Thần Võ Chiến Vương

Chương 302: Chiến lược tài nguyên




Xuất Vân đại sư đương nhiên là Giang Thần rồi, có một thân phận hoàn toàn mới sẽ rất có lợi cho hắn làm việc.

- Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều nghi hoặc, nhưng ngươi chỉ cần biết, ta từ Thiên Hà giới mà đến, không phải tới đây là để trêu đùa ngươi.

Hắn nói.

- Thiên Hà giới?

Trong lòng Lâm Vinh cả kinh, thân là một thành viên của Thánh thành, tự nhiên hắn cũng biết tới thế giới vị diện, cũng biết có cường giả có thể chịu đựng được lực lượng của thế giới vị diện xé rách mà lui tới hai cái, thậm chí là càng nhiều thế giới hơn nữa.

Nhưng đây vẫn là lần thứ nhất hắn tiếp xúc với người của dị giới.

- Chẳng trách ta lại chưa từng nghe nói qua, không chừng ở Thiên Hà giới quả thực đã nghiên cứu chế tạo ra loại linh đan nhằm vào kỳ mạch này.

Lâm Vinh thầm nghĩ.

Chợt, hắn nói:

- Khách nhân tôn kính, nếu như là lúc bình thường thì thương hội có thể tìm người đến dùng viên linh đan này để quan sát hiệu quả và di chứng về sau.

- Nhưng mà, đêm nay loại phòng đấu giá cỡ lớn sẽ bắt đầu được khai mạc, một khi bỏ qua thì sẽ phải đợi đến tháng sau, khách mời đường xa mà đến, thời gian quý giá, ta nghĩ bọn họ cũng không muốn chờ.

- Đúng vậy, ta tới đây ngoại trừ bán linh đan ra còn có những chuyện khác nữa.

Vẻ mặt của Giang Thần có chút chần chờ, bỗng nhiên, hắn nghĩ ra được một biện pháp, nói:

- Ngươi đưa tay qua đây cho ta.

- Hả?

Lâm Vinh nửa tin nửa ngờ, đưa tay phải ra.

Giang Thần nắm chặt tay của hắn, thúc giục tám cái kỳ mạch.

Tức thì, Lâm Vinh hoàn toàn biến sắc, như là phát hiện ra một chuyện kinh thế hãi tục vậy, hắn liên tiếp lui về phía sau.

- Tám cái... Tám cái kỳ mạch?

Lâm Vinh lẩm bẩm nói.

- Ta vì muốn tiêu trừ sự lo lắng của ngươi cho nên mới để cho ngươi biết, hi vọng ngươi có thể giữ kín chuyện này.

Giang Thần nói:

- Không biết làm như vậy ngươi đã tin chưa?

Lâm Vinh gian nan gật đầu một cái, đợi đến lúc tâm tình bình phục hắn lập tức mừng như điên.

Nếu như Thiên Mạch đan thật sự có hiệu quả như vậy, như vậy người nắm giữ nó nhất định sẽ phải dùng lên trên người mình.

Vị Xuất Vân đại sư này đã chứng minh điểm ấy với hắn.

Nếu Lâm Vinh còn chần chờ không quyết định như vậy thì cũng không xứng đảm nhiệm chức vị quản sự của thương hội, hắn lập tức nói:

- Đại sư chờ đó, ta sẽ đi sắp xếp, để Thiên Mạch đan tham gia bán đấu giá tối hôm nay.

- Ừm.

Xưng hô của hắn đã từ khách mời biến thành đại sư.

Lâm Vinh đi tới cửa, lại quay đầu lại nói:

- Đại sư yên tâm, chắc chắn Lâm Vinh ta sẽ không tiết lộ ra chuyện kỳ mạch của đại sư.

Khi hắn nhắc tới việc này, ngữ khí vẫn mang theo một loại kinh ngạc khó có thể tin được như cũ.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì tuyệt đối hắn sẽ không tin tưởng vị đại sư này còn trẻ tuổi mà đã khai phá đến cái kỳ mạch thứ tám.

