Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Chương 39: Ảnh vệ đấu trí




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Cao thủ cấp bậc Nguyên Vương có lực chống đỡ thật sự là biến thái!

Cổ tay của Lăng Kỳ Tuyết chuyển một cái, kiếm vung lên ngăn cản.

"Leng keng!"

Kim loại va chạm với kim loại phát ra tiếng kêu lanh lảnh, lực lượng to lớn, chấn động làm cả cánh tay của Lăng Kỳ Tuyết đều tê dại, bội kiếm trong tay thiếu chút nữa rơi khỏi tay.

Thực lực của Nguyên Vương này thật sự là không phải tệ!

Chỉ một kích này, Lăng Kỳ Tuyết đã cảm thấy sự chênh lệch của hai bên, ở trước mặt Nguyên Vương cường đại, Nguyên Giả nho nhỏ chỉ có phần bị ngược đãi, nếu không phải lúc trước nàng đã hạ độc, ảnh vệ ra tay lực lượng và tốc độ ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, không chừng một kiếm này là có thể muốn mạng của nàng!

Mà Lăng Kỳ Liên bên kia bị uy áp của thái tử làm chấn động mềm nhũn ngồi dưới mặt đất, cho đến khi ảnh vệ xuất hiện vẫn không hòi phục nguyên khí lại, bị một tiếng va chạm phát ra tiếng vang chấn động lớn kia mới phục hồi tinh thần lại, nàng khó tin ngẩng đầu nhìn Lăng Kỳ Tuyết, trong mắt đầy ý tứ không rõ cảm xúc.

Phải biết, một tháng trước nàng đánh Lăng Kỳ Tuyết một trận, ngay lúc đó nàng lại không có một chút nguyên lực nào, sao có thể ở trong vòng một tháng ngắn ngủn có thực lực đối kháng với Nguyên Vương!

Nàng là Nguyên Giả đỉnh phong, cũng không thể thành công tiếp được lực lượng một kiếm của Nguyên Vương!

Lăng Kỳ Tuyết còn là phế vật Lăng Kỳ Tuyết kia sao?

Lăng Kỳ Liên lâm vào trầm tư, trong một tháng này, Lăng Kỳ Tuyết biểu hiện thật khác thường, giống như biến thành người khác, nàng cẩn thận nhớ lại, trong thời gian này xảy ra chuyện gì.

Chuyện còn chưa kết thúc, Lăng Kỳ Tuyết bị một kích mạnh nhất của ảnh vệ lùi lại mấy bước, dựa vào bức tường phòng nghỉ ngơi.

Phía sau nàng chính là cửa sổ, ngoài cửa sổ, Lăng Kỳ Tuyết còn có thể thấy phía dưới đang tiến hành trận bán đấu giá Thuần Nguyên Đan như dầu sôi lửa bỏng.

Lực chiến đấu kinh khủng, Lăng Kỳ Tuyết ngưng tụ tinh thần lực thành một đường thẳng, như một tia la-de bắn vào Thức Hải, đánh vào trong Thức Hải của ảnh vệ.

Nàng là luyện đan sư, tinh thần lực mạnh hơn người bình thường, cho dù là Nguyên Vương, tinh thần lực cũng không nhất định mạnh hơn nàng.

Đây là suy đoán của nàng và cũng là một cuộc đánh cược của nàng, thắng cuộc, ảnh vệ sẽ bị giết chết, thua cuộc, nàng nhiều nhất chỉ tổn thất một chút tinh thần lực.

Nàng cũng không cho rằng tinh thần lực của một Ảnh vệ có thể ở trên nàng, lại vẫn có thể phản công.

Nàng thắng cuộc.

Mặc dù tu vi của ảnh vệ đã đạt đến cấp bậc Nguyên Vương, nhưng mà hắn chú trọng sức chiến đấu, phương diện tinh thần lực đã bỏ qua, phải là cấp bậc Nguyên Tướng sơ kỳ, tinh thần lực của Nguyên Vương mới hoàn toàn nghiền ép Tinh Thần lực của Nguyên Tướng!

