Thần Vương Lệnh

Chương 886




Chương 886

Họ sinh ra để trở nên mạnh mẽ và điều họ sùng bái nhất chính là kẻ mạnh và dũng cảm.

Sở dĩ Đại Hồ Tử có thể trở thành thủ lĩnh của họ không chỉ vì ông ta dám chơi trò chơi này mà còn chơi rất nhiều lần. Điều quan trọng là lần nào cũng thắng.

Vì vậy, trong suy nghĩ của họ, Đại Hồ Tử là con cưng của thân và là cha đỡ đầu của họ.

“Bắt đầu! Bắt đầu!” Họ vừa hét lên vừa đặt cược.

Không có nhiều cơ hội để chứng kiến người khác chơi cò quay Nga nên máu của họ sục sôi.

“Anh thật sự muốn chơi sao? Quá nguy hiểm.” Thiết Ngưng Sương không khỏi thấp giọng nói, trong mắt đầy vẻ lo lắng.

Đây là dùng mạng sống để đánh cược.

“Nếu cậu không dám bắn phát đầu tiên, tôi có thể bắn trước.” Đại Hồ Tử dùng khí thế áp đảo nhìn Tần Thiên chằm chằm.

“Lão đại, để tôi thay anh!” Quản Nghĩa nghiến răng nghiến lợi, đưa tay đoạt lấy súng.

Tần Thiên cười lạnh, cầm súng lên, chĩa vào thái dương mình, bóp cò.

Cạch một tiếng, không có đạn.

Charlie và đám người mắt xanh có chút thất vọng.

Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết, Quản Nghĩa đều cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Bây giờ đến lượt ông.” Tần Thiên đặt súng trở lại bàn.

Khuôn mặt Đại Hồ Tử trở nên nghiêm túc hơn một chút. Bây giờ, ông ta bắt đầu nhìn kĩ lại chàng trai trẻ thanh tú đến từ Long Quốc đang ở trước mặt mình.

Không nói đến những thứ khác, sự bình thản dùng súng chĩa vào thái dương của mình không phải là chuyện người thường có thể làm được.

Ông ta nghiến răng, cầm súng, tự bắn vào thái dương.

Trống trơn.

Charlie reo hò.

Đại Hồ Tử lại đẩy súng đến trước mặt Tần Thiên.

Đã bắn được hai phát, cơ hội trúng đạn sau đó tăng lên gấp đôi.

Đám người mắt xanh đều nhìn chằm chằm vào Tần Thiên.

Tần Thiên nhấp một ngụm bia, thản nhiên cầm súng lên, bóp cò.

Vẫn trống.

Hiện trường vang lên tiếng la ó.

Tâm trạng của mọi người bất giác trở nên căng thẳng.

Đại Hồ Tử trở nên nghiêm trọng hơn, cảm thấy hôm nay mình đã gặp được đối thủ rồi.

Ông ta chộp lấy khẩu súng, đặt nó vào thái dương và từ từ bóp cò.

Cạch, không có đạn.

“Con cưng của thần!” Đám người mắt xanh kêu lên.

Charlie hưng phấn nói: “Chỉ còn hai viên đạn, bắn nhanh lên!”

“Lần này mày sẽ tự giết mình!”

Viên đạn đó nằm trong hai viên đạn cuối cùng này.