Thần Võ Chiến Vương

Chương 344: Vương Bài Của Hắc Long Thành




Hai hàng lông mày rậm của Ninh Hải nhíu chặt, thành một chữ Xuyên, hắn mím chặt môi thật lâu không nói.

- Còn chờ cái gì nữa? Nhanh cứu Hạo Thiên!

Tô Thuyên phía dưới tan nát cõi lòng kêu to, đó là nhi tử của nàng, là hi vọng của nàng.

Thần Võ Chiến Vương Trailer

- Phụ thân!

Ninh Khiếu Phong cũng rất lo lắng, chỉ lo cổ của Ninh Hạo Thiên đột nhiên bị bẻ gảy.

Ninh Hải phất tay ra hiệu hắn không nên vọng động, nói:

- Hắn có vũ khí mạnh mẽ như vậy, tại sao không trực tiếp đi Hắc Long uyên, trái lại còn chạy tới tấn công Hắc Long thành chứ?

Hắc Long thành và Hắc Long uyên, hai nơi không ở cùng một chỗ.

- Địa hình của Hắc Long uyên làm chiến thuyền của hắn không có cách nào phát huy được, cộng thêm phụ thân hắn ở phía dưới, đại pháo cũng không thể dùng được.

Ninh Khiếu Phong phản ứng rất nhanh, lập tức nghĩ tới đầu mối quan trọng.

- Không sai, chỉ cần Giang Thanh Vũ không bị mang ra khỏi Hắc Long uyên, Hạo Thiên sẽ không sao.

- Nhưng phụ thân, rốt cuộc chúng ta phải làm sao?

Ninh Khiếu Phong không quá yên tâm trăm phần trăm.

- Cứ liều toàn lực, chém giết Giang Thần.

Ninh Hải lạnh lùng nói.

- Thế nhưng Hạo Thiên?

- Trên tay chúng ta cũng nắm chắc, hắn không dám xằng bậy đâu.

Đúng là gừng càng già càng cay, ở dưới cục diện khó giải quyết như vậy, Ninh Hải vẫn có thể trấn định được.

Thân là người đứng đầu một thành, đây là đặc tính mà hắn nhất định phải có.

- Giang Thần, ngươi thả Hạo Thiên trước, như vậy chúng ta cũng sẽ thả phụ thân ngươi, nếu ngươi dám làm cái gì đối với Hạo Thiên, phụ thân của ngươi cũng sẽ chết.

Ninh Hải lần nữa nhìn về phía Giang Thần, ánh mắt lạnh lùng khiến cho người ta sợ sệt, nói:

- Mặt khác, ta đã phái một nhánh đội ngũ tiến công Thập vạn đại sơn rồi.

- Cho dù chỉ là Thần du cảnh dẫn đầu, nhưng cũng đã đủ để diệt toàn tộc của ngươi!

Khóe miệng của Giang Thần cong lên, con ngươi đen nhánh tràn ngập hàn ý, chỉ nghe hắn nói:

- Như vậy sao, Hắc Long thành biến mất đi.

Tiếng nói vừa dứt, từ trên chiến thuyền có mấy dải lụa thật dài bay ra, phân biệt cố định ở trên bầu trời Hắc Long thành.

Khi ánh sáng không quá chói mắt, mọi người mới phát hiện ra đó là từng cái cột, mặt ngoài bóng loáng, không có bất kỳ hoa văn, bộ phận ở giữa có hồng mang màu đỏ sậm.

Chợt, những cây cột này bắt đầu dùng tốc độ đều đều hạ xuống.

- Trời ạ, cái kia không phải là Huyền Biến Ma Trụ đó chứ?

- Rất giống với ghi chép.

- Điên rồi điên rồi, Giang Thần này muốn hủy thành. Chúng ta mau chạy đi!

Hắc Long thành rơi vào trong rối loạn, vô số người kinh hoảng thoát thân, trên đường phố đi về cửa thành có vô số đầu người, giống như dòng lũ vậy.

- Rốt cuộc hắn lấy từ đâu được những thứ này chứ? Trời ạ, Huyền Biến Ma Trụ, thật hay giả vậy?

Nội tâm thật vất vả mới bình tĩnh lại được của Ninh Hải lại nổi lên gợn sóng.

Cái gọi là Huyền Biến Ma Trụ là một loại vũ khí tính chất hủy diệt có lực phá hoại đặc biệt khủng bố.

Nguyên lý là cái gì, người biết rất là ít ỏi.

Bọn họ chỉ biết là, khi Huyền Biến Ma Trụ bên trong bầu trời hoàn toàn rơi xuống trên mặt đất, Hắc Long thành sẽ bị biến mất khỏi trên đời, cái gì cũng không còn sót lại.

- Bốn mươi ba cái, không nói tới việc hắn làm ra thế nào, chỉ riêng nguyên liệu, Hỏa vực không thể bán ra được.

Ninh Hải đột nhiên ý thức được, địch tấn công cấp bậc cao nhất cũng đã quá thấp, hiện tại nhứ mà Hắc Long thành đối mặt, là tai ương ngập đầu.

Sau đó hắn cũng không tiếp tục ẩn giấu, thể hiện ra lá bài tẩy của chính mình.

- Hủy diệt chiến thuyền, giết chết Giang Thần là sẽ có thể ngăn cản được tất cả những thứ này.

- Giết đi, giết đi! Hắc Long vệ, xuất chiến!

Rốt cuộc sức chiến đấu ẩn giấu của Hắc Long thành đã hiện thế, đây là đãi ngộ mà năm đó Giang Thanh Vũ cũng không có.

Quảng trường, từng khối từng khối gạch đá trên mặt đất biến mất không còn tăm hơi, ở giữa có mở ra một cái khe.