Trên mặt của ảnh vệ hiện ra vẻ khổ sở, mặc dù không kêu đau, nhưng Lăng Kỳ Tuyết vẫn thấy được hi vọng.

Tinh thần lực bị tổn thương, lực chống đỡ của hắn ắt sẽ giảm xuống, đến lúc đó Vân Sát Tán trên người của hắn thừa lúc yếu ớt mà vào, hắn muốn không trầy da xước thịt cũng khó!

Quả nhiên, chỉ qua mấy giây, ảnh vệ càng lúc càng thấy nôn nóng tay bắt đầu gãi.

Mu bàn tay của hắn đã hiện ra những vết lốm đóm trắng, mới gãi hai cái, đã nghe thấy một tiếng hét thảm, ảnh vệ ngã xuống đât bỏ mình.

Thấy vậy, sắc mặt của Nam Cung Kình lạnh lẽo vô cùung, cao thủ dưới tay hắn rất nhiều, nhưng cấp bậc Nguyên Vương cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, dù sao bồi dưỡng được một Nguyên Vương cần tài nguyên cũng rất kinh người.

Mà một trong thủ hạ của hắn, cao thủ cấp bậc Nguyên Vương, lại bị Lăng Kỳ Tuyết độc chết!

Sao hắn có thể không tức giận!

"Ngươi! Nhanh đi giết nàng cho ta!" Nam Cung Kình ra lệnh cho ảnh vệ thứ hai bên cạnh: "Nếu không thể giết chết nàng, ngươi hãy tự sát đi!"

Ảnh Vệ thứ hai hung thần ác sát vung kiếm đâm về phía Lăng Kỳ Tuyết, trong trường kiếm âm thầm thi triển nguyên lực màu xanh lục.

Nguyên lực hệ Mộc bình thường đều tương đối ôn hòa, Lăng Kỳ Tuyết lại có thể cảm ứng được một cỗ sát khí nguyên lực màu xanh lục của ảnh vệ thứ hai này.

Thực vật mang theo sát khí, chỉ có một số độc thảo có linh tính hoặc là Thực Nhân Hoa mới có, hiển nhiên Ảnh Vệ thứ hai này đã từng luyện hóa một loại trong đó, nên trên người hắn mới có nguyên lực sát khí bức người.

Toàn thân Lăng Kỳ Tuyết đạt tới cảnh giới cực cao, luyện hóa Thực Nhân Hoa cần tinh thần lực rất lớn, tinh thần lực của ảnh vệ thứ hai này mạnh hơn ảnh vệ thứ nhất một phần, nàng lại định dò xét cấp bậc tinh thần lực của ảnh vệ thứ hai, phát hiện tinh thần lực của hắn cũng quét đến phía nàng, tinh thần lực của hai người đụng vào nhau, trong không khí dâng lên mấy điểm gợn sóng, lại dần hòa tan biến mất.

Lần thăm dò này, Lăng Kỳ Tuyết đã biết tinh thần lực của nàng không có ưu thế chắc chắn, lờ mờ đánh ra chỉ mang đến cho mình tổn thương, phải nghĩ biện pháp khác!

Ảnh Vệ thứ hai dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Lăng Kỳ Tuyết cũng có thêm mấy phần ngưng trọng, dù sao đồng bọn của hắn chết ở trên tay của Lăng Kỳ Tuyết, nếu là người bình thường còn cảm thấy Lăng Kỳ Tuyết may mắn, nhưng mà hắn thân là ảnh vệ của Thái tử, năng lực biết trước nguy hiểm của bản thân mạnh hơn người bình thường, trực giác trong lòng nói cho hắn biết: Lăng Kỳ Tuyết không đơn giản, không thể xem thường!

Động tác của ảnh vệ thứ hai rất nhanh, trong nháy mắt đã đánh đến trước người của Lăng Kỳ Tuyết.

