Thần Vực

Chương 2: “Chào mừng cậu trở về, Vong Xuyên.”




Ánh mắt của nhân viên lễ tân sáng lên, nụ cười càng ngọt ngào hơn: “Vâng ạ, mời ngài đi đến thang máy bên cạnh để lên tầng 15, nơi đó sẽ có chuyên gia đón tiếp ngài.”

Đặt riêng khoang mô phỏng sinh học là dịch vụ chỉ có khi Thần Vực vừa mới phát hành, khoang mô phỏng được chế tác một cách tinh vi cho mỗi người chơi để họ có thể trải nghiệm và phát huy trong game tốt hơn. Nhưng về sau người mua cũng không còn được hưởng đãi ngộ tốt như vậy, bởi vì doanh số tiêu thụ không cao, sau nửa tháng công ty Tần Sách đã ngừng dịch vụ này.

Cũng không trách thái độ của nhân viên lễ tân lại tốt như vậy, bởi vì khoang mô phỏng sinh học chỉ có thể kết nối với Thần Vực, lại có hạn chế giá trị thể lực, tất nhiên là không có người quan tâm.

Mục Xuyên đi thang máy lên tầng 15, rất nhanh có một người khoác áo blouse trắng ra tiếp đón.

“Chào ngài, ngài là khách hàng đến đặt khoang mô phỏng sinh học đúng không? Tôi họ Lý, là người phụ trách điều chỉnh thử nghiệm, mời ngài đi theo tôi.”

Người điều chỉnh họ Lý dẫn Mục Xuyên đi qua hành lang dài dằng dặc, những căn phòng làm bằng pha lê ở hai bên hành lang có rất nhiều khoang mô phỏng sinh học trống.

Mà gã cũng đang thao thao bất tuyệt nói với Mục Xuyên: “Ngài Mục, khoang mô phỏng sinh học của chúng tôi sử dụng kỹ thuật tiên tiến nhất thế giới, phối hợp dịch dinh dưỡng đặc chế, chẳng những có thể kết nối liên tục không gián đoạn với trò chơi, còn có thể tiến hành kích thích với thân thể, có rất nhiều lợi ích đối với thân thể, mua khoang mô phỏng sinh học ở chỗ chúng tôi tuyệt đối là lựa chọn chính xác! Mà ngài Mục lại gặp đúng cơ hội tốt, hiện tại mua khoang mô phỏng sinh học, nhất định sẽ nhận được khuyến mãi dịch dinh dưỡng…”

Gã vừa nói vừa quay đầu nhìn Mục Xuyên.

Não của Mục Xuyên có chút mông lung, giọng nói của người điều chỉnh họ Lý không rõ lắm, giống như cách một tầng nước. Phát hiện ánh mắt khi quay đầu của gã, Mục Xuyên lấy lại trấn định, biểu tình không có chút gợn sóng.

Người điều chỉnh viên họ Lý không hiểu sao có chút xấu hổ, gã cười ha ha, nói tiếp: “Ngài Mục, giá của một khoang mô phỏng sinh học là một trăm vạn điểm tín dụng, sau khi pha loãng một phần dịch dinh dưỡng đậm đặc thì có thể cung cấp liên tục ba mươi ngày, một phần là một vạn điểm tín dụng, sau khi giảm giá là chín nghìn năm trăm, ngài xem…”

Mục Xuyên bình tĩnh trả lời: “Vậy lấy thêm 60 phần dịch dinh dưỡng.”

“Cám ơn, ngài Mục.” Nụ cười của điều chỉnh viên họ Lý càng tươi hơn.

Mục Xuyên chuyển khoản 157 vạn điểm tín dụng xong, người điều chỉnh họ Lý ân cần dẫn hắn đi vào một căn phòng rất lớn.

“Nơi này là khu điều chỉnh thử nghiệm, mời vào.”

