người đều dùng ánh mắt và ống kính của mình để chứng kiến cảnh tượng thần thánh này.

Mọi người đều biết đây là điều vinh dự đến mức nào.

Để so sánh, bất kỳ giải thưởng nào có giá trị cao nhất trong ngành giải trí, chẳng hạn như giải Oscar cho giọng ca vàng cũng vẫn bị nó làm lu mờ.

Đây là danh hiệu của Liên Hợp Quốc!

“Như Ngọc, chúc mừng nhé!”

“Việc Liên Hợp Quốc có thể trao cho em vinh dự này cho thấy em thực sự xứng đáng với nó.”

Dương Vinh hưng phấn dẫn đầu vỗ tay.

Hiện trường tràn ngập tiếng hoan hô.

Tần Thiên nhìn Mạc Thông, cười lạnh nói: “Mạc tổng, tài nguyên của tôi thế nào?”

“Anh có thể giúp Thiên Hậu có thêm một vài vai diễn và nhận thêm một vài anh hiệu nhưng liệu anh có thể với được đến Liên Hợp Quốc không?”

Sắc mặt Mạc Thông tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi cười lạnh: “Họ Tần kia, đừng kiêu ngạo!”

“Đã là người trong ngành giải trí thì phải làm những gì người trong ngành giải trí nên làm. Danh hiệu được ủy quyền có thể giúp diễn xuất không?”

“Anh cảm thấy là chỉ một mình Liễu Như Ngọc có thể vực dậy cả một công ty giải trí sao?”