Lăng kỳ Tuyết trầm xuống, ảnh vệ thứ hai này còn khó chơi hơn ảnh vệ một!

Nếu không phải là không gian phòng nghỉ ngơi này hẹp, trở ngại phát huy của hắn, chỉ sợ động tác của hắn sẽ nhanh hơn!

Không gian!

Đúng rồi!

Lăng Kỳ Tuyết đột nhiên hiểu ra, nàng có thể lợi dụng không gian hẹp của phòng nghỉ ngơi này làm việc!

Công pháp Nam tử tu luyện là lấy khí quyển mặt trời làm chủ, không gian thu hẹp tự nhiên sẽ cản trở bọn họ phát huy, mà nàng lại khác, công pháp Huyễn Phong Vô Ảnh Cước linh hoạt đa dạng, ở trong phòng nghỉ hẹp này có thể tự nhiên không bị ảnh hưởng.

Trường kiếm của Ảnh vệ thứ hai vung ra, nguyên lực màu xanh lục đổ xuống Lăng Kỳ Tuyết.

Lăng Kỳ Tuyết đạp công pháp Huyễn Phong Vô Ảnh Cước cơ thể thoắt một cái, tránh thoát công kích của hắn, nguyên lực màu xanh lục đánh lên cửa sổ, cả cửa sổ sụp đổ ầm ầm, chỉ để lại một lỗ lớn.

Lăng Kỳ Tuyết nghe thấy âm thanh phía dưới ra giá liên tiếp, hình như hoàn toàn không để ý bất ngờ bên này.

Tiếp theo, kiếm thứ hai của ảnh vệ thứ hai cắt ngang đến, sự khác biệt giữa Nguyên Vương và Nguyên Tướng không chỉ là một cấp bậc, tu vi thực lực của Lăng Kỳ Tuyết cuối cùng kém hơn, kiếm có nguyên lực màu xanh lục nguy hiểm xẹt qua hông của nàng, thiếu chút nữa thì chém eo của nàng thành từng đoạn!

Lăng Kỳ Tuyết là người chết qua một lần, đời trước gặp phải đuổi giết cũng không phải ít, bao nhiêu lần ở trong sinh tử bồi hồi, điểm này với nàng căn bản mà nói không tính là gì!

Trong lòng nàng rất rõ, nếu muốn sống, chỉ có không ngừng tìm cơ hội, tìm cơ hội chạy thoát, tìm cơ hội đánh chết đối phương!

Lúc này, Lăng Kỳ Liên đã khôi phục nguyên khí, đi đến bên người Nam Cung Kình, khẽ đở hắn dậy, khéo léo ôn nhu nói: "Thái tử điện hạ, trước tiên ta đỡ ngài qua một bên nghỉ ngơi, ảnh vệ sẽ hoàn thành nhiệm vụ thôi!"

Chỉ có một người là Nam Cung Ngọc vẫn làm bộ đáng thương tựa vào góc tường, trên trán đầy mồ hôi.

Ảnh vệ thứ hai ra tay liên tiếp, Lăng Kỳ Tuyết cũng khó khăn lắm mới tránh thoát, tránh né rất chật vật.

Nam Cung Ngọc đột nhiên như phát hiện ra cái gì đó, chợt đứng lên, hướng ngoài cửa hô to: "Người đâu mau đến đây, ở đây có người cướp bóc!"

Hắn muốn tìm cao thủ bảo vệ ở đây trợ giúp!

Nếu là lúc trước, hắn sẽ giao đồ ra, sau đó sẽ bồi thường cho người gửi bán đồ giá tiền cao, cho dù thái tử phách lối như thế nào, hắn đều chọn im lặng, bởi vì chỉ cần hắn ở bên ngoài đắc tội với thái tử, mẫu phi của hắn ở trong hậu cung sẽ gặp phải ám toán của hoàng hậu, vì mẫu thân, hắn phải nhịn tức giận!