Đây là một không gian vô cùng lớn, ở bên trong đặt rất nhiều loại dụng cụ và khoang mô phỏng sinh học, trên dụng cụ hiển thị đủ loại số liệu và đồ thị, những người mặc áo blouse trắng không ngừng bận rộn trước các loại máy móc.

Gã dẫn Mục Xuyên đến trước một khoang mô phỏng sinh học, có rất nhiều người ở phía trên đang loay hoay kết nối khoang với các thiết bị giám sát.

“Ngài Mục, mời ngài đến phòng thay đồ ở bên cạnh để cởi quần áo, sau đó bắt đầu điều chỉnh thử nghiệm.”

Mục Xuyên cởi chỉ chừa một cái quần lót rồi nằm vào bên trong khoang, một người điều chỉnh thử nghiệm trẻ tuổi dán lên người hắn một miếng dán điện(*).

(*) Miếng dán điện: giống mấy miếng dán của máy xoa bóp ấy, một mặt có một tầng keo dán lên người, một mặt kết nối với máy móc thông qua dây điện.

“Ngài Mục, một lát nữa dịch dinh dưỡng pha loãng sẽ chảy vào đầy khoang, xin đừng kinh hoảng, con người có thể hô hấp trong loại chất lỏng này, toàn bộ quá trình điều chỉnh thử nghiệm kéo dài khoảng ba tiếng đồng hồ, trong lúc này ngài có thể đăng nhập trò chơi, chờ khi điều chỉnh hoàn thành chúng tôi sẽ gọi ngài.”

Người điều chỉnh họ Lý vừa mỉm cười dán chặt miếng dán điện cực vừa giải thích với Mục Xuyên, xong rồi đóng cửa khoang lại. Một loại chất lỏng lạnh buốt chậm rãi chảy vào trong khoang, Mục Xuyên nhắm mắt lại, cảm nhận chất lỏng màu lam nhạt chầm chậm tràn qua thân thể, ý thức dần dần chìm vào bóng tối.

Ánh sáng chợt loé lên trước mắt, trong tầm mắt xuất hiện một khoảng không rộng lớn. Mục Xuyên phát hiện bản thân đang đứng trước một cung điện dùng đá cẩm thạch trắng xây dựng, cung điện có hào quang vạn trượng trông cực kỳ thánh khiết, đằng sau trụ nhà La Mã là cánh cửa điêu khắc hoa lệ đang đóng chặt. Mục Xuyên quay đầu nhìn xung quanh, toà cung điện giống như là đảo hoang trôi dạt trong biển mây, bốn phía cung điện đều là mây trắng không có biên giới, không có hạn cuối, ánh nắng rực rỡ chiếu rọi biển mây cực kỳ chói mắt.

Kỳ lạ là nơi này rõ ràng không phải cảnh tượng tạo nhân vật.

Một giọng nữ kỳ ảo lúc có lúc không vang lên: “Chào mừng cậu trở về, Vong Xuyên.”

Theo tiếng nói, cửa cung điện chậm rãi mở ra, một bóng người đang đứng sau cửa mỉm cười với hắn.

Người này là một nhân loại tóc đen mắt đen, diện mạo tuấn tú, mặc một bộ giáp, bên hông cài hai thanh chuỷ thủ và hai thanh kiếm dài.

Đó là Vong Xuyên trước kia, là Vong Xuyên đã chết.

Mục Xuyên kinh ngạc nhìn người kia, chưa kịp chuẩn bị gì mà đã nhìn thấy Vong Xuyên kiếp trước làm cho tâm trạng hắn chấn động, biểu cảm trống rỗng mờ mịt, trong nháy mắt trong lòng trào lên đủ loại cảm xúc phức tạp. Hắn rất nhanh phát hiện ra mặc dù Vong Xuyên kia vẫn mỉm cười với hắn, nhưng trong mắt lại không có chút tiêu cự nào.

“Xin hỏi có tiếp tục sử dụng tên Vong Xuyên này không?” Giọng nữ hỏi.

