Thần Vương Lệnh

Chương 963




Chương 963

“Hay là đưa cô ấy qua đây trước để chăm sóc cho anh Triệu?”

Triệu Húc suy nghĩ một chút, nói: “Tôi không thích Mục Phi Phi.”

“Những ngày này tôi phải giữ vững tinh thần, đến lúc đó còn hầu hạ Liễu Như Ngọc thật tốt.”

Mạc Thông cười nói: “Được!”

“Anh Triệu, nếu không có chỉ thị nào khác, ba ngày sau tôi sẽ đích thân dẫn người đến Tinh Đồ.”

“Tôi đã mời rất nhiều cơ quan truyền thông đến để thông báo tin tức này cho mọi người, cắt đứt đường lui của Vương Cường và Liễu Như Ngọc.”

Triệu Húc xua tay nói: “Anh đi làm đi.”

“Tôi chỉ có một yêu cầu, ba ngày sau, ở chỗ này, tôi muốn nhìn thấy Liễu Như Ngọc quỳ xuống cầu xin tôi.”

“Tôi không thể chờ đợi được nữa rồi!”

Mạc Thông nghĩ tới điều gì đó, do dự một chút, thấp giọng nói: “Anh Triệu, nếu không đợi được nữa, tại sao phải đợi ba ngày?”

“Theo tôi thấy, để tránh đêm dài lắm mộng, ngày mai có thể tổ chức họp báo, hạ gục Vương Cường và Liễu Như Ngọc.”

Triệu Húc cười lạnh, nhìn quản gia bên cạnh nói: “Quách Thăng, ông nói cho anh ta biết đi.”

Quách Thăng cười nói: “Ba ngày sau cũng là hội nghị gia tộc như thường lệ của Triệu Thị.”

“Anh biết đấy, có một số người trong gia đình luôn phàn nàn, dị nghị về việc thiếu gia được chọn làm người thừa kế.”

“Không ngoài dự đoán, đến lúc đó, chắc chắn họ sẽ làm khó thiếu gia.”

“Thiếu gia chỉ muốn chuẩn bị một điều bất ngờ. Đến lúc đó, việc mua lại Tinh Đồ sẽ tát thẳng vào mặt bọn họ.”

“Chứng minh cho bọn họ thấy thiếu gia xứng đáng làm người thừa kế.”

Mạc Thông nghi ngờ hỏi: “Đối với một gia tộc lớn như Triệu Thị, việc mua lại Tinh Đồ quan trọng đến vậy sao?”

Quách Thăng cười nói: “Thiếu gia có được Tinh Đồ là có Liễu Như Ngọc.”

“Có được Liễu Như Ngọc, sẽ có được nhà họ An ở tỉnh Nam Giang.”

“Có Liễu Như Ngọc, thiếu gia có thể chứng minh cho gia tộc thấy mình có thể thu phục tỉnh Nam Giang.”

“Đây là mục tiêu cuối cùng của thiếu gia.”

“Thiếu gia, tôi nói đúng không?”

Triệu Húc cười lớn nói: ” Quách quản gia hiểu ý tôi.”

“Vậy Mạc Thông, anh đã biết tầm quan trọng của chuyện này rồi chứ?”

Mạc Thông kích động nói: “Lấy bốn lạng địch ngàn cân, không hổ là anh Triệu, thật cao minh!”

“Anh Triệu, xin hãy yên tâm!”

“Tôi nhất định sẽ giải quyết ổn thoả, khiến những kẻ phản đối anh phải vĩnh viễn im miệng!”

Triệu Húc gật đầu nói: “Anh em họ của tôi đều không tầm thường cho nên trước đó tốt nhất anh nên giữ bí mật.”

“Tôi lo họ biết được tin tức sẽ gây rắc rối.”

“Mặc dù tôi không sợ họ nhưng hội nghị gia tộc rất quan trọng, tốt nhất đừng có thêm rắc rối”.