Thần Vương Lệnh

Chương 680




Chương 680

Hòa thượng vô cùng đắc ý, anh ta cười ha ha chuẩn bị lên xe.

Đúng lúc này, một phi đao xé bầu trời đêm bay từ sườn núi ra, một phát đã xuyên qua cổ anh ta.

Tiếng cười lập tức dừng lại.

Hòa thượng trợn mắt nhìn.

Anh ta muốn nói gì đó nhưng miệng chỉ cử động được một chút sau đó ngã xuống vách núi đen xì không thấy đáy.

”Không tệ, phi đao của Thôi Minh lại tiến bộ rồi.” Tần Thiên quan sát qua điện thoại, tán thưởng nói.

Phi đao?

Truy Phong không nhịn được mà nhảy lên xà nhà ngồi cạnh Tần Thiên nhìn màn hình di động tối đen.

Mặc dù không rõ lắm nhưng vẫn có thể nhìn được.

Chỉ nghe tiếng thùng thùng vang lên, trong núi có một người chống gậy đi ra.

Phía sau ông ấy là một nhóm người. Ai nấy cũng giống như đi dạo chơi ở ngoại thành, trên mặt là sự mong chờ.

”Đây là tiểu đội Thiên Phạt của anh?” Truy Phong không nhịn được mà hỏi.

Mí mắt Tần Thiên nhảy lên một cái.

Sao Truy Phong lại biết tên của tiểu tổ Thiên Phạt?

Có lẽ biết bản thân đã lỡ miệng, Truy Phong giải thích: ”Phan Hổ nói.”

Tần Thiên không nói thêm gì.

Kẻ địch được diện kiến tiểu tổ Thiên Phạt còn sống sót chỉ có một mình Phan Hổ.

”Hòa thượng, tôi báo thù cho cậu!”

Hoa nương nổi giận gầm lên rồi đẩy cửa nhảy xuống.

Thập Diêm La trong hai chiếc xe còn lại, ngoài hòa thượng đã chết đều nhảy xuống.

Lão già vô lại nhìn Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết phía đối diện, trong mắt lộ ra sự ham muốn và kinh diễm.

”Mấy người là ai?” Lão ta cắn răng nói.

Tàn Kiếm cười cười nói: ”Là người đến giết ông.”

Nói xong cơ thể ông ấy lao về phía lão già vô lại. Kiếm giấu trong gậy cũng được lấy ra.

”Kiếm thật nhanh.” Truy Phong thấy cảnh này trên màn hình thì nhỏ giọng cảm thán.

Ánh sáng lạnh lẽo đâm thẳng vào cổ họng lão già vô lại.

Sau khi ra tay xong, Tàn Kiếm lập tức lùi lại. Ông ấy cất kiếm vào trong vỏ, nói: ”Giới hạn mười phút. Mọi người tự chọn đối thủ, bắt đầu đi.”

Nói xong ông ấy chống gậy xuống đất, ông ấy giống như một con đại bàng đang đứng trên mỏm đá cao nhìn xuống vậy.

Đúng là xong chuyện phủi áo ra đi, thân thủ nhanh nhẹn giống như tên mình.

Truy Phong không nhịn được mà nói: ”Ông ấy là thủ lĩnh. Nhìn như không quan tâm nhưng lại có thể nắm được toàn cục.”

”Lúc quan trọng nhất sẽ ra tay hỗ trợ.”

Tần Thiên gật đầu bổ sung: ”Đồng thời còn có thể kịp thời phòng bị kẻ thù bên ngoài.”