Đúng rồi, đây là quá trình tạo lại nhân vật sau khi tử vong mà hắn nghe người khác nói qua, Mục Xuyên hít sâu một hơi, kiên định trả lời: “Đồng ý.”

Vừa dứt lời, Vong Xuyên đứng sau cửa trong nháy mắt hoá thành từng mảnh ánh sáng rồi biến mất, chỉ để lại hai chữ Vong Xuyên.

Đầu óc của hắn rối loạn nên không có phát hiện giọng nữ hư ảo kia dừng lại trong nháy mắt.

Mục Xuyên đi vào cung điện, trong cung điện là một mảnh trống trải, trang trí tráng lệ, trên cột trụ và mặt tường đều là tranh ảnh với tác phẩm điêu khắc hoa lệ. Phía trước cung điện là một bức tượng nữ thần đang nhắm mắt và dùng hai tay ôm ngực cao lớn, chính là Thần Sáng Thế Gaia của Thần Vực. Ánh mắt Mục Xuyên lướt qua toàn bộ cung điện, rồi dừng lại trên các bức tranh. Tỉ mỉ phân biệt, có thể mơ hồ nhìn ra có vẻ chúng đang miêu tả sự tích của rất nhiều chủng tộc cùng với… chiến tranh?

“Xin mời lựa chọn chủng tộc hay để chọn ngẫu nhiên.”

Trong đại sảnh xuất hiện rất nhiều bóng người, đặc điểm bên ngoài hơi khác nhau.

Trong Thần Vực chỉ có thể chọn vài chủng tộc: Nhân tộc, Chu nho tộc, Thú nhân tộc và Tinh linh tộc. Trong đó, Thú nhân tộc có thể chọn Ngưu tộc và Ảnh Miêu tộc, Tinh linh tộc có thể chọn Tinh linh ánh trăng hoặc Tinh linh rừng rậm.

Hắn nhíu lông mày trầm tư một lát, chọn ngẫu nhiên.

Năm đó Mục Xuyên trực tiếp chọn Nhân tộc, bây giờ hắn bỗng nhiên có chút tò mò, hắn chọn ngẫu nhiên thì sẽ ra chủng tộc gì.

Tất nhiên trong Thần Vực không chỉ có mấy chủng tộc kể trên, mà còn có chủng tộc đặc biệt khác, chỉ chọn ngẫu nhiên mới có thể lấy được, có một số chủng tộc đặc biệt có kĩ năng thiên phú mạnh đến nghịch thiên, ví dụ như Dực tộc có thể bay cùng với Long tộc có thể hoá rồng. Nhưng nếu chọn ngẫu nhiên thì sau này người chơi chỉ có thể chọn chủng tộc đã định bằng lựa chọn ngẫu nhiên hoặc Nhân tộc.

Kiếp trước đã có người thông minh từng chơi đùa, tự sát để tạo lại nhân vật, kết quả là mấy lần chọn ngẫu nhiên đều ra cùng một chủng tộc, Thần Vực công bố giải thích chủng tộc ngẫu nhiên đều dựa theo đặc điểm riêng của mỗi người để tiến hành sàng lọc lựa chọn, nhưng mà không công bố điều kiện sàng lọc lựa chọn của chủng tộc đặc biệt, làm hắn tức đến mức mắng to tổ lập trình Thần Vực. Từng có người kháng nghị rằng chênh lệch lớn giữa các chủng tộc là không công bằng, kết quả là nhà phát hành Thần Vực vẫn như thế, không thích thì khỏi chơi, cuối cùng người chơi kia chỉ có thể ủ rũ chọn Nhân tộc.

Thật ra không có chủng tộc nào yếu cả, mỗi chủng tộc đều có đặc điểm riêng và điểm mạnh của mình, Mục Xuyên bình tĩnh suy nghĩ.

