Chương 505
Họ kiểm tra đi kiểm tra lại quá trình của buổi tiệc, đây là lần đầu tiên tập đoàn Tô Ngọc xuất hiện trước công chúng, sợ sẽ xảy ra sai sót.
Muốn tìm chị Xuân tham khảo giúp một lần nữa, nào ngờ điện thoại của chị Xuân trực tiếp tắt máy. Tô Tô đích thân đến gõ cửa, chị Xuân không vui nói có chuyện gì thì đợi cô ta ngủ dậy rồi nói.
Mãi cho đến buổi chiều, chị Xuân mới uể oải thức dậy. Nhìn đồ vật và quy trình mà Tô Tô và Liễu Thanh quy định cho buổi tiệc, cô ta ném thẳng sang một bên.
“Đồ uống và bánh ngọt quá tệ, chẳng ra sao cả. Đổi hết đi.”
“Rượu vang phải là rượu Bordeaux cổ điển, bánh ngọt thì các người đến khách sạn Michelin mời đầu bếp đến làm tại chỗ.”
Tô Tô tức đến nỗi nói không nên lời. Dựa theo tiêu chuẩn của chị Xuân, họ sẽ phải chi trả hàng triệu đồng cho một buổi tiệc.
Không chỉ vậy, chị Xuân còn lạnh lùng cười nói “Tôi và tiểu thư Mục Phi Phi sẽ chỉ định danh sách khách mời tham gia, các cô không cần lo lắng.”
“Còn, nếu các cô muốn mời thì phải có được sự đồng ý của tôi.”
Liễu Thanh tức giận nói “Hóa ra chúng tôi tốn nhiều tiền như vậy, cũng không có tư cách mời khách ư?”
“Chị Xuân, có phải chị quá đáng lắm rồi không?”
Chị Xuân lạnh lùng cười nói: “Cô hiểu cái gì.”
“Chắc cô sẽ không cảm thấy buổi tiệc đêm nay, các cô là nhân vật chính đấy chứ? Làm ơn đi, các cô chỉ chịu trách nhiêm thanh toán mà thôi. Nhân vật chính thực sự là ngôi sao lớn của chúng tôi.”
“Tiếc tiền sao? Cô không nghĩ thử xem, đây là ngôi sao của chúng tôi lợi dụng quan hệ của mình để mở rộng mối quan hệ cho các cô đấy.”
“Những người tham dự đều rất cao quý. Chỉ dựa vào một công ty nhỏ mới thành lập như các cô thì cả đời cũng đừng mong tiếp xúc được mối quan hệ này.”
“Vui vẻ đi!”
“Không biết cả thế giới có biết bao nhiêu người cầm rất nhiều tiền, chen nhau vỡ đầu để mời ngôi sao lớn của chúng tôi mà còn chưa có cơ hội đấy.”
Liễu Thanh tức không nói nên lời.
Tô Tô nghiến răng, nhịn. Vẫn câu nói đó, đã lấy ra chục triệu đồng cho chi phí người phát ngôn hàng, thì cũng không thể vì chút ít tiền này mà việc sắp thành lại hỏng được.
“Tôi lập tức sắp xếp theo ý của chị Xuân. Quả thực đây là lần đầu tiên chúng tôi làm việc này, nên có vài chỗ không làm tốt, mong chị Xuân chỉ bảo thêm.”
Chị Xuân lạnh lùng cười nói: “Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi.”
“Đây là số điện thoại khác của tôi, bên dưới là số tài khoản ngân hàng. Gần đây tôi chuẩn bị mua nhà còn thiếu năm trăm nghìn.”
“Xem như là tôi mượn chủ tịch Tô trước vậy.”
Tô Tô nghiến răng. Mở miệng ra là năm trăm nghìn, quá ghê gớm.
Nói là mượn, nhưng ai cũng biết đây chính là một đi không trở lại.
Nhưng, tất cả đều vì sự nghiệp, phải nhịn!
“Nghe nói bên ngoài thành phố có Thần Long quán không tệ, rất linh nghiệm. Gần đây tôi ngủ không ngon, tâm thần luôn hoảng hốt nên muốn đi xin xăm.”
“Chủ tịch Tô, tôi biết cô bận không có thời gian đi cùng tôi. Vậy bảo nhân viên pháp chế này của cô đi cùng tôi đi.”