Thần Võ Chiến Vương

Chương 392: Lớp thiên cấp




Võ Phường là nơi mà đông đảo võ giả ngóng trông.

Nghe đồn chỉ cần đi vào Võ Phường thì vấn đề gặp phải trên võ học đều được giải quyết dễ dàng, còn được nâng cao một bước.

Thiên võ ý cảnh mà người người theo đuổi, cũng có thể đạt đến ở đây.

Chỉ là một nơi như vậy lại tọa lạc ở vùng ngoại thành của Thánh thành, rời xa trung tâm thành.

Đối với rất nhiều người có thân phận, địa chỉ này đủ khiến cho bọn họ từ chối.

Có điều sau khi đi tới Võ Phường, những suy nghĩ này đều biến mất.

Võ Phường không phải được xây dựng trong một ngôi nhà ở vùng ngoại thành, mà là một quần thể kiến trúc rất lớn.

Giang Thần từ trên không trung bay tới, cũng không ngừng từ trên không trung quan sát xuống phía dưới.

Có thể nhìn ra được chủ nhân của Võ Phường rất để tâm, so với những kiến trúc vàng son lộng lẫy, cao to hùng vĩ của Thánh thành thì Võ Phường lại có một phong cách riêng của mình.

Gạch xanh ngói bích, sang hèn cùng hiện.

Hơn nữa lại vô cùng sạch sẽ, rộng rãi sáng sủa, cũng khó trách Võ Phường lại được xây ở đây.

Giang Thần chậm rãi hạ xuống, có thể nhìn thấy được không ít người đang ra ra vào vào.

Từ trong miệng của Ứng Vô Song hắn đã hiểu được Võ Phường là một nơi huấn luyện ngắn hạn, thu phí rất đắt, không phải là con số mà người bình thường có thể trả nổi.

Nội dung huấn luyện chia làm ba cấp bậc nhân, địa, thiên.

Lớp nhân cấp là nơi của những người đã rất lâu rồi có tiến bộ ở trên võ học, rơi vào trong nghi hoặc.

Lớp địa cấp, là vì muốn nắm giữ thiên nhân hợp nhất, hay là tăng độ khớp của thiên nhân hợp nhất kết hợp với võ học Thiên võ ý cảnh.

Lớp thiên cấp, chính Ứng Vô Song cũng không nói rõ được, chỉ biết đại khái là nhằm vào người có Thiên võ ý cảnh mà thôi.

Khi Giang Thần định bước về phía trước thì trước mặt xuất hiện một bóng người quen thuộc.

Đối phương cũng nhìn thấy hắn, kích động chạy tới, nói:

- Biểu... Giang Thần.

Là Cao Thiên Ái, nàng nhìn thấy Giang Thần cho nên rất cao hứng, suýt chút nữa đã quên dặn dò từ gia tộc, làm bại lộ thân phận của Giang Thần.

Giang Thần là Chân Huyết giả, là đòn sát thủ và là vương bài của Cao gia.

Hiện tại Cao gia có hai tầng bảo vệ với Giang Thần.

Tầng thứ nhất là không để lộ ra thân phận của hắn, nhưng nghĩ đến mạng lưới tình báo phát đạt của rất nhiều thế lực lớn ở Thánh vực, nhất định bọn họ đã biết được điểm ấy.

Vì lẽ đó tầng thứ hai mới là trọng điểm, nhất định không thể để người ta biết hắn là Chân Huyết giả.

Nếu không, các thế gia truyền thừa khác sẽ có hành động, sớm diệt trừ Giang Thần.

- Đã lâu không gặp.

Giang Thần cười nói, ấn tượng của hắn đối với Cao Thiên Ái vô cùng tốt.

- Ngươi là thành viên của Anh Hùng điện mà còn tới nơi này, điều này đã nói rõ võ học của ngươi đã đạt đến trình độ kinh người đúng không?

Con ngươi đẹp đẽ của Cao Thiên Ái xoay chuyển một cái, dùng tốc độ nhanh nhất nói ra một tràng.

- Mộ danh mà đến, hi vọng có trợ giúp với ta.

Giang Thần nói.

Lời nói của hắn không có bất cứ vấn đề gì cả, thế nhưng rơi vào trong tai của người ở xung quanh, lập tức mọi người ném ánh mắt bất ngờ và kinh ngạc về phía hắn.

Cao Thiên Ái chú ý tới, đồng phát cũng phát hiện ra trên mặt Giang Thần có chút không rõ, nàng lặng lẽ nói:

- Biểu ca, Võ Phường là nơi rất có ma lực, khiến cho người ta sùng bái, giọng điệu không vững tin nó có thể giúp được biểu ca, quả thật có chút tự đại.

- Đây chính là tự đại sao?

Giang Thần lắc đầu cười khổ, nếu như bởi vì quyền uy mà mất đi cái nhìn của chính mình, như vậy mới là bi ai.

Có Cao Thiên Ái hướng dẫn đã giúp hắn bớt đi không ít chuyện phiền phức còn lại.

Cao Thiên Ái đang ở lớp địa cấp, căn cứ vào lời nàng từng nói, mới có mấy ngày đã là cho kiếm thuật của nàng có rất nhiều tiến bộ.

Trong lúc nói chuyện phiếm, hai người đi tới bên ngoài một đống căn phòng lớn.

- Báo danh lớp thiên cấp ở đây, biểu ca, học phí của lớp Thiên cấp là ít nhất, nhưng yêu cầu đối với bản thân cũng rất cao.

Cao Thiên Ái ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói.

Giang Thần nghe ra trong giọng nói của nàng có chút không xác định, cho nên hắn nhẹ nhàng gõ đầu nàng một cái, cố ý ra vẻ phẫn nộ, nói:

- Ngươi còn không tin biểu ca thật sao?