Sau khi chọn lựa chọn ngẫu nhiên, tất cả nhân ảnh trước mắt đều biến mất, một vòng sáng xuất hiện phía trước Mục Xuyên, một bóng người chậm rãi hiện ra.

Mục Xuyên kinh ngạc trợn to mắt, người trước mắt có một đôi mắt màu vàng xinh đẹp quang mang lưu chuyển(*), dưới sống mũi thẳng tắp là đôi môi màu hồng nhạt có chút nhếch lên, mái tóc màu bạc hơi dài rũ xuống hai bên má và cổ, một đôi tai nhọn nhô ra từ mái tóc bạc, làn da tái nhợt như trong suốt. Mục Xuyên nguyên bản đã đẹp trai, vẻ ngoài đặc biệt của chủng tộc này trực tiếp biến hắn thành kỳ ảo.

(*) Quang mang lưu chuyển: có ánh sáng di chuyển trong mắt, dùng để miêu tả đôi mắt rực rỡ sinh động.

Đây là chủng tộc gì? Mục Xuyên thắc mắc.

Rất nhanh, giọng nữ kia đã nói cho hắn biết đó là Tinh linh bóng đêm.

Mục Xuyên nhíu mày, chẳng phải Tinh linh tộc chỉ có hai nhánh chủng tộc là Ánh trăng và Rừng rậm thôi sao, kiếp trước hắn cũng chưa từng gặp qua người chơi chủng tộc này, cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra?

“Có xác nhận chủng tộc là Tinh linh bóng đêm không?”

“Xác nhận.” Mục Xuyên trả lời, cho dù thiên phú của chủng tộc đặc biệt này là gì, thì ít nhất là hắn vẫn có thiên phú chung của Tinh linh tộc là nhanh nhẹn, hắn cũng không lỗ.

“Xây dựng nhân vật thành công, chào mừng cậu trở về, Vong Xuyên.”

Tinh linh bóng đêm trước mắt bỗng nhiên phóng về phía hắn rồi hoà làm một thể, cả toà cung điện đột ngột biến mất, Mục Xuyên bất chợt rơi xuống, bay về phía một nơi nào đó trên đại lục Thần Vực.

Sau một trận cảm giác mất trọng lực mãnh liệt, rốt cục Mục Xuyên cũng rơi xuống mặt đất. Hắn chờ cảm giác buồn nôn qua đi mới cúi đầu nhìn trang bị tân thủ trên người mình: một bộ áo vải không thuộc tính, một túi tiền chỉ có 10 đồng tệ; rồi hắn lại ngẩng đầu dò xét khu vực xa lạ này.

Nơi này là một khu rừng được bao phủ trong đêm tối, một vầng trăng tròn treo trên bầu trời đêm, ánh sáng nhàn nhạt chiếu rọi khắp khu rừng, có một cây cột chỉ đường dựng trước lối vào thôn, bên trên cột viết ba chữ thôn Vĩnh Dạ bằng phù văn. Có mấy căn nhà lờ mờ phân bố rải rác trên tàng cây hoặc ven đường, có một ít thực vật huỳnh quang mà Mục Xuyên không biết tên đang phát ra ánh sáng mờ mờ, từng đàn đom đóm bay múa quanh quẩn không ngừng, ở xa xa phía Bắc có một gốc cây Sinh mệnh to lớn tản ra vầng sáng mờ ảo.

Mục Xuyên nhìn thôn Vĩnh Dạ tĩnh mịch trước mắt như có điều suy nghĩ. Hắn đi trên con đường nhỏ u ám, dạo quanh thôn xóm không lớn này một vòng, phân biệt chức năng của từng căn nhà ven đường. Hắn phát hiện trong thôn trang này vẫn có tiệm vũ khí, hiệu thuốc và nhà nghỉ, hắn có chút thở phào, nơi này vẫn có những cửa hàng mà Tân thủ thôn nên có.

“Vong Xuyên…” Bỗng nhiên có một âm thanh già nua có chút khàn vang lên, gọi Mục Xuyên lại.