Tám cái đấy!

Tám mạch cùng mở!

Đối với người của Thánh thành mà nói, chuyện này chỉ là một mộng tưởng mà thôi.

Vì lẽ đó Lâm Vinh rất tích cực đi làm chuyện này, cho dù độ khó khi sắp xếp một đồ vật mới bán đấu giá trong giời gian ngắn như vậy, thế nhưng hắn vẫn hoàn thành được.

Đáng tiếc, bởi thời gian quá gấp cho nên Thiên Mạch đan không thể làm thứ áp trục hoặc là trân phẩm mở màn.

Cho dù Lâm Vinh cho rằng nó tuyệt đối xứng với hai vị trí này.

- Khách mời này, nhất định phải lấy lòng.

Vì lẽ đó Lâm Vinh trở về phòng trước, tự mình đi cầm một bình rượu.

- Khách mời, chuyện của ngươi ta đã làm xong, đêm nay Thiên Mạch đan sẽ làm cho toàn bộ Thánh thành kinh diễm.

Lâm Vinh vừa nói, một mặt lại rót rượu cho vị đại sư trước mắt.

- Đại sư, đây là Phần nguyên tửu, là loại rượu nổi danh nhất của Thánh thành, vô cùng hữu ích đối với tu hành.

Giang Thần khẽ nhấp một cái, nói:

- Quả thật không tệ, uống một ngụm nhỏ đã khiến cho cả người nóng bỏng, nhưng không khó chịu, giống như khí trời khắc nghiệt mùa đông mà lại ngâm mình ở trong nước nóng vậy, rất thoải mái.

Lâm Vinh dùng sức gật đầu, hô to đại sư thật tinh mắt.

Lập tức, Lâm Vinh không chút biến sắc hỏi một câu, đại sư ngoại trừ việc đến bán đấu giá linh đan ra còn có chuyện gì cần thương hội nữa không, có lẽ hắn sẽ giúp được một ít chuyện.

- Ta muốn mua một cân Chú thiên dị thiết.

Giang Thần cũng rất bình tĩnh nói.

Một câu nói suýt chút nữa đã khiến cho Lâm Vinh giơ chân, vẻ mặt so với vừa nãy phát hiện ra Giang Thần tám mạch cùng mở còn khiếp sợ hơn nhiều.

- Quá thất thố.

Đột nhiên, Lâm Vinh ý thức được biểu hiện của mình từ lúc bắt đầu đến bây giờ quá nghiệp dư, không chừng đã để lại ấn tượng xấu với đại sư rồi.

- Đại sư, thần vật như Chú thiên dị thiết không phải nói mua là mua được.

- Ta nghe người khác nói Cửu Thiên Giới có nó, chẳng lẽ thương hội các ngươi không có hay sao?

Lâm Vinh lắc đầu một cái, nghiêm nghị nói:

- Đại sư có chỗ không biết rồi, có thì có Chú thiên dị thiết, nhưng mà Thánh Viện có quy định, không thể tùy tiện bán ra ngoài, đặc biệt là người có lai lịch không rõ.

Hai lạng Chú thiên dị thiết đã có thể chế tạo ra hơn mười món Bảo khí, đương nhiên, tiền đề là ngươi có kỹ thuật như vậy.

Giang Thần muốn mua một cân, cũng khó trách lại làm cho Lâm Vinh kinh ngạc như vậy.

- Tại sao Thánh Viện không cho phép? Lẽ nào Chú thiên dị thiết là của bọn họ hay sao?

Giang Thần rất tò mò.

- Chuyện này cũng không phải, là bởi vì Chú thiên dị thiết quá là quan trọng, đặc biệt là đối với một phe thế lực. Thứ này là tài nguyên chiến lược, bây giờ Tà Vân Điện mắt nhìn chằm chằm vào nó, cho nên Thánh Viện lo lắng bị Tà Vân Điện mua đi.