Hắc mang vô cùng vô tận lập lòe, Giang Thần trên không trung cũng có thể cảm nhận được sức mạnh kia kinh người bao nhiêu.

Cũng không lâu sau, từng bóng người lần lượt lướt ra, xông thẳng tới chân trời.

Giang Thần định thần lại nhìn, lông mày giật giật, trong tình báo Tô Tú Y cho hắn, trong đó có Hắc Long vệ.

Là vương bài của Hắc Long thành, không tới thời kì quan trọng sẽ không xuất động, vì vậy ở trong Hỏa vực cũng có tin đồn về Hắc Long vệ, nhưng rất nhiều người đều không biết thật giả.

Hôm nay lại được điều động ở dưới sự chú ý của muôn người, là đã bị bức ép đến mức không có cách nào nữa.

Hắc Long vệ có thể phi hành, nói rõ đều là cường giả Thông thiên cảnh, nhưng đây không phải mấu chốt, trọng điểm là áo giáp ở trên người bọn họ.

Cũng được trang bị đến tận răng, các bộ vị quan trọng của thân thể đều bị bao phủ, mặt khác bộ giáp này còn làm cho người ta có cảm giác rất là sắc bén.

Cứ nói năm ngón tay của bọn họ, đầu ngón tay đều là móng vuốt sắc bén, đường nét khắp toàn thân trôi chảy so với đao còn sắc bén hơn.

Mỗi một Hắc Long vệ đều làm cho người ta có cảm giác lộ hết ra sự sắc bén.

Vũ khí của bọn họ đều rất dài, có người cầm chiến đao, phủ cán dài, trường thương...

Đôi mắt dưới mũ giáp chỉ để lộ ra nửa khuôn mặt như máy móc.

- Hắc viêm!

Ninh Hải không cho Giang Thần thời gian phản ứng, lần thứ hai hạ lệnh, khe hắc mang trên quảng trường ngưng tụ ra khí trụ, xông lên tầng mây, đánh vào bên trong một mảnh mây mù.

Mây trắng rất nhanh đã trở nên đen thui, bên trong như có một lò lửa cái to lớn đang thiêu đốt.

Khi nó di chuyển, nhiệt độ phía dưới cũng biến thành cực nóng.

- Ngươi đã làm cho Hắc Long thành điều động hai vương bài, chết cũng không oan.

Ninh Hải nói.

Lần này, tiếng nói của hắn vừa dứt, các Hắc Long vệ đồng loạt nhằm về phía Giang Thần.

Đám mây quỷ dị kia cũng thả xuống lửa màu đen, tựa như tia chớp, nhanh chóng bắn trúng chiến thuyền.

Trận pháp phòng ngự bên ngoài chiến thuyền bị xuyên thủng, may mà uy lực của Hắc viêm cũng bị tiêu hao hầu như không còn, chiến thuyền chỉ mất đi khống chế chếch đi mấy chục thước mà thôi.

Nhưng sau đó, trong đám mây đen kỳ quái kia lần nữa truyền đến động tĩnh, giống như Diệt thế đại pháo súc lực vậy.

- Còn nữa, ta phải nói cho ngươi biết, Hắc Long vệ đủ để đối kháng Tôn giả, mặc cho ngươi lợi hại như thế nào đi nữa thì cũng không thể ra sức được.

Ninh Hải đắc ý nói.

Giang Thần đã bị Hắc Long vệ hoàn toàn vây quanh, kiếm khí sắc bén ở dưới khí thế kinh người của Hắc Long vệ biến mất.

- Hắc Long giáp, lấy vật liệu trên thân Hắc Long làm thành, lại dùng phương pháp rèn đúc không tầm thường, có uy lực vô cùng, thế nhưng người mặc sẽ bị tiêu hao mất tuổi thọ, một Thông thiên cảnh, không sống được hơn ba mươi tuổi.

Giang Thần nói.

Hắc Long vệ thờ ơ không động lòng, không có lấy một người nói chuyện.

- Vô dụng, Hắc Long vệ là tử sĩ, thậm chí bọn họ còn không nghe hiểu ngươi nói gì cả.

Ninh Hải cười nhạo nói.

- Ngươi cho rằng ta đang khích bác ly gián sao? Thực sự là ngu xuẩn, chẳng qua ta cảm thấy, Hắc Long vệ là đối tượng luyện tập rất tốt.

Giang Thần cười thần bí, nhìn về phía phương hướng chiến thuyền, nói:

- Ngươi nói xem có đúng không? Phạm thúc!

- Hắc Long thành, trả lại mạng cho các huynh đệ ta.

Nương theo tiếng gầm lên giận dữ, Phạm Đồ suất lĩnh mười một tên Huyền Binh vệ đánh tới.

Khôi giáp, cũng được võ trang đầy đủ.

- Ha ha ha ha, chỉ là một đám Thần du cảnh, thậm chí đại đa số còn là sơ cấp, ngươi cho rằng mặc vào đống sắt vụn thì có thể thay đổi được gì sao?

Ninh Hải không nhịn được bật cười.

Nam Phong Lĩnh chung quy không cách nào so sánh được với Hắc Long thành, Phong hành vệ đã là sức chiến đấu mạnh nhất của Nam Phong Lĩnh rồi.

- Mặc dù như thế, diệt các ngươi vẫn rất dễ dàng.

Giang Thần thì lại hoàn toàn tự tin, giao Hắc Long vệ cho Huyền Binh vệ, hắn thì lại nhìn đám mây kỳ quái ở trên không trung.

Cùng lúc đó, diệt thế đại pháo lần thứ hai súc lực.

- Lên, nhanh hơn nữa!

Ninh Hải hạ lệnh.

Tức thì, các Hắc Long vệ điều động, Hắc viêm lần nữa kéo tới.