Mục Xuyên quay đầu, hơi ngạc nhiên nhìn tinh linh già nua này. Vị tinh linh già có làn da nhăn như vỏ quýt phơi khô, bộ râu hoa râm che khuất nửa gương mặt ông, đôi mắt màu vàng kim đục ngầu cụp xuống, mái tóc màu trắng đã ảm đạm không còn ánh sáng. Ông chống một cái gậy làm từ nhánh cây, đang đứng trước một gốc cây đa lớn nhìn hắn.

“Vong Xuyên…” Ông ho hai tiếng. “Vong Xuyên, con là Tinh linh bóng đêm đầu tiên giáng sinh sau nhiều năm như vậy, truyền thuyết về Tinh linh bóng đêm trên đại lục đang dần dần tan biến, vinh quang trên đại lục của Tinh linh bóng đêm cũng không còn tồn tại.” Ông vừa nói vừa ngẩng đầu, dùng đôi mắt đục ngầu nhìn Mục Xuyên. “Con nguyện ý nghe ông kể một chút về lịch sử huy hoàng và vĩ đại của Tinh linh bóng đêm không?”

Mục Xuyên nhạy bén nhận ra điều gì đó nên gật đầu đồng ý.

“Phải bắt đầu kể từ khi Thần Sáng Thế tiến hành…” Ánh mắt của tinh linh già nua bỗng dưng buồn bã, ung dung nhìn về phía chân trời.

Vị tinh linh già dùng giọng điệu trầm thấp chậm rãi kể về đoạn lịch sử đã phủ bụi kia. Tinh linh bóng đêm là một nhánh của Tinh linh tộc, đã từng có lịch sử huy hoàng chói lọi trên đại lục, mặc dù nhân số thưa thớt, nhưng lại dùng khả năng ẩn nấp mạnh mẽ và năng lực ám sát để vang danh đại lục, đã từng là tồn tại cao nhất trên đại lục: trong mười hai vị Truyền kỳ có một người phụ nữ là thích khách cường đại nhất tộc Tinh linh bóng đêm.

Nhưng trong một lần thiên tai, bỗng nhiên xuất hiện một đám người hung hãn từ bên ngoài đến xâm chiếm. Mười hai vị Truyền kỳ dẫn theo cường giả trên đại lục phẫn nộ phản kháng, mở đầu đại chiến. Bởi vì lần đại chiến kia bắt đầu và kết thúc tại thành Porvoo nên được gọi là trận chiến Porvoo. Trận chiến Porvoo kéo dài, cũng tại trận chiến này, vô số cường giả của tộc Tinh linh bóng đêm đã ngã xuống. Cuối cùng, đại chiến lấy kết cục tất cả người đến từ bên ngoài cùng biến mất tại một nơi nào đó ở ngoại ô thành Porvoo để kết thúc, mà sau cuộc chiến, mười hai vị truyền kỳ từ từ mai danh ẩn tích khỏi đại lục, đã lâu không có tin tức của bọn họ.

Mí mắt của Mục Xuyên nhảy một cái, trận chiến Porvoo là một sự kiện, trước đó các chủng tộc trên đại lục xem nhau như kẻ thù, chiến tranh không ngừng nghỉ. Bởi vì trận đại chiến thảm liệt kia, các tộc không thể không hợp tác với nhau, nhất trí đối ngoại, đến hiện tại – đã qua năm mươi năm sau sự kiện kia, ít nhất họ cũng duy trì hoà bình ở mặt ngoài, nên có thể nói đó là sự kiện lịch sử lớn của Thần Vực, không nghĩ đến nhiệm vụ của tinh linh già thế mà lại dính dáng đến chuyện xưa như vậy. Đúng vậy, lúc tinh linh già gọi hắn lại thì hắn đã phát hiện đó là một nhiệm vụ.