- Không có.

Cao Thiên Ái rất oan ức xoa xoa đầu, lập tức đổi giọng:

- Biểu ca là người lợi hại nhất, nhất định có thể vào được.

Đẩy cửa ra, hai người mới phát hiện ra bên trong có không ít người đứng.

Người đứng ở cuối cùng quay đầu lại, nhíu mày nhìn Giang Thần và Cao Thiên Ái đang tiến vào.

Hóa ra đã bắt đầu báo danh, Giang Thần được cho là đến muộn.

Thế nhưng ngoài cửa không có người đứng, cũng không có khóa cho nên đã nói rõ vẫn có thể báo danh được.

Đóng cửa lại, Giang Thần ló đầu ra nhìn xung quanh, trong phòng rất rộng rãi, không có bao nhiêu gia cụ thừa cả.

Ở chính giữa, cũng chính là nơi mà mọi người vây quanh đang diễn ra thử thách báo danh.

Yêu cầu của thử thách là Thiên võ ý cảnh nhất định phải làm được tới mức tùy tâm mà động.

Nếu không thì phải rời khỏi đây, đi tham gia lớp địa cấp.

Nhưng có mấy người không muốn lãng phí thời gian, lại không rõ rốt cuộc trình độ của mình ra sao, còn có một nhóm người, là đau lòng tiền của mình cho nên mới tới đây.

Công thêm nơi này có tương quan với võ học, cho nên cảnh giới của những người trong phòng cao thấp không đồng đều.

Thần Du cảnh và Thông thiên cảnh gần như có nhân số bằng nhau.

Hơn nữa ở đây, các thiếu niên Thần Du cảnh trái lại còn kiêu ngạo hơn so với Thông thiên cảnh.

Bọn họ cảm thấy chỉ là Thần Du cảnh mà đã có thể thông qua võ học đứng chung một chỗ với Thông thiên cảnh.

- Thực sự là đến chỗ nào cũng có thể nhìn thấy ngươi.

Một giọng nữ truyền đến, Giang Thần mơ hồ nhớ ra, dường như đã nghe qua ở đâu đó, thế nhưng hắn lại không nhớ ra được.

Không phải đối phương đang nói chuyện với hắn, mà là với Cao Thiên Ái.

- Tại sao không nói ngươi bám dai như đỉa cơ chứ?

Cao Thiên Ái rất không khách khí nói.

Lúc này Giang Thần mới nhớ tới đối phương là ai, chính là Âu Dương Na mà lần trước hắn đã gặp qua ở trên đường.

Vẫn mặc một thân y phục xinh đẹp, quý khí mười phần, khuôn mặt đẹp đẽ được trang điểm đậm, ở tuổi tác như vậy của nàng lại có chút không được tự nhiên.

Âu Dương Na cũng chú ý tới Giang Thần bên người Cao Thiên Ái, cũng nhận ra hắn, nàng châm chọc nói:

- Còn nói hai người các ngươi không liên quan, thực sự là buồn cười.

Nghe vậy, Giang Thần đang muốn nói cái gì đó, ai biết Cao Thiên Ái giành trước nói:

- Có quan hệ thì sao chứ, so với loại người hai ngày thay đổi ba người như ngươi còn tốt hơn.

Nói xong, nàng kéo cánh tay của Giang Thần, mang theo vẻ khiêu khích nhìn sang.

Giang Thần khẽ mỉm cười, không hề nói gì cả.

Hắn có thể cảm nhận được sự tự hào của Cao Thiên Ái bởi vì có một biểu ca như hắn, hắn không ngại tranh khẩu khí thay cho biểu muội của mình.

- Chà chà, vẫn là câu nói lần trước kia, ánh mắt thường thức của ngươi thật là không ra sao cả.

Âu Dương Na thấy nàng thừa nhận, bất ngờ, đồng thời cũng có chút hứng thú.

- Lần trước ngươi cũng nói như vậy, kết quả lại tự mình đánh vào miệng mình.

Cao Thiên Ái nói.

- Ta biết, Thông thiên cảnh còn trẻ tuổi đúng không, thế nhưng khi đó ta cũng chưa nói Thông thiên cảnh cũng có phân chia mà, Thông thiên cảnh trẻ tuổi, không chừng lại là một rác rưởi võ học tầm thường, ngay cả một cái kỳ mạch cũng không mở ra được.

Âu Dương Na lạnh lùng nói.

Nghe thấy nàng nói như thế, Cao Thiên Ái cũng không biết nên tức giận hay là cảm thấy buồn cười.

Nàng đã ý thức được hoa ra Âu Dương Na còn không biết biểu ca của mình có tên gọi là gì, hay là lần trước đã từng nghe nói tới, nhưng nhất định cũng không đặt ở trong lòng.

Chém giết Liễu Sát Dương, đánh bại Mặc Kiếm Phi, nếu như nói ra chuyện này, không biết Âu Dương Na sẽ có phản ứng gì.

- Không sai, Na Na ngươi nói rất đúng, một số Thông thiên cảnh đã làm mất mặt của Thông thiên cảnh như chúng ta.

Đúng vào lúc này, một nam tử anh tuấn từ chính giữa đi tới, thân thiết ôm lấy vòng eo của Âu Dương Na, đắc ý nói:

- Ta đã thông qua, gia nhập lớp Thiên cấp.

- Thật là lợi hại!

Âu Dương Na đại hỉ, lập tức nhìn về phía Giang Thần và Cao Thiên Ái, nói:

- Ta quên giới thiệu cho các ngươi, vị này chính là vị hôn phu của ta, Thiên Húc.