Lâm Vinh giải thích.

Tài nguyên có rất nhiều loại, bao gồm cả yêu huyết, thịt thú, linh đan, dược thảo vân vân.

Nhưng mà, nếu như động tới tài nguyên chiến lược thì sẽ không phải tùy tùy tiện tiện là có thể động vào được.

Đây cũng là nguyên nhân mà Giang Thần thay hình đổi dạng đến đây, là muốn mua tài nguyên chiến lược, hoàn thành kế hoạch Huyền binh.

- Thật sự không thể mua hay sao?

Giang Thần nghe hắn nói không quá kiên quyết mới cười hỏi một câu.

- Cái này...

Lâm Vinh nhíu chặt mày, trầm ngâm một lúc, nói:

- Khách nhân tôn kính, nếu như Thiên Mạch đan của ngươi đúng như lời ngươi nói, như vậy cũng sẽ là tài nguyên chiến lược.

Lời còn chưa dứt thì ý tứ đã để lộ ra.

- Ta hiểu rồi, ngoại trừ Chú thiên dị thiết ra, ta còn có mấy món đồ muốn mua nữa.

- Mời khách nhân nói.

Lâm Vinh khách khí nói, chợt, hắn lập tức nghe thấy vị đại sư này vừa mở miệng nói ra, tất cả đều là tài nguyên chiến lược làm cho hắn không khỏi gượng cười.

Câu trả lời của hắn rất chắc chắn, cũng giống như vậy, chỉ cần Thiên Mạch đan có thể gây nên náo động, tất cả đều có chỗ để thương lượng.

- Như vậy cứ để chúng ta mỏi mắt mong chờ đi.

Giang Thần cũng không nói thêm nữa, mà chờ mong đêm nay đến.

Trước lúc này, Lâm Vinh phụ trách chiêu đãi, mang theo hắn đi xem xét diện mạo của Thánh thành, cũng dẫn hắn đi tới tửu lâu có tiếng.

Cuối cùng, hắn dùng ngữ khí mà nam nhân đều hiểu ám chỉ một câu, nhưng lại bị đại sư từ chối.

Sau đó Lâm Vinh lập tức ghi nhớ ở trong lòng, vị đại sư này không gần nữ sắc.

Chờ đến khi màn đêm buông xuống, hai người mới trở lại Thánh Phong thương hội.

Lần trước Giang Thần đến đây, thương hội cũng đang đấu giá, thế nhưng quy mô hoàn toàn không thể sánh bằng so với ngày hôm nay.

Điểm ấy, từ khách ngoài cửa là có thể nhìn ra được.

Thế lực khắp nơi tập hợp ở cửa của thương hội, xe ngựa xa hoa chiếc sau nối tiếp chiếc trước, còn có thuyền lái tới từ trên không trung.

Ngày hôm nay thương hội không chỉ lấy những thứ tốt mà bọn họ cất giấu mấy ngày nay ra đấu mà mà thường thường sẽ có đồ vật kinh diễm làm thứ áp trục.

Các gia tộc lớn Thánh thành sẽ không bỏ qua, dù cho tộc trưởng không thể tự mình đến thì cũng sẽ phái ra đại biểu, tránh cho thứ tốt bị những người khác cướp đi.

- Ngày hôm nay, tất cả thế gia truyền thừa của Thánh thành đều đến.

Lâm Vinh phát hiện ra điểm ấy, tâm tình dâng trào, hắn rất muốn biết sau khi bắt đầu giới thiệu Thiên Mạch đan thì những thế lực này sẽ có phản ứng gì.

- Đại sư, chúng ta vào thôi.

Sau đó hắn mang theo đại sư đi lên trên lầu sáu, chuẩn bị mang đại sư đi tới phòng khách tốt nhất. Chỉ là lại xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn.

Phòng khách hắn sắp xếp cho Giang Thần đã bị chiếm.