Tinh linh già tiếp tục lầm bầm kể chuyện. Sau khi đại chiến kết thúc, các tộc trên đại lục đã có thể tu sinh dưỡng tức(*). Qua mấy năm, Tinh linh bóng đêm hoảng sợ phát hiện đã lâu bọn họ không có sinh mệnh mới ra đời, tộc dân còn sót lại chỉ còn một ít tinh linh già yếu tàn tật cùng với một ít thiếu nam, thiếu nữ vừa được sinh ra không lâu trước và sau đại chiến. Tộc Tinh linh bóng đêm bị ép phải ở ẩn, bọn họ vẫn muốn tìm ra nguyên nhân không có quả sinh mệnh mới được tạo ra. Cách trận đại chiến kia đã hơn năm mươi năm, bây giờ các tinh linh trẻ tuổi đều từ từ trưởng thành, tinh linh đã từng tham gia đại chiến dần dần già nua, Tinh linh bóng đêm gặp phải nguy cơ gần như vong tộc.

(*) Tu sinh dưỡng tức: sau một cuộc chiến hoặc biến động (khủng hoảng) lớn, quốc gia sẽ ổn định và khôi phục sức sống.

“Con trai.” Nước mắt rơi đầy mặt tinh linh, giọng nói khàn khàn run rẩy, “Chúng ta đã làm sai điều gì mà thần minh lại muốn hạ lời nguyền này xuống để trừng phạt chúng ta chứ?”

Tinh linh tuấn tú đứng trước mặt tinh linh già trầm mặc, hắn vươn tay cầm hai bàn tay đang run rẩy của tinh linh già thật chặt.

Mục Xuyên nói: “Con tồn tại, đã nói lên đây không phải là lời nguyền.” Ánh mắt kiên định của hắn nhìn thẳng hai mắt đục ngầu của tinh linh già.

“Tốt! Tốt!” Tinh linh già run lên, vỗ vỗ tay của hắn, chậm rãi tỉnh táo lại.

“Vong Xuyên, bây giờ con là Tinh linh bóng đêm trẻ tuổi nhất tộc, ông biết cuối cùng con vẫn muốn rời khỏi nơi này đi về phía đại lục rộng lớn, nhưng con nhất định phải chứng minh rằng con có đầy đủ thực lực để hành tẩu trên đại lục.” Tinh linh già chậm rãi nói, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén. “Nếu như con không có khả năng mang răng nanh của Ngân Lang vương – Ngân Lang Khiếu Nguyệt đến gặp ông trước level 10, thì con vĩnh viễn ở lại nơi này đi.”

Trong lòng Mục Xuyên run lên, gật đầu đáp ứng,

Hệ thống: [Đinh — Nhận nhiệm vụ: Chứng minh thực lực (cưỡng chế); Nhận nhiệm vụ: Chân tướng tộc Tinh linh bóng đêm tuyệt hậu (cưỡng chế)]

Mục Xuyên hơi sững sờ, sau đó nhíu mày lại. Điều tra chân tướng Tinh linh bóng đêm tuyệt hậu? Nhiều tiền bối Tinh linh bóng đêm như vậy cũng không tìm được thì hắn có thể làm được sao?

Tinh linh già buông tay của hắn ra, ra hiệu hắn có thể rời đi. Lúc thân ảnh Mục Xuyên biến mất, tinh linh già nhìn cây Sinh Mệnh toả ra ánh sáng lấp lánh ở phía Bắc, thở dài một hơi, ánh mắt buồn rầu mang theo đau thương.
Chè: Quà Tết dương lịch mà kì kèo lâu quá:)) Post quà xong thì meo meo mới lên sàn nhé.

Mà mấy bạn có chú ý đến chi tiết lúc tạo nhân vật lại là khung cảnh trùng kiến xây dựng lại nhân vật sau khi chết chứ không phải khung cảnh tạo nhân vật mới hong. Plot đó không phải bug đâu nè, thuyết âm mưu cả.